Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 442: Thiếu nữ bất lực




Thiên Thu Đại Đế nằm trong giới này, ngược lại cũng không cần lo sẽ gặp phải tu sĩ lợi hại gì.

“Ta hiểu rồi.” Dạ Mệnh gật đầu.

Chẳng qua xét cho cùng, muốn điều tra một số tin tức tình báo khá quan trọng thì vẫn cần phải đi tới Đế giới nhất trọng.

“Liên quan đến Quỳnh Du đại lục, bây giờ đã biết gần hết tình huống đại khái, có thể chuẩn bị phái sát thủ đến đó.”

Dạ Mệnh trầm ngâm một tiếng nói.

Trong lòng hắn đã có một phương án.

Bên trong Đế giới nhất trọng cùng Tiên giới nhị trọng này, ít nhất cũng phải có đến sáu phần là Thánh Cảnh, thậm chí là Đế Cảnh của Quỳnh Du đại lục sinh sống.

Như vậy xem ra, Nhân giới lục trọng, thậm chí là cả Tiên giới tam trọng, ngoại trừ một số đại năng lánh đời ra, cơ bản là không có nhiều cường giả.

Chỉ cần Dạ Mệnh có thể dùng thanh thế sét đánh không kịp bưng tai, trong lúc những cường giả ở Tiên giới nhị trọng cùng với Đế giới nhất trọng chưa kịp phản ứng, nhanh chóng nắm chặt bốn giới này vào trong tay.

Đến lúc đó, hắn có thể chuyển từ bị động thành chủ động.

Ngược lại, thừa dịp Thánh Cảnh thậm chí là Đế Cảnh trên Quỳnh Du đại lục chưa kịp lấy lại tinh thần, làm cho bọn họ trở tay không kịp.

“Còn có tình báo gì quan trọng không?”

“Hồi các chủ, đã hết.” Bàng Vân lắc đầu.

“Được rồi, vậy ngươi lui ra đi.”

“Vâng.” Chớp mắt, Bàng Vân đã biến mất.

“Quỳnh Du đại lục… Đừng làm cho ta thất vọng đấy.”

Dạ Mệnh lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.

Vài ngày sau.

Trên một đại lục cách Tiên Huyền đại lục cực kỳ xa xôi, Quỳnh Du đại lục, còn có tên là Lục Trọng Thiên.

Thiên giới tam trọng.

Trong một dãy núi.

“Đừng để cho nàng ta chạy mất, không tìm thấy chí bảo Liên Hoa Đăng của Bích Dao môn trong bảo khố bọn họ, tất nhiên là sẽ trên tay đệ tử chân truyền Bích Dao môn này rồi!”

“Nếu để cho nàng ta chạy, trưởng lão đại nhân mà hỏi tội, đầu chúng ta sẽ rơi xuống đất đấy.”

Tiếng hét phẫn nộ không ngừng vang lên.

Chỉ thấy bốn bóng đen đang toàn lực đuổi theo một thiếu nữ mặc áo xanh.

Sắc mặt thiếu nữ trắng bệch.

Lúc này, bộ xiêm y nhìn rất lộng lẫy đã tràn đầy bụi bẩn và rách nát, trên người còn có mấy vết thương không nhỏ đang chảy máu không ngừng.

“Chết tiệt, phía trước hết đường rồi.”

Bước chân thiếu nữ dừng lại, tầm mắt nàng nhìn thẳng về phía trước.

Đằng trước là một rừng rậm tràn đầy sương mù.

“Ha ha ha, không còn đường nào nữa đâu, phía trước chính là Can Tuyệt cấm địa ăn thịt không nhả xương đấy, ai vào đều phải chết!”

Thanh niên cầm đầu mặt đầy ý cười nhìn về phía thiếu nữ.

“Nếu ngươi ngoan ngoãn giao Cửu Tinh Liên Hoa Đăng ra, biết đâu ta còn có thể cho ngươi chết một cách thống khoái.”

Thiếu nữ nghe vậy, xoay người nhìn về phía gã đệ tử đến từ Âm Độc Động này, vẻ mặt kiên nghị nói: “Trừ khi ta chết, nếu không… Đừng mơ tưởng!”

“Còn rất ngang bướng nhỉ?”

“Khà khà… Nói đi cũng phải nói lại, không hổ là thiên chi kiêu nữ tiếng tăm lừng lẫy của Bích Dao môn. Thân hình này đúng là không tệ mà.”

Thanh niên quan sát tỉ mỉ vóc dáng của thiếu nữ, cười khẩy nói.

“Hồng sư huynh, nếu nàng ta không chịu giao món pháp bảo kia ra, chúng ta hãy làm cho nàng ta cam tâm tình nguyện giao ra.”

“Ta cũng đang có ý này.”

Bốn người nhìn nhau cười, trong mắt đều là tà niệm vô tận.

Sắc mặt thiếu nữ tái nhợt, đôi môi khẽ run lên.

Nàng liếc nhìn về phía chỗ được gọi là cấm địa kinh khủng nhất Tiên giới tam trọng ở sau lưng, mím chặt môi.

“Cho dù chết không toàn thây, ta cũng không để cho đám dâm tặc Âm Độc Động các ngươi thành công đâu!”

Thiếu nữ nói xong, giận dữ xoay người phóng về phía Can Tuyệt cấm địa phía sau.

“Không xong rồi, mau ngăn ả lại!”

Hồng sư huynh thấy vậy, vội vàng hét lớn lên.

“Xem ta đây, Bách Lý Khổn Tiên Thằng!”

Trong tay một tên đệ tử Âm Độc Động đứng bên cạnh Hồng sư huynh bỗng xuất hiện một món pháp bảo Địa giai cực phẩm.

Là một sợi dây thừng màu nâu, bên ngoài có kim quang nhàn nhạt bao trùm, lao về phía thiếu nữ.

Mắt thấy sợi dây sắp bắt được đối phương, thiếu nữ lại đột nhiên xoay người, trên tay phải xuất hiện một chiếc Liên Hoa Đăng đủ màu sắc.

“Là Cửu Tinh Liên Hoa Đăng à?”

Một trong bốn người, Hồng sư huynh hét lên một tiếng.

Ánh sáng xanh lam trên Cửu Tinh Liên Hoa Đăng đã nở rộ.

Bách Lý Khổn Tiên Thằng bị chùm sáng xanh lam đột ngột xuất hiện này trực tiếp đánh bay.

Sau đó, nhờ khoảng thời gian ngắn do Cửu Tinh Liên Hoa Đăng tranh thủ được,

Thiếu nữ thành công tiến vào trong Can Tuyệt cấm địa.

“Sư, sư huynh chúng ta làm sao bây giờ? Phải quay về à?”

Một người nhịn không được nhìn về phía Hồng sư huynh.

Nhưng chỉ có một cái tát của Hồng sư huynh nghênh đón hắn ta.

“Bốp! Biến.”

Hồng sư huynh nhìn về phía người kia, tức giận nói: “Cứ tay không mà về như vậy, trưởng lão nhất định sẽ lột da ba người chúng ta mất.”

“Chẳng lẽ chúng ta thật sự đuổi theo nàng ta vào Can Tuyệt cấm địa ư?”