Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 427: Khương Quảng Phách nhập tà




“Tông, tông chủ, nếu như không còn chuyện gì khác, đệ tử rời đi trước.”

Không biết tại sao, sắc mặt của gã đệ tử báo cáo tình hình có chút tái nhợt, miệng hắn khẽ run run.

“Đi đi.”

Khương Quảng Phách phun ra hai chữ.

Trong lòng gã đệ tử kia thở phào một hơi.

Mấy năm gần đây, trên dưới tông môn đều có một tin đồn, phàm là đệ tử tiến vào bí cảnh của tông chủ đều không trở lại nữa. Hiện tại xem ra lời đồn này nhất định là giả.

Ngay khi hắn vừa mới xoay người, định rời khỏi bí cảnh này…

Hì hì hì!

Cảm nhận được cơn đau đớn kịch liệt, gã đệ tử quay đầu nhìn lại.

Một cái xúc tu tà dị xuyên qua lồng ngực hắn.

Hai bên khóe miệng của gã đệ tử chảy ra máu tươi, hắn ngẩng đầu chậm rãi quay về phía sau.

Chỉ thấy, Khương Quảng Phách vừa rồi còn mang vẻ mặt bình thản, một giây kế tiếp cả khuôn mặt đã biến thành biểu tình dữ tợn kinh khủng. Hai mắt màu đỏ tươi, quanh thân không chỉ có một luồng khí tức màu đen quanh quẩn, mà hư không sau lưng còn xuất hiện vô số thứ quái dị, đó là những xúc tu khiến người khác sởn gai ốc. Hắn hoàn toàn bị dọa sợ đến choáng váng.

“Lời, lời đồn là thật? Tông chủ là... là quái vật?”

Cứ như vậy, thi thể của hắn bị một cái miệng kỳ quái nứt ra từ trong hư không nuốt vào, chết tươi tại chỗ.

Sau khi thôn phệ tương đối hoàn tất, huyết quang trong mắt Khương Quảng Phách biến mất.

Xúc tu tà ma không ngừng giãy dụa giữa hư không cũng biến mất.

Nếu không phải trên mặt đất còn lưu lại vết máu, ai cũng sẽ không cảm thấy những chuyện vừa xảy ra kia là thật.

“Còn chưa đủ lắm.”

“Tu vi hiện tại của bản tông chủ đã đến Bán Đế Cảnh, chỉ thiếu chút nữa là có thể thành công.”

“Mà muốn tới được bước này, ít nhất bản tông chủ còn phải thôn phệ hơn trăm người nữa.”

Khương Quảng Phách thầm nghĩ trong lòng.

Mấy năm nay, ông ta đã thôn phệ gần trăm tên đệ tử, cùng với hai vị trưởng lão rồi.

Nhưng theo thời gian trôi qua, đám đệ tử và trưởng lão trong tông môn đột nhiên biến mất, rất nhanh sẽ trở thành một điểm đáng ngờ trong Chân Nguyên Tông.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì giấy cũng không gói được lửa.

Khương Quảng Phách nói: “Xem ra phải tìm một tên chịu tội thay.”

Nếu không tìm một người chịu tội thay, đến lúc đó xác suất mũi dùi chĩa về phía ông ta là rất lớn. Dù sao hiện tại, trong đám đệ tử đều có không ít lời đồn.

Khương Quảng Phách nhắm hai mắt lại, tiếp tục tiềm tu.

Ông ta muốn tranh thủ nâng cao tà công lên đến ngưỡng cửa Đế giai trong thời gian ngắn nhất.

Ngày hôm sau, ở chính giữa đại điện.

Tông chủ Khương Quảng Phách ngồi trên vị trí tông chủ lẳng lặng lắng nghe, các vị trưởng lão trong tông môn tiến hành báo cáo tình hình với hắn.

“Thời điểm tiêu diệt Lục Đại Thánh Địa, Huyết Sát Các đã thành lập phân các mới, vị trí đặt ở nơi vốn là Lục Đại Thánh Địa.”

“Hiện nay, hầu như tất cả các thế lực trên toàn bộ đại lục đều đã hoàn toàn trở thành chi nhánh của Huyết Sát Các.”

“Bản tông chủ biết rõ.”

Khương Quảng Phách gật đầu: “Tình huống tài vụ trong tông môn hiện tại thế nào?”

Hắn nhìn về phía trưởng lão quản lý tài vụ trong tông môn đứng ở một bên.

Trưởng lão ở bên phải đi ra, chắp tay nói với hắn: “Bẩm tông chủ, dựa theo tình huống hiện tại, tài vụ trong tông môn còn có thể chống đỡ tông môn phong sơn khoảng hơn trăm năm.”

“Hơn trăm năm là đủ rồi.”

Khương Quảng Phách trả lời.

Trăm năm đã hoàn toàn đủ để hắn đặt chân đến Đế Cảnh.

Nói không chừng Dung Đạo Cảnh cũng không phải không có khả năng.

“Bản tông chủ cảm thấy...”

Trong lúc Khương Quảng Phách đang chuẩn bị nói cái gì đó.

“Tông chủ!”

Một đạo âm thanh sốt ruột đột nhiên vang lên.

Khương Quảng Phách nhướng mày, ánh mắt rơi xuống phía trước.

Một gã trưởng lão Thông Thiên Cảnh thần sắc hoảng hốt, vội vã tiến vào.

“Có chuyện gì mà hốt hoảng như vậy?”

Khương Quảng Phách không nhịn được nói.

“Vừa, vừa nãy, ta nhìn thấy một vật ở Luật Pháp Đường.”

Hai tay đối phương dâng lên một tấm lệnh bài.

Khương Quảng Phách nhíu mày.

Một tấm lệnh bài?

Ý niệm khẽ động, tấm lệnh bài kia bay tới lòng bàn tay của Khương Quảng Phách.

Khương Quảng Phách tập trung nhìn chăm chú: “Trên tấm lệnh bài này bản tông chủ không cảm giác được bất cứ khí tức gì, ngươi...”

Khương Quảng Phách nhìn lên nói, mà đúng lúc đó…

Lệnh bài này nhìn thế nào cũng có chút cảm giác quen thuộc, giống như là… Huyết Sát Lệnh của Huyết Sát Các!

Thần sắc Khương Quảng Phách chợt biến: “Vì sao tấm lệnh bài này lại xuất hiện trong Luật Pháp Đường?”

Tầm mắt của ông ta rơi vào trên người vị trưởng lão Thông Thiên Cảnh.

Đối phương cũng lắc đầu: “Hôm nay ta vừa đi vào Luật Pháp Đường đã lập tức nhìn thấy tấm lệnh bài kia xuất hiện ở trên bàn.”

“Ta hỏi các đệ tử tuần tra ở xung quanh, ai cũng nói ngày hôm qua không có người nào tới gần Luật Pháp Đường.”

“Không ai tới gần? Vậy ngươi nói cho bản tông chủ, tấm lệnh bài này từ đâu mà tới?”

Khương Quảng Phách không nhịn được khẽ quát một tiếng.