Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 452: Lăn đi! (2)




Bách Lý Thiên Cơ thuấn di một cái, trở lại bên trong đại sảnh lần nữa.

Bây giờ trong đại sảnh hoàn toàn bị bầu không khí nặng nề bao phủ, có người ngay cả thở cũng không dám thở mạnh.

“Đa tạ tiền bối ra tay tương trợ.”

Bạch Sùng hướng về phía Bách Lý Thiên Cơ, cúi đầu chắp tay nói.

Bách Lý Thiên Cơ khẽ gật đầu: “Ngươi định xử lý mấy người còn lại như thế nào?”

Ánh mắt Bách Lý Thiên Cơ quét về phía đám người Ngô Kiếm khiến trong lòng bọn họ hốt hoảng đến run rẩy, tứ chi như nhũn ra.

Trên gò má Ngô Kiếm đã chảy dài mồ hôi lạnh, thầm nói: “Tiền bối sao? Từ khi nào mà Bạch Sùng quen được cường giả Động Phủ Cảnh mạnh đến mức này vậy?”

Trong mắt Ngô Kiếm, tu vi của Bách Lý Thiên Cơ ít nhất cũng là Động Phủ Cảnh lục hoặc thất trọng thiên. Nếu không thì không thể nào dễ dàng giết Vương Xưng chỉ trong nháy mắt như vậy được.

Chuyện xảy ra hôm nay hoàn toàn nằm ngoài dự tính của ông ta.

Đầu tiền là từ hôn nhưng lại bị hưu thê ngược, sau đó thì biết tên phế vật kia có thể tu luyện được rồi.

Bây giờ còn đột ngột xuất hiện một cường giả Động Phủ Cảnh có thực lực sâu không lường được, chỉ trong mấy chiêu đã giết chết nhị trưởng lão Lôi Vân tông.

“Ta muốn bọn họ lăn đi.”

Bạch Sùng nghĩ đến sự bỉ ổi của Ngô gia thì nghiến răng nói.

Ngô Kiếm nghe xong thì trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần không muốn mạng của bọn họ là được rồi.

Ngô Kiếm dẫn Ngô Khuynh Tình với sắc mặt đã đông cứng và tái nhợt từ lâu đi.

“Đi thôi.”

Ngô Kiếm vừa bước ra một bước, giọng của Bạch Sùng lại vang lên lần nữa.

“Không nghe rõ sao? Ta nói là muốn các ngươi lăn đi.”

Lời này vừa dứt, Ngô Khuynh Tình bên cạnh Ngô Kiếm dường như cảm thấy quá mất mặt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Bạch Sùng, ngươi đừng hiếp người quá đáng.”

“Những lời này nên là ta nói với ngươi mới đúng.” Bạch Sùng lạnh lùng trả lời.

“Ngươi!”

Lửa giận của Ngô Khuynh Tình đã dâng lên, nhưng không đợi nàng ta kịp nói gì thì một lực uy áp mạnh mẽ đã bao phủ lấy nàng ta trong chớp mắt.

Sắc mặt Ngô Kiếm trắng bệch, vội vàng nhìn về phía chủ nhân của lực uy áp này.

Ông ta nói với Bách Lý Thiên Cơ: “Bọn ta lăn, bọn ta lăn. Vừa rồi là nữ nhi lỡ lời, xin đại nhân tha cho nó một mạng.”

“Vậy thì lăn đi cho bần đạo.”

Bách Lý Thiên Cơ thu hồi lại uy áp.

Cuối cùng, dưới sự cưỡng ép của Ngô Kiếm, Ngô Khuynh Tình chỉ đành nén cơn giận xuống.

Nàng ta và phụ thân lăn từ đại sảnh ra ngoài, lăn đúng nghĩa. Người trên đường nhìn thấy cảnh này thì vô cùng kinh ngạc.

Đó không phải là nhị trưởng lão Ngô gia và nữ nhi thiên tư tuyệt đỉnh của ông ta sao? Sao hai người lại lăn ở đây vậy?

...

Trở lại đại sảnh của Bạch gia bên này.

“Sùng, Sùng Nhi, vị đại nhân này là...” Bạch Dật Xuân dè dặt truyền âm nói.

“Phụ thân, nhờ vị tiền bối này ta mới có thể tu luyện lần nữa.”

Bạch Sùng lập tức nói.

Bạch Dật Xuân nghe vậy thì kinh hãi trong lòng, tiếp đó đột ngột quỳ xuống trước mặt Bách Lý Thiên Cơ.

“Đa tạ vị đại nhân này cứu Bạch gia ta khỏi dầu sôi lửa bỏng, Bạch Dật Xuân ta vô cùng cảm kích!”

Mấy vị trưởng lão khác của Bạch gia thấy vậy cũng rối rít quỳ xuống theo. Ai bảo người trước mặt bọn họ là một vị cường giả có thể tùy tiện đánh chết nhị trưởng lão của Lôi Vân tông kia chứ.

Nếu Bạch gia có thể ôm đùi cường giả bậc này, nói không chừng sau này họ không cần nhìn sắc mặt của Lôi Vân tông nữa. Đến lúc đó mới thật sự là lên như diều gặp gió.

“Đứng dậy đi, ta giúp Bạch gia ngươi là do có giao dịch với hắn.”

Bách Lý Thiên Cơ vuốt râu, lên tiếng nói.

“Vâng.”

Đám người Bạch Dật Xuân vội vàng đứng lên.

Lúc này, Bạch Dật Xuân lại nói: “Mặc dù có thể tại hạ hơi lắm lời, nhưng vẫn xin đại nhân cẩn thận. Ngài đã giết Vương Xưng, Lôi Vân tông tuyệt đối sẽ không bỏ qua đâu.”

“Theo ta được biết thì tu vi của tông chủ Lôi Vân tông đã đạt đến Động Phủ Cảnh bát trọng thiên.”

Bách Lý Thiên Cơ nhún vai một cái.

“Cho dù Lôi Vân tông kia không tìm bần đạo thì cũng không tồn tại thêm được bao lâu đâu.”

Đám người Bạch Dật Xuân nghe vậy thì trong lòng khiếp đảm.

“Cứ chờ xem đi, bao gồm cả Nam Đẩu đế quốc này...”

Bách Lý Thiên Cơ nở nụ cười.

...

Lôi Vân tông.

“Rốt cuộc là ai mà lại dám làm như vậy?

Tông chủ Đông Phương Tuyệt Lộ giận đến mức quăng vỡ trà cụ trong tay, đứng bật dậy, ánh mắt vô cùng giận dữ.

Ông ta vừa mới nhận được tin tức, nhị trưởng lão Vương Xưng đã bỏ mình ở Đông Thành quận phía Bắc của Nam Đẩu đế quốc.

Lôi Vân tông của ông ta có thể nói là đệ nhất đại tông trong toàn bộ Nam Đẩu đế quốc này. Dù là hoàng thất cũng phải có vài phần cung kính với Lôi Vân tông họ.

“Nếu đã dám giết trưởng lão tông ta thì phải chuẩn bị tốt tinh thần sẽ bị Lôi Vân tông ta điên cuồng trả thù.”

“Người đâu!”

Đông Phương Tuyệt Lộ khẽ quát một tiếng.