Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 480: Các chủ Đan Các Tư Khấu Hãn




“Đan Các từ trong ra ngoài cộng lại ước chừng có đến năm mươi trưởng lão nội ngoại các, trong đó ngoại trừ Bán Thánh Cảnh thì còn có hơn mười vị Thánh Cảnh.”

“Nhiều Thánh Cảnh như vậy, tại sao chỉ ngắn ngủi chưa đầy năm phút mà lại để dn rơi vào hoàn cảnh nằm trong tay giặc thế này.”

Quách Triều khó hiểu nói.

“Phó, phó các chủ, ngài có chỗ không biết. Huyết Sát Các kia ước chừng có đến hơn hai mươi Thánh Cảnh và Bán Thánh, thậm chí còn có Thông Thiên Cảnh với số lượng nhiều không đếm xuể.”

“Dù cho chúng ta gọi tất cả đệ tử nội ngoại các đến cùng ngăn địch thì cũng không làm được chuyện gì.”

“Những sát thủ Huyết Sát Các kia không chỉ có chiêu thức kỳ quái, đồng thời phần lớn sát thủ đều có năng lực che giấu cực mạnh.”

“Chúng ta...”

Quách Triều chưa kịp nói dứt lời thì ánh mắt đã trợn to lên.

“Không ổn, mau tránh ra!”

Chỉ thấy sau lưng vị trưởng lão ngoại các kia có một mũi tên đang bắn tới cực nhanh, tốc độ kinh người!

Cứ như là một viên thiên thạch đang rơi xuống vậy.

Tay phải Quách Triều thành kiếm chỉ, để tới trước miệng.

“Lục kiếm xuất vỏ!”

Khoảng không sau lưng đột nhiên chấn động, sáu thanh phi kiếm lao ra.

Sáu thanh phi kiếm này đều là pháp bảo Thánh giai cực phẩm có giá trị liên thành.

Không hổ là phó các chủ của Đan Các, nguồn tài lực này không phải là thứ người bình thường có thể so được.

Phi kiếm và mũi tên đụng vào nhau, lúc chạm trán thì sinh ra một lực lượng khổng lồ, hình thành một đám mây nhỏ hình nấm trên bầu trời.

“Chút tài mọn.”

Nhìn mũi tên cuối cùng bị phi kiếm của mình diệt trừ, Quách Triều xem thường nói.

“Vậy sao?”

Một giọng nói chứa đầy ý cười đột nhiên vang lên. Biểu tình trên gương mặt của Quách Triều cũng biến đổi theo.

'Trưởng lão ngoại các' trước mặt ông ta trước đó vẫn còn có biểu tình nơm nớp lo sợ, giờ đây khóe miệng lại cong lên một nụ cười quỷ dị.

Quách Triều nhận ra có điều bất ổn, động ý niệm một cái.

Sáu thanh phi kiếm chợt nhanh chóng quay ngược về, chuyển mục tiêu từ mũi tên sang vị 'trưởng lão ngoại các' này.

Chẳng qua tốc độ của phi kiếm vẫn chậm hơn một bước.

“Sát thủ nhất đẳng hàng chữ Địa của Huyết Sát Các, Mộ Dung Tiên Vân phụng mệnh đến lấy đầu của các hạ!”

Trưởng lão ngoại các lắc mình biến thành một vị công tử mang đầy ý cười trên khuôn mặt.

Huyết sắc trong đôi mắt của Mộ Dung Tiên Vân chợt lóe lên.

“Huyết Liêm Đoạt Hồn Bia, thi!”

Hai tay hắn ta đã bấm pháp quyết từ lâu, trong phút chốc khi đọc lên khẩu quyết, một pháp môn Tiên giai hạ phẩm được thi triển hiện ra.

Quách Triều như cảm ứng được, nhanh chóng ngẩng đầu lên.

Trên đỉnh đầu ông ta bị bao phủ bởi huyết sắc chi lực âm tà, cuối cùng ngưng tụ thành một tấm bia máu.

Sau khi bia máu xuất hiện trên đỉnh đầu của Quách Triều thì một lực trấn áp kinh hãi thế tục từ giữa tấm bia hạ xuống, đè trên người Quách Triều.

Đồng thời lúc sáu thanh phi kiếm đang đến gần Mộ Dung Tiên Vân thì khí tức toàn thân như Thái Cổ dị thú của hắn cũng được lộ ra.

“Cửu, cửu trọng thiên?”

Quách Triều thất thanh kêu lên.

Ông ta trăm ngàn lần không nghĩ tới Huyết Sát Các còn có loại cấp bậc sát thủ Thánh Cảnh cửu trọng thiên này.

Sáu thanh phi kiếm cứ thế bị ngăn cản bên ngoài tấm chắn huyết sắc đang ồ ạt hiện lên quanh thân Mộ Dung Tiên Vân.

“Đáng chết, chiêu thức này vậy mà lại có thể áp chế được tốc độ lưu động của linh khí trong cơ thể ta.”

Quách Triều cắn chặt răng.

Mộ Dung Tiên Vân nâng tay lên, đang định nhân cơ hội tiễn Quách Triều đi đoạn đường cuối cùng.

“Một bầy kiến hôi mà cũng dám làm càn trước mặt Đan Các ta sao?”

Một giọng nói vang vọng khắp nơi đột ngột truyền đến. Đi đôi với giọng nói đó là một bóng đen vọt ra từ Đan Các trong chớp mắt.

“Nhận lấy!”

Một tiếng quát lạnh lùng, sau đó là một lực uy áp kinh khủng ầm ầm tuôn về phía Mộ Dung Tiên Vân.

Hắn nhanh chóng phản ứng lại, trên tay trái xuất hiện một lợi kiếm đen, ánh mắt nheo lại.

“Kiếm Bích Chi Lực!”

Vừa dứt lời, pháp bảo Thánh giai cực phẩm trong tay đã đổi thành từng tần u quang. U quang ngưng tụ thành một vòng bảo vệ vừa dày vừa nặng để chắn trước mặt hắn.

Khi uy áp rơi xuống, Mộ Dung Tiên Vân trợn to mắt.

“Đế Cảnh?”

“Không sai, xem ra ngươi vẫn còn chút mắt nhìn.”

Lúc này bóng đen đã hoàn toàn hiện rõ tướng mạo chân thực. Một đầu tóc bạc phấp phới, chân đạp hư không, đang đứng chắp tay. Đó chính là các chủ Tư Khấu Hãn.

Bởi vì Mộ Dung Tiên Vân đã bị áp chế nên thuật pháp đang vây khốn Quách Triều đương nhiên cũng được giải trừ theo. Ông ta thấy khí tức của Tư Khấu Hãn dường như đã vượt lên nhập thánh thì kích động, vội vàng chắp tay nói: “Chúc mừng các chủ thành công bước vào Đế Cảnh!”

“Ừ.”

Tư Khấu Hãn gật đầu nhẹ một cái, tầm mắt ông ta lại dừng trên người Mộ Dung Tiên Vân lần nữa.