Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 463: Thanh Tịnh nữ đế trở lại đỉnh phong.




Đông Tuyết Vân Tịch từ từ bay đến trước mặt Dạ Mệnh, đưa tay làm tư thế vạn phúc xinh đẹp, sau đó nói: “Vân Tịch bái kiến Các chủ đại nhân.”

“Ừm, khôi phục xong rồi à?”

“Đúng vậy, tu vi của Vân Tịch đã trở lại Hợp Đạo đỉnh phong.” Đông Tuyết Vân Tịch gật đầu nói.

“Ừm. Đúng lúc, bây giờ có một nhiệm vụ giao cho ngươi đây.”

“Mời các chủ đại nhân cứ nói.”

“Thất nhất tam.”

Cùng lúc đó ở Tiên giới nhị trọng.

“Nơi này chính là Tiên giới nhị trọng à? Cũng không quá khác biệt so với Tiên giới tam trọng mà? Làm bổn cô nương mất công hưng phấn một trận.”

Ứng với yêu cầu của Toán Loạn Thiên.

Sau khi mở ra một thông đạo, Chu Linh là người đầu tiên xuất hiện ở đó. Chân nàng đạp hư không, phóng tầm mắt ra xa ngàn dặm, phát hiện ra trong vòng vạn dặm xung quanh đều là vùng đất cỏ cây rậm rạp.

“Tại sao toàn là cây cối chứ, ở đây một người cũng không có, như vậy cũng quá nhàm chán đi.” Chu Linh lắc lắc đầu.

Ầm!

Chỗ rừng rậm cách Chu Linh hơn một trăm dặm đột nhiên phát ra một tiếng nổ lớn vang dội, cùng với nó là một trận lửa lớn.

“Hì hì, có trò chơi vui rồi đây.” Chu Linh mỉm cười.

“Các ngươi cứ thủ ở chỗ này, đợi đám sát thủ kia đến tụ họp, bản cô nương đi về phía ấy xem thử một chút.”

“Vâng.” Những tên sát thủ có mặt ở đây đều thở dài một tiếng.

“Đi nào.”

Bóng dáng Chu Linh hướng về phía ánh lửa, tốc độ cực nhanh.

“Tộc Huyết Hổ các ngươi điên rồi sao? Các ngươi không biết như vậy là vi phạm ước định sao?” Là thiếu nữ của tộc Thiết Phượng.

Nàng chỉ vào ba đại yêu Thông Thiên Cảnh đến từ tộc Huyết Hổ đang đứng trước mặt, hô lên.

“Điên à?”

Ba đại yêu của tộc Huyết Hổ nhìn nhau, dần dần lộ ra nụ cười cuồng ngang ngược.

“Cười chết ta rồi, còn ước định nữa chứ, tộc Huyết Hổ chúng ta thừa nhận loại ước định này lúc nào?”

“Đúng vậy.”

“Tiểu công chúa tộc Thiết Phượng này, nếu không muốn bị thương thì ta khuyên ngươi vẫn nên đi cùng chúng ta thôi.”

Thiếu nữ không ngừng lui về phía sau, đồng thời nghiến răng nói: “Nếu như cha ta biết được ta mất tích, chắc chắn sẽ nghi ngờ các ngươi. Đến lúc đó, đại quân Thiết Phượng chúng ta sẽ đích thân đến dưới Huyết Hổ thành của các ngươi.”

“Ha ha ha, chuyện tới nước này, người còn tưởng rằng cha ngươi sẽ đến cứu ngươi à?”

“Thật không dám giấu diếm, hôm nay tộc Thiết Phượng của ngươi toàn diệt là điều không thể nghi ngờ. Bây giờ tính toán thời gian, tộc trưởng tộc Huyết Hổ ta cùng với vài vị thái thượng lão tổ tông đã liên hợp với Tiên Tuyền Tông của Nhân tộc cách xa mấy vạn dặm để tiêu diệt Thiết Phượng tộc các ngươi rồi. “

“Không, không thể nào!” Thiếu nữ vừa nghe xong thì sắc mặt đột nhiên tái nhợt.

“Đừng nói nhảm nữa, mau bắt nàng đi, đừng tiếp tục lãng phí thời gian.”

Trong ba đại yêu, tên có tu vi cao nhất là Thông Thiên Cảnh tứ trọng thiên, nói.

“Khà khà, vậy để ta.”

Đầu hổ thân người, đại Yêu tộc Huyết Hổ có vẻ mặt hèn mọn bỉ ổi đi ra.

Hắn ta từng bước từ bước tiến lại gần phía thiếu nữ.

Thiếu nữ tự biết tu vi Dưỡng Thần Cảnh là như thế nào, nàng không thể thoát khỏi lòng bàn tay của bọn họ.

Nàng cắn răng, tay phải đặt ở sau lưng.

Giữa lòng bàn tay nàng xuất hiện một pháp bảo phòng ngự Thánh giai hạ phẩm. Đã biết trước sau gì cũng chết, vậy thì kéo theo một kẻ chết cùng vậy.

Đến khi đại yêu áp sát mình với một cự ly nhất định, nàng sẽ… đột nhiên lại không thấy đại yêu trước mặt đâu nữa.

“Không hay rồi!” Suy nghĩ thoáng qua trong đầu thiếu nữ, đang muốn để pháp bảo tự bạo, nhưng một giây sau, pháp bảo hình gương nàng đang nắm trong tay phải đã bị một đôi tay mạnh mẽ đoạt lấy.

“Đại ca, nhìn xem, tiểu ni tử (cô gái nhỏ) này còn giấu trong tay một pháp bảo Thánh giai. Nếu như ban nãy ta không để ý tới, khẳng định là sẽ trúng chiêu của nàng ta rồi.”

Sau khi đại Yêu tộc Huyết Hổ dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai lấy được pháp bảo trong tay thiếu nữ thì giơ nó lên cao, nói.

“Thật là, lão nhị cũng không tồi đâu.”

Hổ yêu được gọi là đại ca gật đầu nói, bản thân hắn ta cũng thiếu chút nữa thì không chú ý đến...

Phải biết rằng, nếu như một pháp bảo Thánh giai tự bạo, uy lực sẽ cực kỳ khủng khiếp, cự ly gần như vậy, bản thân nhất định sẽ bị trọng thương.

“Mau theo ta nào, tiểu công chúa tộc Thiết Phượng ha ha ha...”

Sắc mặt thiếu nữ hoảng hốt lo sợ.

“Hì hì, chơi vui vậy sao không gọi bản cô nương chứ?”

Âm thanh tràn đầy ý cười đột ngột vang lên.

“Là kẻ nào?”

Ba đại yêu cùng nhau ngẩng đầu nhìn lên, thì thấy một thiếu nữ có mái tóc đỏ rực như lửa được buộc thành hai cái đuôi ngựa, chân đạp hư không xuất hiện trước mặt bọn họ

“Tộc Thiết Phượng à?”

Đại ca Huyết Hổ ngẩn người trong vài giây, sau đó lại lắc lắc đầu.

“Luồng yêu khí này không giống, chẳng lẽ là Yêu tộc nào khác?”