Giữa Hoàng cung to lớn lại xuất hiện sáu bóng người, tuy không phải đều là Thánh Cảnh, nhưng đều có tu vi Bán Thánh Cảnh Thất, Bát trọng thiên.
Cao Thiên Hữu nghĩ thế nào cũng không ra, vì sao tình báo không nhắc tới những người này, rốt cuộc bọn họ từ đâu chui ra?
Mãi tới khi hắn phát hiện bên hông đám người này đều treo một lệnh bài giống nhau, thấy được vài chữ trên lệnh bài mới giật mình chấn động, thốt ra tiếng:
“Các ngươi là sát thủ của Huyết Sát Các?”
Lời vừa ra, ngay cả Phong Khiếu Tiêu cũng ngây ngẩn cả người.
Hắn ta đương nhiên biết tới Huyết Sát Các lừng lẫy đại danh. Chẳng qua vì sao bọn họ lại xuất hiện ở đây? Sao lại muốn giúp hắn?
Phong Khiếu Tiêu nhớ rõ bản thân chưa bao giờ có liên hệ gì với Huyết Sát Các cả.
Tuy hắn biết Huyết Sát Các có thành lập phân các ở Trung Thánh Thần châu. Nhưng phân các này cách Chu Tước Vương Triều quá xa, không tốn vài canh giờ là không thể tới kịp. Chứng tỏ Huyết Sát Các đã sớm có mục đích.
Cao Thiên Hữu trợn mắt: “Đây là chuyện của tam đại Hoàng triều, Huyết Sát Các công khai nhúng tay không tốt chứ?”
Cao Thiên Hữu vừa nói xong, một sát thủ nhị đẳng hàng chữ Địa tu vi Bán Thánh Cửu trọng thiên lạnh giọng nói: “Truyền lệnh Các chủ đại nhân, ngoại trừ người của Chu Tước Vương Triều, toàn bộ thế lực từ ngoài tới giết bất luận tội!”
Lời vừa ra, sáu gã Bán Thánh đồng loạt ra tay.
“Lục Tượng Thiên Địa trận!”
Sáu bóng người dùng đội hình hình tròn bao quanh ba người Cao Thiên Hữu.
Tiếp đó, hai tay mỗi người kháp chú, miệng niệm khẩu quyết.
Lấy sáu người làm trung tâm, một đạo trận pháp chợt triển lộ.
Cao Thiên Hữu căng chặt thần kinh. Tình huống bây giờ, đừng nói đánh chết mục tiêu Phong Khiếu Tiêu. Bản thân có thể sống sót rời đi hay không còn là vấn đề lớn!
Cao Thiên Hữu hơi nhắm mắt lại, hít sâu một hơi.
“Chỉ có thể làm như vậy.”
Hắn chợt gầm lên một tiếng.
“Thái Bảo Hoàng Y thuật!”
Sinh mệnh lực của Cao Thiên Hữu bắt đầu nhanh chóng tiêu hao, tạm thời bù lại vết thương trên người và linh khí thiếu thốn trong cơ thể.
“Xem ra Cao Thiên Hữu chuẩn bị liều mạng.”
La Phụ thấy vậy thì do dự.
Sau đó, nàng ta cũng cắn chặt răng,
“Sống hay chết chỉ nhìn một khắc cuối cùng này!”
“Thiên Võng Kinh Mạch quyết.”
Xung quanh cơ thể La Phụ toát ra từng luồng khí loãng màu tím. Toàn bộ thuộc tính trên các phương diện đều tấn tốc tăng lên!
“Ra tay!”
Cao Thiên Hữu khẽ quát một tiếng, một đao một kiếm không hề giữ lại bộc phát. La Phụ và Hữu vệ cũng nhanh chóng ra nhập.
Đao quang kiếm ảnh đan chéo khiến người ta không khỏi cảm thán uy lực của đại năng Thánh Cảnh.
Chỉ là ba người vẫn hơi khinh thường Lục Tượng Thiên Địa trận từ sáu gã Bán Thánh tạo nên. Lục Tượng Thiên Địa trận không ngừng sinh sôi, vầng sáng lưu chuyển.
Khoảnh khắc công kích của ba người Cao Thiên Hữu chạm tới trận pháp, đại trận nở rộ ánh vàng!
Sáu hư ảnh thiên văn dị tượng khổng lồ như núi hiện lên, khí thế dào dạt, không khí lúc này như đóng băng, Cao Thiên Hữu trừng lớn hai mắt.
Không ngờ hắn hao tổn lực lượng toàn thân cũng không đánh vỡ được trận pháp này!
“Thiên Đao Cửu Kiếm!” Cao Thiên Hữu lại hít sâu một hơi.
Một loại đao kiếm cực kỳ cổ quái xác nhập chiêu thức thi triển ra. Tựa như âm dương giao hợp vậy.
Kiếm khí và đao khí hoàn mỹ dung hợp lại một chỗ, một chiêu phóng thích mà ra.
Rầm!
Tuy rằng trận pháp kịch liệt rung chuyển. Nhưng vẫn luôn không vỡ.
Cùng lúc đó.
“A!”
Sáu tiếng gào thét trùng điệp vang lên, sau đó dị tượng thiên địa do Thiên Địa trận hư hóa mà ra cũng bắt đầu rít gào.
“A!”
Đám người Cao Thiên Hữu chưa kịp làm ra động tác tiếp theo, một trọng lực cực kỳ đáng sợ chợt dâng lên, bả vai cả ba như bị gác lên một đỉnh núi lớn.
“Không tốt, trọng lực này mạnh quá!”
Mặt La Phụ hiện rõ hoảng sợ.
Dưới sức ép mạnh bạo của trọng lực, hai chân nàng ta dần gấp khúc. Mà Bích Cơ bên kia tựa như đã tích lực xong, Dao Trì Nữ Kiếm trong tay oanh động, ánh sáng trắng như tuyết hiện lên ngoài thân kiếm.
“Cửu Khôn kiếm thuật, Kiếm Hi Nhật Chiếu!”
Bích Cơ vừa nói, linh khí toàn thân cũng hội tụ lên thân kiếm.
Kiếm uy cường đại, khủng bố thoáng chốc từ Dao Trì Nữ Kiếm bùng nổ mà ra.
Cao Thiên Hữu nhìn thấy một kiếm này, đáy lòng sợ đến cực hạn, vì hắn biết rõ, một kiếm này rơi xuống hắn phải chết không thể nghi ngờ. Tuyệt đối không có khả năng khác!
“Chờ đã, ta có thể đại biểu Nam Man đầu hàng…”
Đáng tiếc, Bích Cơ ngoảnh mặt làm ngơ, hoàn toàn không có ý định nghe bọn hắn nói cái gì. Các chủ có lệnh, thanh trừ toàn bộ, không lưu người sống!Bích Cơ múa kiếm, nhẹ nhàng như một vũ cơ đang nhún nhảy.
Khoảnh khắc Cao Thiên Hữu còn không phản ứng lại thì màn múa kiếm hoa lệ này đã nhanh chóng kết thúc.
Tới gần lúc cuối cùng trận kiếm vũ này, Bích Cơ thuận thế chém ra một kiếm kinh thế hãi tục. Một kiếm khí thế như sóng thần mãnh liệt, điên cuồng cuốn tới!
“Không!”