Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 425: Tu vi thật sự của Đông Tuyết Vân Tịch?




Loại uy áp này, hắn đã từng bị qua khi đối mặt với lão quái vật Hợp Đạo Cảnh ở Quỳnh Du đại lục.

So với những lão quái vật kia, hắn có cảm giác tia uy áp của nữ tử thần bí trước mắt chỉ có hơn chứ không kém.

Rất nhanh, Thiên Thu Đại Đế chú ý tới khối lệnh bài sát thủ ở bên hông đối phương.

Khi cướp đoạt ký ức của gã tu sĩ Đan Hồn Cảnh, từ đó hắn đã biết được, lệnh bài này chính là lệnh bài sát thủ mà sát thủ Huyết Sát Các luôn mang theo bên mình.

“Không nghĩ tới Huyết Sát Các này vẫn còn có cường giả Hợp Đạo Cảnh!”

Thiên Thu Đại Đế cũng rõ ràng, đường đường là Lục Đại Thánh Địa mà lại bị một thế lực chưa từng nghe nói qua tiêu diệt. Thiên Thu Đại Đế nhìn thấy bầu không khí có chút cứng ngắc, hắn không nhịn được nói: “Các hạ có vấn đề gì, ta đều có thể hồi đáp.”

Tròng mắt Đông Tuyết Vân Tịch lạnh như băng, cứ như vậy nhìn chăm chú vào đối phương.

“Không cần phiền toái như vậy.”

Thiên Thu Đại Đế nghe thấy thế, đầu tiên là ngẩn ra.

Khi hắn phát hiện động tác kế tiếp của Đông Tuyết Vân Tịch, mặt cắt không còn một chút máu.

Vị Thiên Thu Đại Đế này thất thanh nói: “Thực không dám đấu diếm, nếu các hạ ngươi muốn cướp đoạt ký ức của ta, vẫn nên đừng si tâm vọng tưởng thì hơn. Cho dù ngươi là Hợp Đạo Cảnh, chỉ cần ta tự bạo tinh thần hải, các hạ ngươi chỉ đành phải chịu khổ.”

Nhưng Đông Tuyết Vân Tịch ngoảnh mặt làm ngơ, nàng vươn tay phải ra, định cướp đoạt ký ức trong đầu hắn. Hiện tại, toàn thân cao thấp trên dưới của Thiên Thu Đại Đế đều bị phong tỏa, hắn không thể nào bỏ chạy.

Nhìn thấy tình trạng như vậy, Thiên Thu Đại Đế cắn răng một cái:

“Hôm nay, cho dù Dương Thu ta chết tại đây, cũng tuyệt đối sẽ không để ngươi lấy được bất cứ thứ gì.”

Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Thiên Thu Đại Đế nhắm mắt lại, muốn tự nổ tinh thần hải.

Thế nhưng, Đông Tuyết Vân Tịch đã sớm ngờ tới đối phương sẽ làm như vậy, sao có thể không chuẩn bị gì?

“U Chúc.”

Đông Tuyết Vân Tịch gọi một tiếng.

Chỉ thấy một chiếc trâm cài tóc trên đầu Đông Tuyết Vân Tịch lóe lên quang vựng nhũ bạch sắc rồi biến mất.

Một đạo tử quang bắn ra từ chiếc trâm cài.

Phía sau Thiên Thu Đại Đế, một thanh niên tóc tím đột nhiên xuất hiện.

Rõ ràng chính là đầu Chân Long Đại Đế ở Cửu U thánh địa trước kia.

Để biểu hiện thật tốt trước mặt tân chủ nhân, U Chúc hành động cấp tốc.

Hắn vươn tay phải ra, trực tiếp đè xuống thiên linh cái của Thiên Thu Đại Đế:

“Càn Uyên Thăng Long Thuật.”

Từng sợi thần khí màu tím nhạt lần theo cánh tay phải của U Chúc rót vào thiên linh cái của Thiên Thu Đại Đế.

Khi những sợi khí thể thần bí này rưới vào, Thiên Thu Đại Đế mở to mắt, hai mắt thất thần, cả người như dại ra.

Thấy Thiên Thu Đại Đế bị khống chế thành công, Đông Tuyết Vân Tịch tiếp tục động thủ.

Vận chuyển linh khí, nàng bắt đầu cướp đoạt.

Thời gian cướp đoạt khoảng chừng gần năm phút.

Đông Tuyết Vân Tịch liếc nhìn Thiên Thu Đại Đế bởi vì ký ức bị mất sạch mà biến thành một cái xác: “Mang thân thể của hắn về, nếu như có thể luyện chế thân thể của một tôn Bán Hợp Đạo thành con rối thì chiến lực cũng tăng lên một chút.”

U Chúc chắp tay nói: “Tuân lệnh chủ thượng.”

...

Trấn Ngục Ma Các.

“Quỳnh Du đại lục sao...”

Nghe Đông Tuyết Vân Tịch trước mặt hội báo, Dạ Mệnh gật đầu.

Theo như nàng vừa nói, nơi ở trước đó của tôn Đế Cảnh Bán Hợp Đạo chính là Quỳnh Du đại lục mà nhiệm vụ của hệ thống đã nhắc tới .

Về phần vị trí của Quỳnh Du đại lục, chính là ở một nơi cách Tiên Huyền đại lục rất xa xôi.

“Không có tọa độ thì làm sao đến được Quỳnh Du đại lục.”

Dạ Mệnh thì thầm.

Thế nhưng, cũng ngay khi Dạ Mệnh vừa nói ra câu này.

Đông Tuyết Vân Tịch tiện thể nói: “Các chủ, theo như trong trí nhớ của hắn, trên Tiên Huyền đại lục hẳn là có một truyền tống trận thông với Quỳnh Du đại lục.”

“Truyền tống trận?”

Dạ Mệnh nhíu mày nói: “Vị trí của truyền tống trận đó ở đâu?”

“Ngay bản châu.”

Nghe được tin tức truyền tống trận ở ngay tại Đông Lâm Đạo Châu này, Dạ Mệnh không khỏi cả kinh.

“Từ ký ức của hắn, vị trí chính xác chắc là ở địa giới của Chân Nguyên Tông mới vừa gia nhập đạo châu...”

“Chân Nguyên Tông…”

Nghe thấy một cái tên đã lâu không bắt gặp, Dạ Mệnh nheo mắt lại.

Hắn nhớ kỹ, dường như vào mấy năm trước, Chân Nguyên Tông kia đã tuyên bố đối với bên ngoài rằng sẽ cô lập núi.

“Ta biết rồi… sau đó thì sao? Trong ký ức còn có cái gì khác tương đối quan trọng không?”

Dạ Mệnh hỏi, Đông Tuyết Vân Tịch suy tư một chút.

Nàng nhíu mi nói: “Đúng rồi các chủ, quả thật còn có một chuyện tương đối quan trọng.”

“Năm đó, thánh chủ đầu tiên của Lục Đại Thánh Địa không hề vẫn lạc, mà chẳng qua hắn đã sớm cảm thấy Đế lộ sẽ đoạn, sau khi giao phó một ít hậu sự thì đã đến Quỳnh Du đại lục trước.”

“Mà trong số những người đó, phần lớn đều đã đột phá đến Hợp Đạo Cảnh.”