Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 426: Tu vi thật sự của Đông Tuyết Vân Tịch? (2)




Nghe xong, Dạ Mệnh gật gù.

Thánh chủ đầu tiên của Lục Đại Thánh Địa sao? Đúng là vướng víu tay chân.

Huyết Sát Các hủy diệt Lục Đại Thánh Địa, cũng đã gián tiếp kết tử thù với vị thánh chủ đầu tiên của Lục Đại Thánh Địa. Về cơ bản đã rơi vào tình trạng không chết không thôi.

Dường như nhìn thấu vẻ lo lắng nhàn nhạt của Dạ Mệnh, Đông Tuyết Vân Tịch nói tiếp: “Các chủ yên tâm, ta sẽ tiến hành bế quan nhiều ngày, tranh thủ làm cho tu vi trở lại tình trạng đỉnh phong.”

“Đỉnh phong?”

Dạ Mệnh đột nhiên ngây ngẩn cả người: “Chẳng lẽ tình trạng hiện tại của ngươi vẫn không phải đỉnh phong sao?”

Tu vi hiện tại của Đông Tuyết Vân Tịch đã là Hợp Đạo Cảnh không thể nghi ngờ, lẽ nào...

Đông Tuyết Vân Tịch lắc đầu, tiếp đó nói ra một lời kinh người: “Hồi bẩm các chủ, tu vi ban đầu của ta chính là Hợp Đạo đỉnh phong, vì để tránh né việc Đế lộ đoạn tuyệt, ta đã lựa chọn ngủ say trong Vân Đính Thiên Cung.”

“Để duy trì Vân Đính Thiên Cung mấy vạn năm, cần phải có nguồn năng lượng khổng lồ. Cuối cùng, ta đã lấy tu vi để trả giá, diệt đi tam cảnh, cho nên mới có tu vi Hợp Đạo sơ kỳ như ban đầu.”

Khi biết Đông Tuyết Vân Tịch thật ra là một tôn cường giả Đế Cảnh Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong, nội tâm Dạ Mệnh nhấc lên biến hóa nghiêng trời lệch đất.

“Ta biết rồi.”

Dạ Mệnh phục hồi tinh thần, gật đầu: “Việc này không nên chậm trễ, ngươi đi bế quan trước đi. Nếu cần bảo dược gì đó thì cứ nói với ta.”

“Vân Tịch đã hiểu.”

Dạ Mệnh nhìn Đông Tuyết Vân Tịch xoay người rời đi.

Tâm niệm vừa động, hai đạo quang vựng bạch sắc chợt lóe.

“Bàng Vân bái kiến các chủ đại nhân.”

Một thanh niên chậm rãi xuất hiện dưới mí mắt của Dạ Mệnh, hắn mặc một thân áo xám, hai mắt nhắm lại.

Tuy rằng trên mặt hắn mang theo một nụ cười yếu ớt, nhưng Dạ Mệnh lại có thể cảm giác được, dưới biểu tình cười yếu ớt kia ẩn giấu một đầu mãnh hổ dữ tợn và hung mãnh.

Một bên khác…

“Nam Vạn Thiên bái kiến các chủ đại nhân.”

Nam tử có mái tóc màu xanh dài tới thắt lưng chắp tay nói với Dạ Mệnh.

Hai bảng giả lập thuộc tính nhảy ra ngoài cùng một lúc.

[Tính danh: Bàng Vân.]

[Thân phận: sát thủ nhất đẳng hàng chữ Thiên của Huyết Sát Các.]

[Tu vi: Đế Cảnh (Hợp Đạo Cảnh trung kỳ).]

[Công pháp: Khôi Lỗi Chi Thuật, Loạn Hoa Đồng, Kim Thiền Độn…]

[Giới thiệu vắn tắt: Đến từ thế giới huyền huyễn cao đẳng, môn chủ của Khôi Lỗi môn, đồng thời cũng là tổ sư khai sơn của Khôi Lỗi Chi Thuật.]

[Tính danh: Nam Vạn Thiên.]

[Thân phận: sát thủ nhất đẳng hàng chữ Thiên của Huyết Sát Các.]

[Tu vi: Đế Cảnh (Hợp Đạo Cảnh hậu kỳ).]

[Công pháp: Vạn Binh tử pháp, Chiến Hồn Kim Thánh Quyết, Bách Sách Binh...]

[Giới thiệu vắn tắt: Đến từ thế giới huyền huyễn cao đẳng, là thống soái thống lĩnh hàng tỉ tướng sĩ của Thiên Long Thánh Triều, từ khi sinh ra đến nay đã trải qua hàng vạn trận chiến, không một lần bại. Có danh xưng là ‘Thiên Long chiến thần’, lấy một thân binh pháp đạt đến Hóa Cảnh tiến nhập Binh Chi Đại Đạo..]

“Một tôn trung kỳ, một tôn hậu kỳ, không tồi.”

Nhìn thấy tu vi của hai người, Dạ Mệnh gật đầu, hết sức hài lòng.

Hai tôn sát thủ nhất đẳng hàng chữ Thiên này đều là từ phần thưởng Dạ Mệnh lấy được sau khi hoàn thành hai nhiệm vụ chính trước đó.

Có hai tôn Đế Cảnh thực lực cường đại này, lòng tin của Dạ Mệnh không khỏi tăng lên.

“Được rồi.”

Dạ Mệnh như là nhớ ra cái gì đó, hắn nhìn về phía Bàng Vân,

“Ta đây có một thân thể Đế Cảnh Bán Hợp Đạo, không biết có hữu dụng với ngươi hay không “

Bàng Vân nghe vậy, sửng sốt một chút.

Sau đó hắn ta gật đầu, lộ ra vẻ vui mừng nói: “Hữu dụng.”

Đối với hắn ta mà nói, mỗi lần cải tạo thân thể đều là một loại thể nghiệm, chứ đừng nói còn là một thân thể Bán Hợp Đạo.

Điều này làm cho hắn ta cao hứng còn không kịp.

“Vậy một lát ngươi xuống dưới lấy đi.”

“Đa tạ các chủ đại nhân ban cho.”

Bàng Vân vội vã khuỵu gối nói.

“Ừm.”

“Các ngươi lui xuống trước đi, lát nữa bản các chủ truyền lệnh cho các ngươi.”

“Vân.”

Hai người đồng thanh nói, sau đó xoay người rời đi.

“Chân Nguyên Tông... muốn phong sơn để tránh né Huyết Sát Các ta sao? Hừ, si tâm vọng tưởng.”

Dạ Mệnh nhếch miệng cười.

Chân Nguyên Tông, trong một tòa bí cảnh, Khương Quảng Phách lẳng lặng xếp bằng ngồi dưới đất.

Trước mặt ông ta là một gã đệ tử đến đây báo cáo tình huống.

“Khởi bẩm tông chủ, mấy canh giờ trước, Lục Đại Thánh Địa toàn quân bị diệt!”

Sau khi biết tin tức này, Khương Quảng Phách chậm rãi trợn mắt, ông ta lẩm bẩm: “Quả nhiên không ngoài dự liệu của bản tông chủ, may mà bản tông chủ đã dự tính từ lâu, mấy năm trước liền tuyên bố phong sơn, đoạn tuyệt tất cả quan hệ với ngoại giới.”

“Nếu không thì chỉ sợ hôm nay, bản tông chủ cũng sẽ bị chôn vùi trong dòng sông lịch sử mênh mang cùng với Lục Đại Thánh Địa.”

“Chỉ là không ngờ, Huyết Sát Các này lại phát triển mạnh như vậy, quả thực nằm ngoài dự liệu của bản tông chủ.”