Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 479: Tập kích Đan Các bất ngờ




Tư Khấu Hãn bên kia thì đã về đến Đan Các, đang trở lại bên trong bí cảnh.

Hai tư Tư Khấu Hãn có chút run rẩy, bỏ Huyết Tinh Thảo trong tay vào trong Đan Đỉnh rồi bắt đầu luyện chế.

Bên ngoài, vẻ mặt của phó các chủ Quách Triều đang cực kỳ giận dữ.

“Ngươi nói là sau khi Trần trưởng lão tiến vào Tung Vân hoàng triều thì lập tức bị giết?”

“Đúng vậy, hơn nữa thi thể của trưởng lão có bị quang minh chính đại treo ngay tường thành nơi biên giới của Tung Vân hoàng triều.”

“Dịch Cảnh Sơn này điên rồi đúng không?”

Quách Triều cau mày nói.

Ông ta quả thật khó có thể tưởng tượng được Dịch Cảnh Sơn lại dám giết trưởng lão của Đan Các mình.

Hơn nữa còn to gan như vậy, quang minh chính đại treo thi thể ở dưới ánh mắt của hàng nghìn hàng vạn người. Đây không phải là hoàn toàn muốn gây hấn với Đan Các của ông ta sao?”

“Lão phu biết rồi.”

“Truyền lệnh của lão phu, chừa lại một nhóm người trấn thủ bên trong các, còn những trưởng lão nội ngoại các khác thì theo lão phu đến Tung Vân hoàng triều xem thử một chút.”

“Ta ngược lại cũng muốn nhìn xem, Tung Vân hoàng triều này cuối cùng là nổi điên cái gì.”

Nếu bây giờ Đan Các không làm ra hành động gì thì đợi sau khi chuyện này truyền ra khắp Tiên giới nhị trọng, danh vọng của Đan Các ông ta sẽ tuột dốc không phanh.

“Vâng.”

Đúng lúc tên đệ tử đến bẩm báo kia chuẩn bị xoay người rời khỏi thì ở lối vào lại có một tên đệ tử khác với sắc mặt hốt hoảng đang vội vàng chạy vào bên trong này.

“Báo! Trận pháp bên ngoài Đan Các đột nhiên gặp phải công kích của một nhân sĩ không rõ là ai.”

Ánh mắt Quách Triều trừng lớn, đứng bật dậy.

Đồng thời vị đệ tử kia còn bổ sung thêm một câu: “Đệ tử suy đoán những nhân sĩ không rõ lai lịch này rất có thể là hung thủ giết Hứa trưởng lão vào khoảng thời gian trước, Huyết Sát Các.”

Vài ngày trước khi phát sinh những chuyện kia, một vị trưởng lão Thánh Cảnh nhất trọng thiên trong nội các của Đan Các bất ngờ bỏ mạng.

Sau khi nghe được ba chữ 'Huyết Sát Các' thì sắc mặt Quách Triều lại biến đổi lần nữa, giọng cũng trầm xuống: “Lão phu biết rồi.”

“Huyết Sát Các... Hôm nay lão phu muốn tìm hiểu về các ngươi một chút!”

Quách Triều sải bước ra ngoài.

Bên ngoài, Đan Các lớn như vậy đang gặp phải một đại nạn chưa từng có trong lịch sử. Từ lúc Đan Các thành lập tới nay chỉ mới trải qua hai lần bị xâm phạm.

Một lần là khi mới vừa thành lập không lâu, lần thứ hai là sau khi thành lập được ba trăm năm.

Có điều hai lần bị xâm phạm đó còn kém hơn lần này rất nhiều.

Chỉ trong vòng năm phút ngắn ngủi, đại trận bên ngoài Đan Các đã nhanh chóng bị phá vỡ.

Sát thủ đến xâm phạm khu vực Đan Các lại nhiều đến đếm không hết, số lượng trưởng lão nội ngoại các thiệt mạng đang tăng lên theo thời gian.

“Đáng chết, Huyết Sát Các này cuối cùng là thế lực phương nào. Sao lại có nhiều sát thủ Thánh Cảnh như vậy?”

Một trưởng lão nội các có tu vi Thánh Cảnh nhị trọng thiên đang tắm trong máu tươi, thở hổn hển mà nói.

Trước sau ông ta là hai sát thủ nhất đẳng hàng chữ Địa.

“Vì sao ngươi còn tiếp tục ngăn cản làm gì? Chuyện Đan Các của các ngươi bị diệt chỉ còn là vấn đề thời gian thôi.”

Một tên sát thủ trước mặt ông ta chế giễu nói.

“Thật nực cười, Đan Các ta đã được thành lập vạn năm, thế lực bên trong to lớn. Đợi phó các chủ và các chủ bọn ta ra đến thì dư sức tiêu diệt đám binh tôm tướng cá bọn ngươi.”

Vị trưởng lão nội các này châm chọc nói.

“Phải vậy không?”

Một giọng nói lạnh thấu xương truyền đến.

Trưởng lão nội các nghe thấy thì chỉ cảm giác được cả người run lên, ông ta nhanh chóng phản ứng lại.

“Bát Bảo đao.”

Trên tay trái ông ta xuất hiện một đại đao màu bạc.

“Hổ Tiếu Nguyệt Phách!”

Khí tức toàn thân tràn ra, trong lúc huy động binh khí thì trên người cũng hiện ra một hư ảnh Bạch Hổ như ẩn như hiện. Ông ta vừa nhanh vừa mạnh chém tới một sát thủ xuất hiện sau lưng mình.

Bịch!

Một âm thanh nặng nề vang lên.

Đao bị đối phương dùng một tay nắm lấy!

“Ngươi, ngươi, ngươi là... Thánh Cảnh bát trọng thiên?”

Khóe mắt ông ta nhìn về phía sát thủ thần bí đột nhiên xuất hiện này, ngay sau đó vô cùng sợ hãi nói.

“Phụng lệnh trong các, hôm nay tất cả tu sĩ trong Đan Các này chỉ có hai lựa chọn, đầu hàng hoặc là chết.”

“Nếu ngươi lựa chọn cái sau, vậy thì vĩnh biệt.”

“Không!”

Một thân thể vỡ ra trong hư không, máu thịt văng khắp nơi.

Sau khi Quách Triều đi ra từ Đan Các thì thấy tình cảnh trước mắt giống như gặp phải đại kiếp nạn vậy, sắc mặt ông ta khó coi đến lạ thường.

Bây giờ mới qua được bao lâu chứ, sao lại biến thành như vậy.

Chợt có một trưởng lão ngoại các thân mang trọng thương, đang chậm rãi chạy về phía Quách Triều bên này.

“Phó các chủ, cuối cùng ngài cũng tới rồi.”

Dường như cuối cùng cũng thấy được một người sống, Quách Triều đặt câu hỏi: “Xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao Đan Các lại biến thành thế này?”