Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 443: Thiếu nữ bất lực (2)




Hồng sư huynh nghe vậy, khuôn mặt có hơi cứng ngắc.

Can Tuyệt cấm địa, từ hai chữ cấm địa phía sau là đã có thể thấy được mức độ nguy hiểm trong đó.

Hàng năm luôn có rất nhiều người không sợ chết, muốn đi vào Can Tuyệt cấm địa tìm kiếm cơ duyên.

Nhưng cuối cùng không một ai có thể sống sót đi ra.

Còn có lời đồn là từng có vị đại năng Thánh Cảnh cũng bỏ mạng trong đó.

Là đại năng Thánh Cảnh đấy, thế mà còn phải ngã xuống.

Mấy tên pháo hôi Dưỡng Thành Cảnh bọn họ đi vào, chắc chắn chỉ có một con đường chết.

Nhưng bây giờ rõ ràng chỉ có hai con đường bày ra trước mắt.

Hoặc là tiến vào Can Tuyệt cấm địa, hoặc là trở về chịu phạt.

Còn việc bỏ trốn, bốn người đừng nói làm, ngay cả nảy ra ý nghĩ này thôi cũng không dám.

Dù sao Âm Độc Động của bọn họ cũng chính là bá chủ trong vòng ngàn dặm quanh đây đấy. Bọn họ có thể trốn đi đâu chứ?

Hồi tưởng lại thủ đoạn tàn nhẫn của các trưởng giả trong Động nhà mình, cuối cùng Hồng Chấn cắn răng.

“Ả đã bị trọng thương, không chạy xa được. Bây giờ chúng ta thừa dịp đuổi theo vẫn còn kịp.”

Hồng Chấn dẫn đầu, phóng về phía Can Tuyệt cấm địa toàn một màu xám trắng.

Ba người còn lại đưa mắt nhìn nhau, cũng vội vàng đuổi theo, rõ ràng bọn họ cũng hết sức e ngại sự trừng phạt của Âm Độc Động.

Can Tuyệt cấm địa.

Thời gian khoảng chừng một khắc trôi qua.

“Ả chết tiệt này chạy cũng giỏi đấy. Bản thân bị trọng thương mà vẫn có thể chạy xa như vậy, không hổ là đệ tử chân truyền của Bích Dao môn. Nhưng linh khí của ngươi cũng sắp cạn kiệt rồi, đến lúc đó ta xem ngươi chạy thế nào!”

Đám người Hồng Chấn nhìn thiếu nữ cách mình mấy ngàn thước.

Cách đó mấy ngàn thước.

Thiếu nữ có tên thật là Hoa Hàm Nhụy, sắc mặt đã nhợt nhạt đến cực điểm.

“Không xong rồi, chỉ còn lại một chút linh khí nữa thôi…”

Giọng nói của Hoa Hàm Nhụy suy yếu, hai mắt nàng khi nhìn mọi vật đã có cảm giác hoa lên, nhoè nhoẹt không rõ.

“Đó, đó là…”

Ánh mắt Hoa Hàm Nhụy hướng về phía xa xa.

Trên vách núi cách đó không xa, lại có một tòa lầu các đen nhánh.

Nếu như lầu các này được đặt ở nơi khác, đương nhiên Hoa Hàm Nhụy đã chả thèm nhìn lấy một cái.

Nhưng nó lại ở ngay trước mắt, được xây trong Can Tuyệt cấm địa mệnh danh là ‘Kẻ vào tất chết’, đương nhiên sẽ rất thu hút sự chú ý của Hoa Hàm Nhụy.

“Có thể thành lập lầu các ở nơi như Can Tuyệt cấm địa này, nói không chừng bên trong có đại năng lánh đời, may ra có thể cứu mình một mạng.”

Hoa Hàm Nhụy tự nhủ một câu.

Tuy trong lòng nàng hiểu rất rõ, nếu như tòa lầu các này thật sự có cường giả lánh đời tồn tại thì rất có thể đối phương cũng sẽ không giúp đỡ mình.

Nhưng bây giờ tính mạng đang ngàn cân treo sợi tóc, nàng cũng không quản được nhiều nữa.

Hoa Hàm Nhụy dồn hết sức lực và linh khí chẳng còn nhiều trên người, điên cuồng vận chuyển.

Hồng Chấn thấy Hoa Hàm Nhụy một lần nữa kéo giãn khoảng cách, trên mặt hắt ta toát ra từng giọt mồ hôi, cắn răng nói: “Vẫn còn có thể chạy được à? Hồng Chấn ta không tin, linh khí của ngươi còn nhiều như vậy. Mọi người tăng tốc cho ta, hôm nay không bắt được ả, chúng ta cũng đừng nghĩ đến việc sống sót rời khỏi nơi này.”

Không đến một phút đồng hồ.

Hoa Hàm Nhụy đã đi tới vị trí cách lầu các khoảng nghìn thước.

“Xin tiền bối trong các ra tay cứu tiểu nữ tử một mạng!”

Hoa Hàm Nhụy cắn răng, hét to về phía lầu các.

Âm thanh quanh quẩn trong không gian, nhưng rất lâu sau cũng không nghe thấy gì khác ngoài giọng của nàng vọng lại.

“Chạy hết nổi rồi nhỉ!”

Một tiếng nói vang lên.

Chỉ thấy đám người Hồng Chấn đã chặn hết đường lui sau lưng Hoa Hàm Nhụy.

“Thảo nào liều mạng chạy như vậy, thì ra là hi vọng trong tòa lầu các này có đại năng lánh đời ra giúp ngươi chứ gì, ha ha ha, mắc cười! Cứ cho là tòa lầu các này thật sự có đại năng giả tồn tại, người ta sẽ để ý ả Dưỡng Thần Cảnh như ngươi chắc?”

Hồng Chấn không ngừng giễu cợt.

“Không, không xong rồi, linh khí tiêu hao gần như không còn… Phải kết thúc ở đây sao?”

Khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn của Hoa Hàm Nhụy đã hoàn toàn không còn chút huyết sắc nào, miệng thở hồng hộc, đại não đã bắt đầu có cảm giác hoa mắt chóng mặt.

“Trước đây, nếu Bích Dao môn các ngươi chịu ngoan ngoãn giao Cửu Tinh Liên Hoa Đăng ra thì sao lại rơi vào kết cục tông môn bị diệt bây giờ chứ.”

Bốn người Hồng Chấn dần dần lại gần vị trí của Hoa Hàm Nhụy.

Hoa Hàm Nhụy mím môi, trong mắt đã xuất hiện nét kiên định.

Chỉ cần đám người Hồng Chấn nhích lại gần mình đến một khoảng cách nhất định. Nàng sẽ dẫn dắt động Cửu Tinh Liên Hoa Đăng tự bạo.

Tin là một món pháp bảo Thánh giai hạ phẩm phát nổ, đủ khiến bốn tên ác nhân Âm Độc Động trước mắt thân tiêu đạo vẫn!