Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 481: Các chủ Đan Các Tư Khấu Hãn (2)




“Huyết Sát Các đúng không, thật là to gan, lại dám xâm phạm đến Đan Các ta, xem bổn các chủ không tồn tại sao?”

“Được thôi, hôm nay đã thành công đột phá thì nhân cơ hội này dùng Huyết Sát Các ngươi luyện tay một chút vậy. Cũng đồng thời dựa vào đó để nhắc nhở toàn bộ Tiên giới nhị trọng, Đan Các ta cũng không phải nơi mèo chó gì muốn đến là đến, muốn đi là đi.”

Tư Khấu Hãn nhìn Mộ Dung Tiên Vân bị oai phong Đại Đế của mình trấn áp chặt chẽ thì châm chọc một tiếng, sau đó giơ tay phải lên.

“Tiên Chi Đỉnh!”

Ầm.

Một tiếng vang nhỏ, Mộ Dung Tiên Vân thấy trên bầu trời có ngưng tụ một tòa Tiên Đỉnh to.

Đại Tiên Đỉnh này giống như một mảnh Tiểu Thiên Địa, trong nháy mắt rơi xuống Mộ Dung Tiên Vân ở phía dưới.

Khuôn mặt già nua của Tư Khấu Hãn hiện lên một nụ cười hờ hững.

“Chỉ là Thánh Cảnh mà cũng dám đến Đan Các ta tác oai tác quái, không biết tự lượng sức!”

“Lại tới một người, là muốn chết chung với hắn sao?”

Khóe mắt Tư Khấu Hãn thấy được bên cạnh Mộ Dung Tiên Vân lại xuất hiện thêm một bóng người.

Ông ta cho là đối phương cùng lắm chỉ là Thánh Cảnh thôi nên lộ ra sự chế giễu xem thường.

“Nhập Đạo sơ kỳ, ngay cả khí tức còn chưa vững mà đã vội vàng tìm chết như vậy sao?”

Sau khi bóng người kia nói xong câu này thì đôi con ngươi đen như đêm tối liếc nhìn lên cái gọi là Tiên Đỉnh trên bầu trời.

“Tam Tai Chú Pháp.”

Dứt lời, hư không vốn yên bình quanh thân Tả Khâu Trường Ý đột nhiên vỡ tan.

Ma khí cũng điên cuồng tuôn ra từ bên trong cơ thể, giống như phát điên vậy.

Những ma khí này tổ hợp lại thành một ma thủ dài, độ dài ma thủ lên tới trăm trượng, đột nhiên xông lên.

Nó trực tiếp tung một chưởng đánh nát toàn Tiên Đỉnh vô cùng to lớn kia.

“Nát, nát rồi?”

Tư Khấu Hãn cũng sững sờ, ngơ ngác nhìn trong mấy chục giây. Sau đó sắc mặt ông ta thay đổi, hai tay bắt pháp quyết một lần nữa.

Bởi ma thủ mà Tả Khâu Trường Ý phóng thích ra kia, sau khi phá vỡ Tiên Đỉnh cũng không từ bỏ ý định mà đang tấn công về phía mình.

Sao Tư Khấu Hãn có thể không nóng lòng được.

“Huyết Linh Hổ Thú.”

Tư Khấu Hãn bắt pháp quyết, vì để ngừa trường hợp ngộ nhỡ, lần này ông ta còn dùng thêm một giọt máu tươi Đại Đế.

Trong phút chốc, một Hổ Hình Yêu Thú do huyết khí chi lực ngưng tụ mà thành đã xuất hiện.

Trong miệng Huyết Linh Hổ Thú này phát ra từng trận tiếng hổ gầm rít gào, đôi mắt cũng trở nên đỏ au.

Nó liếc nhìn ma thủ như ẩn chứa toàn bộ ác lực của vạn vật trên thế gian kia, hung hãn xông đến chạm trán.

“Dù cho hắn ta là Nhập Đạo trung kỳ thì cũng không thể đơn giản tiêu diệt được Huyết Linh Hổ Thú biến ra từ một giọt tinh huyết của Đại Đế được.”

Tư Khấu Hãn nói thầm trong lòng.

Nhưng chuyện xảy ra vào một giây tiếp theo lại hoàn toàn vượt khỏi tưởng tượng của ông ta.

Huyết Linh Hổ Thú do mình sở hóa từ tinh huyết Đại Đế kia, trong một khắc va chạm với ma thủ lại bị chia năm xẻ bảy.

Toàn bộ sự việc diễn ra chỉ trong một phút, không, ngay cả mười giây cũng chưa tới. Điều này khiến Tư Khấu Hãn phải trợn mắt há mồm.

“Đáng chết! Cái phạm vi này đã không tránh được nữa, chỉ có thể cố gắng ngăn cản thôi.”

Tư Khấu Hãn cắn răng.

Trong tay ông ta xuất hiện một món pháp bảo có hình dạng tiểu tháp.

Phó các chủ Quách Triều đứng một bên thấy các chủ nhà mình chuẩn bị sử dụng trấn các chí bảo truyền thừa đã lâu trong Đan Các thì cũng hốt hoảng trong lòng.

Đây là một trong những món pháp bảo Tiên giai cực phẩm có số lượng đếm được trên đầu ngón tay.

Mặc dù không phải là một món pháp bảo Đế giai, nhưng dưới sự thôi động của vị các chủ Đế Cảnh này, uy năng phòng ngự không kém hơn một cái Đế giai hạ phẩm là bao.

“Cửu Chuyển Đan Tháp, tiến lên cho bổn các chủ!”

Hai tay Tư Khấu Hãn bắt một pháp chỉ, Cửu Chuyển Đan Tháp trong tay được kéo dài ra.

Nó từ từ chuyển động rồi bay lên cao!

Rì rào!

Một vầng sáng ngũ sắc sặc sỡ nở rộ ra.

Sau đó, từng bình chướng dâng lên từ Cửu Chuyển Đan Tháp, cuối cùng bình chướng đó tạo thành chín tầng!

Ma thủ rất nhanh đã tới, chín tầng bình chướng đã bị phá một tầng.

Lại qua thêm mấy chục giây sau, tầng thứ hai cũng bị phá.

Tầng thứ ba, tầng thứ tư, tầng thứ năm... mãi cho đến tầng thứ tám.

Ông ta thở ra một hơi, nội tâm cuối cùng cũng được thả lỏng.

Ma thủ do Tả Khâu Trường Ý thi triển ra rốt cuộc cũng bị chặn lại.

“Ngươi sẽ không nghĩ thế này là xong rồi chứ.”

Giọng nói của Tả Khâu Trường Ý vô cùng bình tĩnh, lần nữa khiến trong lòng Tư Khấu Hãn cảm thấy khiếp đảm.

Bởi vì ông ta đột nhiên phát hiện ra không biết từ lúc nào mà trước mặt mình đã không còn bóng dáng của Tả Khâu Trường Ý nữa.

“Các chủ, cẩn thận trên không!”

Quách Triều hô to một tiếng nhắc nhở.