Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 370: Nữ đế ra tay




Trình Lục Sư vừa đi ra mấy bước chợt dừng khựng, quay đầu nhìn về phía Bạch Nguyên Tương, truyền âm phân phó: “Đúng rồi, trước khi ta về tới, ngươi nhớ chuẩn bị sẵn vài nữ tử xinh đẹp cho ta. Hiểu chưa?”

Bạch Nguyên Tương vốn đã nghe qua vài lời đồn, toàn thân vô thức rùng mình, sau đó cũng truyền âm đáp lại: “Rõ.”

Vô Tận Minh Hải.

Không khoa trương mà nói, phạm vi mấy trăm ngàn dặm vùng biển này đều bị màn trời đen nhánh bao lấy, giữa mây đen là ánh chớp điên cuồng lóe lên, tiếng sấm nổ vang rền. lôi kiếp ầm ầm rơi xuống.

Sóng lớn dựng thẳng lên cao rồi ngã nhào xuống mặt biển, vén lên từng trận sóng thần.

Mà tại trung tâm Vô Tận Minh Hải, nơi thoạt nhìn lộ ra ác ý cự tuyệt mọi sinh vật sống này xuất hiện một Hải Nhãn lốc xoáy.

Nhìn kỹ mới thấy Hải Nhãn vô cùng huyền diệu, không chút nghi ngờ, nơi này chính là cửa tiến vào tiểu thế giới.

“Tốt rồi, mấy phong ấn tại lối vào đều bị ta phá hỏng. Có thể vào.” Đông Tuyết Vân Tịch nói.

Chỉ thấy Hải Nhãn vốn chỉ to bằng một người chợt dần mở rộng, bên ngoài dần hình thành một bức họa Long cung dưới đáy biển, rõ ràng đây chính là hình ảnh tiểu thế giới bên trong.

Đông Tuyết Vân Tịch đứng trước nhất, bên cạnh là Tả Khâu Trường Ý và mười sát thủ nhất đẳng hàng chữ Địa khí thế bất phàm.

Ngay khi đoàn người định tiến vào, chợt…

“Huyết Sát Các đúng không? Tiếp ta một quyền.”

“Thông Thiên Trấn!”

Một giọng nói vang vọng bốn phương tám hướng, đám người Tả Khâu Trường Ý phản xạ quay đầu lại.

Chỉ thấy phía ngoài vài tầng mây đen tăm tối cách mấy trăm dặm chợt xuất hiện lỗ thủng.

Một đạo quyền ý Thông Thiên đánh thẳng tới đám người Tả Khâu Trường Ý, khí thế hung hãn.

“Dung Đạo sơ kỳ.” Tả Khâu Trường Ý thoáng giật mình, chỉ là không sợ hãi chút nào.

“Đại Kiếp Tam Nan chú!”

Vạn Ma pháp tướng đội trời đạp đất, cao vút trong mây chợt xuất hiện sau lưng Tả Khâu Trường Ý. Ma khí ngùn ngụt toàn thân gần như ngưng thành thực chất. Vạn Ma pháp tướng sau lưng Tả Khâu Trường Ý đan chéo chín cánh tay. Uỳnh!

Quyền ý rơi xuống.

Hải vực trong chu vi mấy ngàn dặm như đồng loạt nổ tung, kịch liệt dâng trào, tựa như động đất siêu cấp vậy.

Vạn Ma pháp tướng sau lưng Tả Khâu Trường Ý phá thành mảnh nhỏ. Chín cánh tay bị tan vỡ mất bảy.

Chờ hắn thu pháp tướng về, gương mặt đã trắng nhợt.

Tuy tu vi của hắn đã tới Nhập Đạo đỉnh phong, thoạt nhìn chỉ kém Dung Đạo Cảnh một lớp màng mỏng, chỉ là thực tế cũng không phải như vậy. Chênh lệch giữa Nhập Đạo và Dung Đạo tựa như một ranh giới vô cùng to lớn, cực khó vượt qua được.

Tả Khâu Trường Ý đưa mắt nhìn về phía người ra tay.

Chính là Vu Quang Đại Đế Trình Lục Sư dẫn đầu đám người Vô Tướng Thánh địa.

“Quyền ý ngập trời như vậy còn tưởng ai chứ, ra là Trình lão huynh.” Cùng với một tiếng này, mấy thân ảnh lục tục xuất hiện, đều là người của Lục đại Thánh địa, hơn nữa đều là Đế Cảnh!

Trình Lục Sư nhìn quanh bốn phía, thấy được không ít gương mặt quen thuộc. “Thì ra là chư vị đạo hữu, đã lâu không gặp, cũng vạn năm rồi.”

“Trình đạo hữu bế quan vạn năm, không ngờ lại đột phá tới Dung Đạo Cảnh.”

Một Đế Cảnh của Cửu U Thánh địa danh xưng Phù U Đại Đế cười ha hả. Tả Khâu Trường Ý lại thoáng cau mày, đáy lòng không dám nơi lỏng chút nào.

Dù sao nơi này có tới sáu Đế Cảnh, nói không chừng bọn họ sẽ liên hợp công kích hắn.

Trình Lục Sư trò chuyện vài câu với mấy Đại Đế quen biết cũ, lại đưa mắt nhìn về phía đám người Huyết Sát Các tại cửa vào.

“Huyết Sát Các dám giết trưởng lão Thánh địa ta thì phải sẵn sàng trả giá đắt cho hành vi của mình.”

“Các ngươi đã nghĩ kỹ muốn chết thế nào chưa? Ta có thể cho các ngươi một cách chết gọn gàng nhất.” Trình Lục Sư cười nói.

“Trong số các ngươi, chỉ cần ai có thể nói ra tình báo quan trọng của Huyết Sát Các thì chúng ta có thể khoan hồng độ lượng, tha cho một mạng.” Một Đại Đế khác nói.

Sáu Đại Đế lần lượt ra sức ép, ngay khi bầu không khí trở nên căng cứng, một giọng nói mềm nhẹ chợt vang lên: “Các ngươi cùng lên đi.”

Tiếng nói này trực tiếp hấp dẫn ánh mắt Trình Lục Sư và toàn bộ Đại Đế tại đây. Mà người vừa nói đương nhiên chính là Thanh Tịch Nữ Đế, Đông Tuyết Vân Tịch.

Trình Lục Sư vừa thấy dung mạo và khí chất của nàng đã choáng ngợp như gặp tiên nữ, đáy lòng sinh ra sóng gợn.

Vu Quang Đại Đế hắn sống cả vạn năm, có dạng nữ tử nào chưa từng thấy qua, sờ chạm qua chứ.

Nhưng thật sự lần đầu gặp được nữ tử trong trẻo như ánh trăng thế này. Không ngờ Huyết Sát Các còn có tuyệt thế vưu vật như vậy.

Gương mặt hắn lộ rõ bỉ ổi.

Vị Vu Quang Đại Đế tiếng xấu phong lưu lan xa này cười khà khà: “Lên? Được thôi, để ta ném thử thực lực của mỹ nhân nào.”

Trình Lục Sư động thân mà lên, ánh mắt đầy hèn mọn, lao thẳng về phía Đông Tuyết Vân Tịch. Tốc độ cực nhanh.

Tả Khâu Trường Ý bên cạnh đang muốn đứng ra nghênh địch lại bị Đông Tuyết Vân Tịch khuyên lui: “Ngươi lui lại đi, để ta đích thân nghiền nát con sâu này.”

Giọng nói mềm nhẹ hơi linh ảo của Đông Tuyết Vân Tịch vừa dứt, nàng cũng đi từng bước một tới.