Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 462: Lại một người đến tìm chết




Ở nơi xiềng xích đến gần trong cự ly trăm thước, nam tử đầu trọc giơ Cự Khuyết trong tay lên, huy động một kích!

Ầm!

Kiếm khí toát lên bạch quang rõ như ban ngày thoáng chốc bay lên.

Vẻ mặt Vạn Trùng Đại Đế vừa rồi còn bình tĩnh đã lập tức biến sắc khi nhận ra sự bất ổn của những kiếm khí đến bất ngờ này.

“Bán Hợp Đạo?”

Xiềng xích mà Vạn Trùng Đại Đế lấy làm kiêu ngào, đứng trước mặt kiếm khí này lại như hóa thành bùn nát vậy, ngay cả cơ hội chống cự cũng không có.

“Không ổn.”

Cơ thể Vạn Trùng Đại Đế trong nháy mắt muốn né tránh kiếm khí này, đồng thời thoát khỏi chỗ này.

Hắn ta mới chỉ tới Dung Đạo Cảnh sơ kỳ, vô cùng rõ ràng mình tuyệt đối không phải là đối thủ của nam tử đầu trọc trước mặt này, đừng nói chi đến chuyện chặn một kích này.

Nhưng tới cũng đã tới rồi, muốn đi cũng đâu phải chuyện dễ dàng như vậy. Trong khoảnh khắc Vạn Trùng Đại Đế chuyển động thân người thì tốc độ của nam tử đầu trọc còn nhanh hơn hắn ta một chút, chớp mắt đã thuấn di tới trước mặt hắn ta.

Lần này, hai tay nam tử đầu trọc nắm chặt Cự Khuyết. Hắn nhìn về Vạn Trùng Đại Đế rồi nâng Cự Khuyết lên, đột ngột bổ xuống một cái!

Ầm ầm!

Mặt đất trong vạn dặm chấn động, Bàng Vân đạp hư không đến, nhìn Vạn Trùng Đại Đế đã bị con rối của mình bổ một kiếm từ trên không trung xuống. Lực lượng khủng bố đã khiến Vạn Trùng Đại Đế rơi xuống mặt đất, tạo thành một hố sâu đến vạn thước!

“Được rồi, đừng động thủ.”

“Thêm một kiếm nữa thì thân xác này xem như hoàn toàn phế bỏ rồi.”

Bàng Vân mở miệng nói.

Nam tử đầu trọc vốn chuẩn bị thừa thắng xông lên, sau khi nhận được mệnh lệnh thì dừng lại công kích trong tay, đặt Cự Khuyết ra sau lưng một lần nữa.

Bàng Vân cúi đầu, ánh mắt nhìn về Vạn Trùng Đại Đế vừa phải nhận một kiếm của Bán Hợp Đạo.

Vạn Trùng Đại Đế phút trước còn có dáng vẻ cao ngạo, lúc này đã nằm giữa hố sâu.

Hai mắt trắng dã, khuôn mặt vặn vẹo, toàn thân đều là máu tươi, y phục cũng rách nát giống vậy. Có thể tưởng tượng được một kiếm vừa rồi của nam tử đầu trọc có lực lượng khủng bố đến mức nào.

“Thân xác Dung Đạo Cảnh à, ta không khách khí mà nhận vậy.”

Khóe môi Bàng Vân cong lên.

Bên này, trong Trấn Ngục Ma Các.

Dạ Mệnh đứng tại chỗ nhìn bảng giả lập trước mặt.

[Nhiệm vụ chi nhánh: Chiêu mộ được năm người Khí Vận Chi Tử ở Quỳnh Du đại lục.]

[Cấp bậc khí vận không được thấp hơn kim sắc.]

[4/5]

[Phần thưởng: Sát thủ nhất đẳng hàng chữ Thiên: 1, sát thủ nhất đẳng hàng chữ Địa: 2, sát thủ nhị đẳng hàng chữ Địa: 5]

Cho đến nay, Toán Loạn Thiên đã thành công thu nạp được bốn tên Khí Vận Chi Tử, chỉ cần thêm một người cuối cùng thì hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh này rồi.

Tay phải Dạ Mệnh vuốt cằm, suy nghĩ nói: “Bây giờ tin tức bên phía Đế giới nhất trọng vẫn còn tương đối ít, xem ra cần phải phái người đến Đế giới để thăm dò một chút.”

Ở Quỳnh Du đại lục, người hạ giới muốn đi vào thượng giới chỉ có hai biện pháp.

Một là đột phá được cảnh giới để tiến hành phi thăng.

Hai là phải có cường giả cấp bậc Thánh Cảnh hoặc thậm chí là Đại Đế đánh ra một cửa vào tạm thời.

Hiện giờ, Toán Loạn Thiên xem như đã kiểm soát được Tiên giới tam trọng, về cơ bản thì chưa đến một tháng nữa sẽ có thể nhanh chóng thâu tóm được tất cả thế lực ở thế giới kia.

Đồng thời mấy giới phía dưới cũng không có xê nhích gì nhiều, đây là thời điểm có thể tiến quân lên thượng giới.

Hiện tại Dạ Mệnh dự định sau khi tiến vào Tiên giới nhị trọng sẽ thuận thế phá vỡ cửa vào Đế giới nhất trọng, rồi để cho một ít sát thủ trong các đi vào thu thập tình báo cho hắn.

Hiện tại Tiên Huyền đại lục bên này đã rất lâu không có Đại Đế mới xuất hiện.

Khiến người ta rất khó không nghi ngờ có phải những cường giả Đại Đế Cảnh đó đang suy tính gì không.

Trong lúc Dạ Mệnh vẫn còn đang suy tư thì đột nhiên có cảm giác gì đó, hắn động ý niệm rồi rời khỏi Trấn Ngục Ma Các.

Chỉ trong mấy hơi thở mà hắn đã đến Đế Khung tiểu thế giới.

Đế Khung tiểu thế giới rõ ràng là tiểu thế giới thứ hai xuất hiện ở Thiên Nguyên châu lúc trước.

Chẳng qua là Dạ Mệnh đã đặt cho nó một cái tên mà thôi.

Sau khi bước vào Tiểu Thế Giới của Thiên Cung, thứ đầu tiên mà Dạ Mệnh nhìn thấy chính là một vị Nữ Đế chân đạp hư không, vô cùng uy vũ hiển hách.

Trên người nàng khoác một bộ y phục Lưu Ly, toả ra ánh sáng rực rỡ, đôi mắt phượng xinh đẹp như ẩn chứa cả trời sao tinh tú. Thanh Tịch Nữ Đế một lần nữa hồi phục đến cảnh giới Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong.

Sau khi nhận thấy sự xuất hiện của Dạ Mệnh, đế uy vốn bao phủ phạm vi mấy trăm ngàn dặm trong nháy mắt đã thu liễm lại vô cùng sạch sẽ.