Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 446: Chi nhánh mới (2)




“Tuân lệnh.” Quỷ Sát, người đã đưa Hoa Hàm Nhụy đến đây gật đầu.

“Đi theo ta.”

“Vâng.” Hoa Hàm Nhụy gật đầu.

Bên phía Tiên Huyền đại lục.

“Ừ. Toán Loạn Thiên làm tốt lắm, không ngờ nhanh như vậy đã chiêu mộ cho ta một Khí Vận Chi Tử có khí vận kim sắc.”

Tầm mắt Dạ Mệnh đặt lên bảng giả lập trước mặt.

[Nhiệm vụ chi nhánh: Chiêu mộ được năm Khí Vận Chi Tử ở Quỳnh Du đại lục.]

[Đẳng cấp khí vận không được thấp hơn kim sắc.]

[Tình trạng tiến hành: 1/ 5].

[Phần thưởng: Sát thủ nhất đẳng hàng chữ Thiên: 1, sát thủ nhất đẳng hàng chữ Địa: 1, sát thủ nhị đẳng hàng chữ Địa: 5…]

“Có thể nhanh chóng tìm được Khí Vận Chi Tử như vậy, xem ra Thiên Địa Kinh Vĩ Thuật mà lúc trước mình giao, hắn cũng đã luyện tới nhập môn.

Thiên Địa Kinh Vĩ Thuật cũng giống kỹ năng quan sát Thiên Nhãn, đều là xem trộm khí vận của một người. Chỉ có điều, cái trước rất dễ nhập môn, cái sau tương đối khó khăn.

Hiện tại, khe hở không gian tạm thời không có động tĩnh gì. Trong thời gian ngắn, chắc sẽ không có Đại Đế xuất hiện từ đó nữa. Chẳng qua để phòng hờ, vẫn nên phái Nam Vạn Thiên trấn thủ ở bên kia thì tốt hơn.”

Dạ Mệnh trầm ngâm nói.

Bây giờ cũng chỉ còn chuyện bên cũng Quỳnh Du đại lục cần giải quyết nữa thôi.

Quỳnh Du đại lục, Âm Độc Động.

“Ha ha ha, cạn chén!”

“Sau khi thâu tóm Bích Dao môn, thực lực của Âm Độc Động ta chỉ có thể tăng mạnh lên.”

“Không sai!”

Sau khi Âm Độc Động tiêu diệt hết Bích Dao môn, trên dưới toàn bộ Động đang cử hành yến hội long trọng.

“Có điều tất cả chuyện này vẫn là quy công cho động chủ đại nhân, nếu như không có sự tồn tại của động chủ đại nhân, Âm Độc Động ta cũng không thể huy hoàng như ngày hôm nay.”

“Nói rất đúng.”

“Tất cả đều là công lao của động chủ đại nhân.”

Thấy rất nhiều ánh mắt nhìn về phía mình, trên khuôn mặt trung niên của động chủ Âm Độc Động - Cốc Sơn Âm, lộ ra nụ cười mỉm.

“Chư vị trưởng lão nói gì vậy, nếu không có sự trợ giúp của chư vị đang ngồi đây, Cốc Sơn Âm ta không biết phải chờ tới ngày tháng năm nào mới giành được thắng lợi lần này.”

“Động chủ cứ nói đùa, bây giờ động chủ đã bước vào Đan Hồn Cảnh bát trọng thiên, chỉ kém mấy bước là có thể tiến vào Thông Thiên Cảnh. Đến lúc đó, Âm Độc Động lớn như vậy đều phải dựa vào một mình ngài cả.”

Phó động chủ Tưởng Hải nheo mắt nhướng mày nhìn về phía Cốc Sơn Âm.

“Đúng vậy, đợi thu được pháp bảo Thánh giai hạ phẩm Cửu Tinh Liên Hoa Đăng của Bích Dao môn, cho dù chưa tiến vào Thông Thiên Cảnh, động chủ cũng có thể bộc phát ra chiến lực siêu mạnh, có thể so với Thông Thiên Cảnh.”

“Ha ha ha cũng xin chư vị yên tâm, chỉ cần bản động chủ ở đây, Âm Độc Động sẽ vĩnh viễn huy hoàng, muôn đời bất hủ!”

Cốc Sơn Âm cầm ly rượu trên bàn bên cạnh, đứng lên và nốc cạn.

“Hay lắm!”

Xung quanh lại vang lên tiếng vỗ tay kịch liệt một lần nữa.

“Hôm nay mọi người chúng ta không say không về!” Cốc Sơn Âm gào lớn.

Tất cả mọi người ở đây lại càng hăng hơn nữa.

Trong lúc tất cả mọi người trên dưới Âm Độc Động đang hoan hô. Chuyện khiến bọn họ không ngờ tới đã xảy ra.

“Động chủ đại nhân, chư vị trưởng lão.”

Một tên đệ tử ngoại môn của Âm Độc Động vội vã tiến vào.

“Có chuyện gì?” Cốc Sơn Âm nhíu mày, hỏi.

“Mới vừa nãy, mệnh bài của mấy người Hồng sư huynh đột nhiên vỡ nát.”

Nghe được câu này, sắc mặt Cốc Sơn Âm, thậm chí là cả phó động chủ Tưởng Hải và chúng trưởng lão đều thay đổi.

“Đúng là một đám phế vật, thành công thì ít bại việc có thừa. Bốn người mà ngay cả một đệ tử chân truyền bị trọng thương cũng không bắt được, cuối cùng còn bị giết ngược lại.” Ý cười trên mặt Cốc Sơn Âm hoàn toàn biến mất, giọng nói âm trầm, lạnh lẽo.

“Động chủ, không bằng để ta tự mình dẫn đội đi bắt người về. Dù sao, lỡ đâu lại để cho đối phương thành công chạy thoát…”

Một con cá Bích Dao môn lọt lưới không quan trọng. Nhưng thứ quan trọng nhất sự chính là món chí bảo Thánh giai của Bích Dao môn đang ở trong tay nàng ta, Cửu Tinh Liên Hoa Đăng.

Cốc Sơn Âm gật đầu: “Được. Vậy thì việc này giao cho phó động chủ đi.”

“Xin động chủ yên tâm, ta nhất định sẽ đem tiện tỳ kia cùng Cửu Tinh Liên Hoa Đăng an toàn trở về.”

“Ừm.”

Phó động chủ xoay người, đang định rời khỏi nơi này. Lúc hắn ta tiến lên trước mấy bước, thì…

“Cạch!”

“Thứ gì vậy?”

Tưởng Hải cảm thấy hình như chân mình đã dẫm vào thứ gì đó, không khỏi cúi đầu nhìn.

Chỉ thấy là một khối lệnh bài màu thanh đồng.

Tưởng Hải nhặt lệnh bài lên, đặt trong tay quan sát.

Mặt trước lệnh bài có một chữ ‘Sát’ như được khắc thành từ máu tươi. Mặt sau thì là một con ác quỷ có diện mạo quái dị.

“Đây là thứ gì vậy?”

Tưởng Hải hơi nghi hoặc, loại lệnh bài này hắn ta chưa từng thấy bao giờ.