Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 447: Giết chóc nhằm vào Âm Độc Động




Hơn nữa lúc trước, khi hắn ta tiến vào đại điện, nhớ là hình như trên mặt đất không có tấm lệnh bài này mới đúng. Tấm lệnh bài này…

“Đây là Huyết Sát Lệnh.”

Một câu nói bình tĩnh đột nhiên truyền vào tai Tưởng Hải.

Tưởng Hải ngây ngẩn cả người, Huyết Sát Lệnh là cái quỷ gì?

Hắn ta quay đầu lại, đang định hỏi đệ tử ngoại môn vừa chạy đến báo cáo thì bất thình lình…

Xoẹt!

“Hả?” Khoảnh khắc Tưởng Hải quay đầu, một ánh sáng lạnh đầy sắc bén lóe lên rồi biến mất.

Tưởng Hải chỉ cảm thấy trước mắt đột nhiên tối sầm, sau đó không còn biết gì nữa.

Còn về động chủ Cốc Sơn Âm bên cạnh cùng với rất nhiều trưởng lão Âm Độc Động ở đây thì đều trợn to hai mắt, khó mà tin được.

Bởi vì đệ tử ngoại môn vừa nãy còn một mực cung kính với bọn họ, lúc này lại bất ngờ ra tay.

Pháp bảo trường đao nhìn không ra phẩm cấp xuất hiện, một đao chém xuống đã lấy đầu của phó động chủ Tưởng Hải.

Tốc độ cực nhanh, gần như làm cho tất cả mọi người trong phút chốc đều chưa lấy lại được tinh thần.

“Rốt cuộc thì ngươi là ai?”

Cốc Sơn Âm không động thủ ngay, mà trầm giọng nhìn về phía đệ tử ngoại môn thần bí kia.

Tưởng Hải là một vị Đan Hồn Cảnh nhị trọng thiên đấy.

Tuy so với ông ta thì kém rất nhiều, nhưng tuyệt đối không thể bị một đệ tử ngoại môn giết chết như vậy.

“Sát thủ nhị đẳng hàng chữ Địa của Huyết Sát Các, Tu Sát. Phụng lệnh đặc biệt tới để lấy mạng của tất cả mọi người, trên dưới toàn tông Âm Độc Động.”

Giọng nói của đệ tử kia trở nên âm u lạnh lẽo, đồng thời nhếch miệng cười.

“Lấy mạng tất cả mọi người của Âm Độc Động ta?”

Cốc Sơn Âm có chút sửng sốt, sau đó bật cười.

Trong giọng nói tràn ngập sát ý.

“Ha ha ha! Nực cười! Chỉ dựa vào một mình ngươi?”

“Một người là đủ.” Tu Sát thong thả bước ra mấy bước.

Đột nhiên, tu vi Bán Thánh Cảnh ngũ trọng thiên bộc phát!

“Bán…”

Khuôn mặt Cốc Sơn Âm vừa đầy ý cười châm chọc, lúc này đã lập tức trắng bệch.

Ở Thiên giới tam trọng, Bán Thánh Cảnh gần như là cường giả đứng đầu.

Thế lực có được Bán Thánh Cảnh, có cái nào mà không phải là chúa tể đương thời ở Thiên giới tam trọng.

Tại sao Âm Độc Động của ông ta đang yên đang lành lại trêu chọc phải một vị Bán Thánh Cảnh chứ?

Đặc biệt là Huyết Sát Các mà đối phương nhắc đến, ông ta căn bản là chưa từng nghe qua, chứ đừng nói đến chuyện đắc tội.

“Ta cảm thấy trong này chắc có hiểu lầm gì đó, bản động chủ có thể xác định chắc chắn một điều, Âm Độc Động tuyệt chưa từng xúc phạm Huyết Sát Các, xin hỏi…”

Nhưng Tu Sát không chọn trả lời ông ta.

“Người sắp chết, hà tất phải biết nhiều như vậy làm gì chứ?”

Tốc độ của Tu Sát rất kinh người, chỉ chớp mắt đã đi tới trước mặt Cốc Sơn Âm.

“La Sát Chưởng.” Tu Sát đánh ra một chưởng.

Sau lưng hắn ta, xuất hiện ảo ảnh Tu La đỏ thẫm như máu, sát khí ngập trời.

Hai mắt Cốc Sơn Âm trừng lớn, tay phải nhanh chóng lấy ra một món pháp bảo phòng ngự Thiên giai hạ phẩm, hình như muốn dựa vào nó để ngăn cản một chiêu của Tu Sát.

Chỉ là một món Thiên giai hạ phẩm, làm sao có thể ngăn cản được chứ?

La Sát Chưởng chạm lên món đồ đó, pháp bảo Thiên giai hạ phẩm này trực tiếp nổ tung.

Một chưởng này cứ như vậy mà đập thẳng lên người Cốc Sơn Âm.

Vị động chủ có thiên phú cao nhất Âm Độc Động trăm năm qua - Cốc Sơn Âm bay ra, đập mạnh lên vách tường. Trong miệng toàn là máu tươi.

“Tu vi của ta, ngươi…” Giọng Cốc Sơn Âm đầy nhụt chí.

Một chưởng vừa nãy của Tu Sát trực tiếp cắt đứt kỳ kinh bát mạch cùng tu vi của ông ta.

“Con kiến hôi, Địa Ngục mới là kết cục tốt nhất cho ngươi.”

Tu Sát nói xong lời cuối cùng, vung trường đao trong tay trái lên.

Xoẹt!

Đầu người đứt lìa.

“Còn các ngươi, đã chuẩn bị kỹ càng việc tiếp nhận sự săn giết đến từ thợ săn chưa?”

Tu Sát quay đầu, hai mắt tràn đầy sát ý nhìn về phía chúng trưởng lão của Âm Độc Động.

Giây phút Tu Sát nói xong những lời này, mọi người tứ tán như chim vỡ tổ. Điên cuồng trốn chạy ra ngoài.

“Như vậy… Cuộc săn bắt chính thức đầu rồi.”

Tu Sát nở một nụ cười tàn nhẫn, thân hình biến mất tại chỗ.

Hôm sau.

Hoa Hàm Nguỵ đã gia nhập vào Huyết Sát Các mới.

Một người chậm rãi đặt chân đến Âm Độc Động.

Hoa Hàm Nhụy mím môi lại, dùng mắt thường cũng có thể thấy thân thể nàng ta đang run rẩy, có thể thấy được Âm Độc Động mang lại cho nàng ta sự sợ hãi lớn nhường nào.

“Âm Độc Động thật sự bị diệt rồi sao?”

Hoa Hàm Nhụy không khỏi nói thầm một câu ở trong lòng.

Một giờ trước, nàng ta lấy được tin từ Huyết Sát Các rằng Âm Độc Động đã bị diệt rồi.

Dưới sự hướng dẫn của một tên sát thủ của Huyết Sát Các, nàng ta an toàn đi ra khỏi cấm địa được gọi là 'người vào hẳn phải chết' kia. Bây giờ nàng đặc biệt đến đây là vì tìm hiểu tình hình.