Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 326: Hạ màn




Ánh kiếm sáng ngời như rạng đông đâm thẳng vào mắt mọi người.

Xoẹt!

Một khắc sau đó, Lục Tượng Thiên Địa trận biến mất.

Hiện trường chỉ dư lại bốn thi thể.

Phản đồ Tô Viễn, thám tử Hữu vệ không biết tới từ phương nào, cùng với Cao Thiên Hữu từ Nam Man hoàng triều và La Phụ từ Thanh Yển hoàng triều.

Về phần Phong Khiếu Thiên, chỉ có thể ở cạnh ngây ngốc nhìn mọi chuyện phát sinh.

Bốn tôn Thánh Cảnh… cứ như vậy xong đời à?

Hơn nữa… từ lúc khởi chiến đến lúc đánh bại hình như chỉ dùng hai kiếm…

Phong Khiếu Tiêu chợt dâng lên cảm giác sợ hãi sâu đậm với nữ sát thủ từ Huyết Sát Các này. Nhưng khiến hắn nghi hoặc vẫn là chuyện hắn không hiểu trước đó…

Vì sao Huyết Sát Các lại cứu mình?

“Đa tạ chư vị đã ra tay tương trợ.”

Tuy rằng Phong Khiếu Tiêu không hiểu lắm nhưng vẫn cố nhịn đau, đứng dậy chắp tay nói lời cảm ơn.

“Huyết Sát Các bọn ta chỉ là được người khác uỷ thác đến giúp đỡ mà thôi, nếu ngươi muốn cảm ơn vậy thì cảm ơn nữ nhi của ngươi đi.”

Bích Cơ nói xong, cũng không đợi Phong Khiếu Tiêu kịp hỏi thêm gì đã xoay người bỏ đi. Sáu gã Bán Thánh Cảnh khác cũng nhanh chóng đi theo. Chỉ còn lại Phong Khiếu Tiêu vẻ mặt ngơ ngác.

“Đào Nhi? Khi nào thì Đào Nhi có quan hệ với Huyết Sát Các.”

Phong Khiếu Tiêu mới vừa tự hỏi không bao lâu thì bụng đột nhiên đau đớn dữ dội, khiến ông ta không nhịn được mà nhíu mày.

“Bệ hạ, xin hãy để thuộc hạ đưa ngài đi chữa thương.”

Tả Vệ vội vàng đi tới bên cạnh Phong Khiếu Tiêu.

Phong Khiếu Tiêu nhìn Tả Vệ bị thương còn nặng hơn cả mình thì nói: “Ngươi bị thương nặng hơn trẫm, tự điều dưỡng trước đi rồi hẵng nói sau.”

“Một chút thương tích này của Trẫm sẽ nhanh hồi phục lại như ban đầu thôi.”

Nếu hỏi ở trên Tiên Huyền đại lục này ai là người dùng kiếm mạnh nhất, thì Phong Tử Đào nhất định sẽ không chút do dự nhìn về phía một người, Thiên Mạc Thượng.

Trận chiến này đã gần đến hồi kết thúc.

Một mình Vạn Thánh cầm một thanh kiếm trong tay, lấy một địch hơn mười tên Bán Thánh Cảnh.

Cuối cùng dưới sự phối hợp với những sát thủ khác, chém giết gần hết quân chủ lực của địch. Đặc biệt là khi xem đến lúc cuộc chiến nghiêng về một bên thì Phong Tử Đào đã vô cùng kinh ngạc và khiếp sợ.

“Đây là sức mạnh của Huyết Sát Các sao? Chẳng trách đến Lục Đại Thánh Cảnh cũng phải sợ hãi ba phần, những sát thủ này quả thật mạnh hơn gấp mấy lần so với những tu sĩ cùng cảnh giới bên ngoài.” Phong Tử Đào lẩm bẩm.

Xoẹt!

Sau nhát kiếm kết liễu tu sĩ Nam Man hoàng triều cuối cùng, Vạn Thánh vung kiếm giũ sạch vết máu trên đó.

“Cảm, cảm tạ chư vị Huyết Sát Các đã giúp đỡ, Chu Tước hoàng triều vô cùng cảm kích.”

Một Tập Bộ Tư Thánh Cảnh chấp tay nói với Vạn Thánh.

Vạn Thánh trả lời lại bằng một câu lạnh như băng: “Nhiệm vụ uỷ thác.”

Thánh Cảnh Tập Bộ Tư kia nghe một câu như vậy cảm thấy hơi kỳ lạ.

Rốt cuộc là ai lại có thể khiến nhiều sát thủ mạnh như vậy của Huyết Sát Các đến giúp đỡ cho Chu Tước hoàng triều ta? Tuy rằng trong lòng hoang mang nhưng ông ta cũng không nói thêm gì.

Xét cho cùng thì nếu lần này không có Huyết Sát Các giúp đỡ thì e là Chu Tước hoàng triều đã dữ nhiều lành ít rồi. Vừa nghĩ đến chuyện này ông ta bỗng nhiên trợn mắt: “Đúng rồi, bệ hạ!”

Ông ta nhanh chóng quay đầu lại nhìn về phía hoàng cung.

Vốn mấy người bọn họ chuẩn bị đi chi viện cho bệ hạ, không ngờ mới đi được nửa đường đã bị chặn lại. Từ đây có thể suy đoán ra được mục tiêu chân chính của đối phương rất có thể là bệ hạ!

Lúc ông ta đang định dùng hết sức lực nhích người thì phía hoàng cung bỗng nhiên có mấy bóng người bay lên.

Bích Cơ bay đến chỗ này, sau đó chậm rãi đáp xuống đất.

Đầu tiên là quan sát hết bốn phương tám hướng xung quanh, cuối cùng mới nhìn Phong Tử Đào, nói: “Phụ hoàng ngươi đã bình yên vô sự, ngươi có thể yên tâm.”

Phong Tử Đào nghe vậy, hòn đá treo cao trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống. Đôi mắt có hơi tiều tụy của nàng ta sáng hơn một chút.

“Phụ hoàng không sao thì tốt rồi.” Nàng ta thở phào.

Sau khi Thánh Cảnh Tập Bộ Tư kia nghe vậy, căng thẳng trong lòng cũng thả lỏng xuống. Ông ta quay sang nhìn Bích Cơ.

Bội kiếm Dao Trì bên hông Bích Cơ còn có kiếm khí mạnh hơn gấp mấy lần so với Vạn Thánh lúc trước nữa. Không chỉ có như thế, ông ta còn phát hiện ra một chuyện kinh người, trong lòng vô cùng run sợ: “Nàng ta là Thánh Cảnh cửu trọng thiên!”

Ban đầu ông ta còn tưởng rằng Huyết Sát Các chỉ phái ra một Thánh Cảnh đó là Vạn Thánh. Nhưng không ngờ lại còn có một cường giả có cấp bậc cửu trọng thiên.

Nhân vật như vậy ở Lục Đại Thánh Địa cũng chỉ có các Đại Thánh Chủ mới có thể sở hữu. Có điều ông ta còn chưa kinh ngạc được bao lâu thì khắp bốn phương tám hướng lại nhảy ra rất nhiều bóng đen.

“Khởi bẩm hai vị đại nhân, đã giết hết thế lực tu sĩ ngoại giới phương nam theo mệnh lệnh.”

“Khởi bẩm...”

Nghiêm Truy đã xem đến trợn to mắt.