Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 482: Nhếch nhác chạy trốn




Tư Khấu Hãn nghe được thì quay đầu nhìn về phía không trung.

Chân Tả Khâu Trường Ý đang đạp trên trời cao, đôi mắt sâu như động không đáy đang quan sát mọi thứ bên dưới.

“Ma Khung Nhật Lạc!”

Tả Khâu Trường Ý lẩm bẩm một tiếng, hai tay chắp phía sau.

Không trung trong chu vi vạn dặm đã bị một lực lượng vô danh xâm nhiễm trở thành một mảnh đen kịt.

Khung Đỉnh.

Bầu trời như thủng ra một cái lỗ đen.

Bên dưới lỗ đen đó, có một hắc quang giáng xuống từ trên trời.

Hắc quang đó tựa như một viên thiên thạch vậy, bay với tốc độ cực nhanh.

“Cái này, nếu cảm giác này không sai thì tên này không chỉ là Nhập Đạo trung kỳ...”

“Đây ít nhất cũng là Nhập Đạo Cảnh hậu kỳ, thậm chí là đỉnh phong mới có được uy năng này!”

Tư Khấu Hãn mới mấy phút trước còn bày ra vẻ mặt kiêu ngạo không gì sánh được, giờ phút này mặt đã tái nhợt không còn chút máu.

Trên gò má, thậm chí là sau lưng có mồ hôi lạnh chảy ròng ròng không ngừng.

“Không được, Cửu Chuyển Đan Tháp tuyệt đối không thể đỡ được công kích này, phải trốn thôi!”

Ý nghĩ chạy trốn trong nháy mắt đã thắng cái gọi là tôn nghiêm, chiếm cứ hoàn toàn đầu óc của ông ta.

Cuối cùng, trong sự lựa chọn giữa sống và chết.

Tư Khấu Hãn cắn răng, sử dụng tinh huyết Đại Đế một lần nữa.

Mặc dù sau khi sử dụng một giọt tinh huyết Đại Đế có thể sẽ tạo thành tổn hại đối với căn cơ của ông ta, nhưng bây giờ ông ta cũng không quan tâm được nhiều như vậy nữa.

Hôm nay ông ta không trốn được thì chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.

Ông ta vừa mới đột phá được Đế Cảnh chưa bao lâu, không muốn cứ bỏ mình trong bi thảm như vậy, trở thành Đại Đế đoản mệnh nhất trong lịch sử của Quỳnh Du đại lục.

Vốn phó các chủ Quách Triều còn tưởng rằng Tư Khấu Hãn còn có biện pháp gì khác, tầm mắt ông ta nhìn về phía Tư Khấu Hãn, định mở miệng nói gì đó.

Nhưng ông ta phát hiện Tư Khấu Hãn lại đột nhiên quay đầu bỏ chạy. Chuyện này khiến Quách Triều đang ở trên không trung phải sững người mấy giây.

Trong mắt ông ta, các chủ Tư Khấu Hãn luôn xem vinh quang của Đan Các quan trọng hơn tất cả mọi thứ lại bỏ chạy khi đối mặt với tình huống nguy hiểm?

Chuyện này hoàn toàn khiến ông ta phải sững sờ.

“Các chủ đại nhân, sao ngươi lại...”

Quách Triều vừa định bật thốt lên những lời này thì Tư Khấu Hãn dường như đã đoán được ông ta muốn nói gì từ lâu.

Sau khi đã chạy xa vài dặm, một giọng nói truyền đến tai Quách Triều.

“Vì vinh dự của Đan Các, phó các chủ, xin người hãy trì hoãn cho bổn các chủ một ít thời gian.”

“Thời gian càng dài càng tốt.”

Quách Triều nghe thấy hai câu này thì chỉ muốn chửi bới trong lòng.

Lời của các chủ Tư Khấu Hãn rõ ràng là muốn để mình đi chịu chết, nhưng đây là chuyện tuyệt đối không thể nào!

Quách Triều cũng muốn chạy trốn.

Có điều bây giờ muốn trốn thì đã muộn từ lâu rồi.

Hắc quang đã tới!

Đầu tiên bầu trời dâng lên đầy bạch quang, sau đó nổ 'ầm' một tiếng.

Kể cả Đan Tháp là kiến trúc cột mốc của Đan Các cũng bị ánh lửa ngút trời này bao phủ.

Vì đã có thi triển mấy pháp thuật chạy thoát thân cộng thêm một giọt tinh huyết Đại Đế nên cuối cùng Tư Khấu Hãn cũng thành công thoát được phạm vi công kích của một chiêu này.

“Phù, vẫn còn may.”

Sắc mặt Tư Khấu Hãn đã vàng vọt như màu đất, cả người toát mồ hôi đầm đìa.

Liên tục vận dụng nhiều công pháp như vậy đã khiến kinh khí trong cơ thể ông ta bị tiêu hao hết phân nửa.

“Không được, còn phải tiếp tục trốn, hiện giờ ở vị trí này rất dễ bị phát hiện.”

Tư Khấu Hãn tính tới tính lui.

Cuối cùng vẫn quyết định bỏ chạy đến Đế giới nhất trọng.

Với thực lực hiện tại của mình đã hoàn toàn có thể dẫn động Pháp Tắc Chi Lực của Tiên giới này để phi thăng thẳng đến Đế giới nhất trọng.

“Nói làm là làm ngay.”

“Chỉ cần phi thăng tới Đế giới nhất trọng, ta không tin là vị Đại Đế kia của Huyết Sát Các còn dám đuổi theo.”

Trong Đan Các của ông ta có mấy vị lão tổ Đại Đế ở tại Đế giới nhất trọng.

Nếu như đối phương dám đuổi theo, đến lúc đó chờ đợi hắn ta chỉ có một con đường chết mà thôi.

Tư Khấu Hãn nhắm hai mắt lại, vừa định dùng Đại Đế Chi Lực để dẫn dắt Pháp Tắc Chi Lực của Tiên giới này.

“Ngươi chính là các chủ Tư Khấu Hãn của Đan Các đúng không?”

Một giọng nói chưa từng nghe qua vang vọng bên tai Tư Khấu Hãn.

Sắc mặt Tư Khấu Hãn biến đổi rõ rệt.

Đại Đế đó của Huyết Sát Các đuổi theo tới đây rồi sao?

Có điều khi ông ta thấy rõ được người tới thì trong lòng mới bình tĩnh lại một chút.

Còn may.

Ông ta còn tưởng rằng đó là quái vật có ma khí mạnh đến dọa người kia nữa chứ.

Chẳng qua nhìn kỹ lại thì nội tâm Tư Khấu Hãn lại căng thẳng lần nữa.

Bởi vì ông ta thấy bên hông của người kia có một lệnh bài không khác là bao so với của Tả Khâu Trường Ý.