Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 338: Đại quân Kim quốc




Dạ Mệnh liếc thoáng qua thi thể thảm không nỡ nhìn của Sở Vân Nị, vẻ mặt bình tĩnh.

“Còn các ngươi… Tư chất tu luyện tạm được, cố gắng một chút có thể lên tới Động Phủ, thậm chí là Đan Hồn.”

Dạ Mệnh đưa mắt nhìn về phía năm người Cửu Phiến Môn.

Ánh mắt Kim quốc kia không tồi, năm người trước mắt hắn có ba người khí vận màu xanh lam đậm, hai người màu tím nhạt.

Nhưng lý do Dạ Mệnh ra tay chủ yếu vẫn là…

Hắn nhìn đỉnh đầu Ngu Tước.

Một đoàn mây mù bảy màu hỗn hợp tràn ngập. Khí vận thất thải!

Khí vận bảy màu có một không hai!

Không ngờ đương kim Hoàng đế Ngu quốc lại là một cô nương có khí vận bảy màu!

Đơn giản là không tưởng tượng nổi.

Dạ Mệnh thoáng động ý niệm, thi triển thuật pháp.

Thoáng cái, ngoại trừ Dạ Mệnh, toàn bộ người trong điện đều bị định tại chỗ, không thể nhúc nhích.

“Hắn… hắn thật sự là Tiên nhân!”

Năm người Cửu Phiến Môn vừa phát hiện bản thân không thể động đậy thì đáy lòng dâng lên sóng gợn. Rốt cuộc hôm nay bọn họ gặp được một người khác ngoài Thái sư có thể thi triển tiên thuật.

Dạ Mệnh không định để ý năm người Cửu Phiến Môn và Ngô tướng quân trước, chỉ chậm rãi đi về phía Ngu Tước.

Ngu Tước nhìn nam tử bộ dáng thanh niên ngày càng tới gần, không khỏi hô hấp hơi gấp rút..

Phải biết rằng, trong lịch sử Ngu quốc bọn họ, tiên thuật cũng chỉ là tồn tại trong lời đồn mà thôi. Nghe nói hiện nay Kim quốc có thể phát triển như mặt trời, đủ ngăn cản tám nước còn lại liên hợp công kích cũng là vì Thái sư đương triều là một vị Tiên nhân có thể hô mưa gọi gió, suy tính thiên địa!

Mà lúc này, thanh niên trước mặt nàng khẳng định cũng là một Tiên nhân có được phép màu thần thông.

Dạ Mệnh đi tới cách Ngu Tước khoảng trăm thước thì dừng lại.

“Ngươi có nguyện trở thành đệ tử Huyết Sát Các ta không?”

Ngu Tước ngẩn ra.

Tuy nàng không rõ Huyết Sát Các trong lời Dạ Mệnh là có ý gì, nhưng vẫn hiểu được đối phương đang kỳ hảo với mình.

Nhưng có điều khiến nàng không hiểu được, Tiên nhân như ngài ấy vì sao lại nhìn trúng phàm nhân không chút chiến lực như nàng. Thoạt trông năm cao thủ Cửu Phiến Môn kia còn có vẻ thích hợp trở thành đệ tử của Huyết Sát Các gì đó hơn nhiều.

Ngu Tước tự nhận dung mạo bản thân tạm được.

Nhưng nếu đã là Tiên nhân, đại khái cũng sẽ không nhìn xác ngoài của nàng đâu.

“Ngươi chỉ cần trả lời có nguyện ý hay không.”

Nói xong, Dạ Mệnh bổ sung: “Chỉ cần ngươi nguyện ý, ta có thể trấn áp đội quân từ Kim quốc cho ngươi.”

Ánh mắt Ngu Tước co rụt lại.

Đáy lòng vừa rồi còn băn khoăn, thoáng chốc đã quyết ý.

Nàng mím môi nói: “Tiểu nữ Ngu Tước, nguyện ý trở thành đệ tử của Huyết Sát Các.”

“Tốt.” Dạ Mệnh cười.

Lại thêm một đệ tử khí vận thất thải, chẳng khác nào biến tướng thu nhận một Đế Cảnh tương lai.

Theo hắn biết, khí vận chi tử thất thải hầu như đều là hạt giống đại đạo được Thiên Đạo chiếu cố, chỉ cần không gặp gì ngoài ý muốn thì tất thành Đế Cảnh!

Dạ Mệnh thoáng điều khiển một chút, thu hồi pháp thuật định thân đám người trong điện.

Ngu Tước và đám người phát hiện mình nhúc nhích được rồi thì đều toát ra vẻ ngạc nhiên. Đồng thời, năm người Cửu Phiến Môn kia nhìn về phía Dạ Mệnh đã tràn đầy kính sợ.

Rõ ràng Tiên nhân biểu lộ ra thiện chí với mục tiêu lần này của bọn họ.

Xem tình huống bây giờ, bọn họ đã rơi vào tình trạng xấu…

“Còn những người này, giao cho ngươi bố trí!”

Dạ Mệnh chợt quay đầu nhìn hư không phía sau ra lệnh. Dưới ánh mắt khiếp sợ tột độ của đám người phàm, hư không vốn trống rỗng xuất hiện một bóng người.

Một sát thủ nhất đẳng chữ Huyền quỳ một chân trước mặt Dạ Mệnh: “Tuân lệnh! Các chủ đại nhân!”

“Ngươi theo ta đi thôi.”

Dạ Mệnh chợt quay sang nói với Ngu Tước, cũng không chờ nàng kịp phản ứng đã đặt một tay lên vai nàng, sau đó hai người biến mất tại chỗ.

Hiện trường chỉ còn năm người Cửu Phiến Môn và Ngô tướng quân ngây ra như phỗng.

Chờ Dạ Mệnh đi rồi, sát thủ kia đứng lên, nhìn về phía sáu người còn lại:

“Từ hôm nay trở đi, sáu người các ngươi chính là sát thủ Huyết Sát Các, đi theo bổn tọa đi.”

Đám người Cửu Phiến Môn đương nhiên không dám chống lại lệnh của Tiên nhân trước mặt, chỉ có thể ngoan ngoãn đứng dậy, thu hồi vũ khí trong tay, theo sát thủ kia rời đi.

Mà một chỗ khác.

“Nơi này là… Tư Nam Đông thành?”

Tuy rằng Ngu Tước mới lên ngôi khoogn bao lâu, nhưng cũng nhớ được ít nhất tên của chín thành trong quốc nội trở lên, đương nhiên biết rõ thành trấn chỉ đứng sau kinh đô này.

“Tiên nhân đại nhân, ngài dẫn ta tới đây…”

Sau đó Ngu Tước chợt ngậm miệng, bởi nàng thấy được một đội quân khổng lồ đang tràn thẳng về phía thành trấn xinh đẹp này.

“Quân đội Kim quốc đến nhanh vậy sao?” Gương mặt đẹp của Ngu Tước tái nhợt.

Đôi mắt đào hoa hơi xếch của nàng trộm liếc nhìn Dạ Mệnh anh tuấn phi phàm bên cạnh, ngay khi nàng cho rằng Dạ Mệnh chuẩn bị ra tay thì chuyện xảy ra lại khiến nàng càng thêm khiếp sợ đáy lòng tựa như có sóng thần không ngừng dâng lên vậy.