Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 324: Thế cục xoay ngược




Tô Viễn cảm thụ được vòng bảo hộ bao lấy mình sắp ngăn không được, vẻ mặt kịch biến.

“Còn không mau giúp ta! Nếu ta chết, giao dịch giữa chúng ta đều thành phế thải!”

Tô Viễn nhìn về phía những người khác.

Cao Thiên Hữu nghe vậy từ bỏ cơ hội ra kích trí mạng với Phong Khiếu Tiêu, một tay cầm đao, một tay cầm kiếm, đao kiếm hợp lực, lao thẳng về phía Dao Trì Nữ Kiếm đang tấn công vòng bảo hộ kia.

Nhưng vũ khí của hắn vừa chạm tới Dao Trì Nữ Kiếm đã bị lực phản chấn cực đại chấn bay ngược.

Cao Thiên Hữu bị chấn đến lùi lại vài bước, đáy mắt tràn đầy khiếp sợ: “Thanh kiếm này… là Đế giai!”

“Giãy dụa phí công.” Một giọng nữ tử trong trẻo lạnh lùng bất ngờ vang lên.

Kiếm thế từ Dao Trì Nữ Kiếm chợt tăng vọt!

Lực lượng thuộc về pháp bảo Đế giai phóng hết uy lực, vòng bảo hộ vỡ tan.

Phập!

Dao Trì Nữ Kiếm nhanh như gió, xuyên thẳng qua trái tim Tô Viễn!

“Ngươi!” Vẻ mặt Tô Viễn không giấu được kinh ngạc.

Ván cờ lớn này lão ta đã chuẩn bị thật lâu, tính toán vô số loại khả năng phát sinh, lại chỉ bỏ sót loại biến cố này.

Theo lý mà nói, lực lượng của Tập nã ti đã bị phân tán.

Mười vạn Cấm vệ quân, thậm chí các đại năng Thánh Cảnh của Chu Tước Vương Triều đều đã bị khống chế mới phải. Phong Khiếu Tiêu rõ ràng là bốn bề thọ địch, căn bản không có người có thể cứu được hắn mới đúng.

Vậy chủ nhân thanh kiếm này lại là ai…

Mà thắc mắc của lão ta nhanh chóng được giải đáp.

Bích Cơ mặc một thân đồ trắng, bất ngờ xuất hiện giữa cung điện.

“Quay lại.” Nàng nói.

Vù!

Dao Trì Nữ Kiếm tự chủ rút khỏi ngực Tô Viễn, bay về tới trên tay Bích Cơ.

Bích Cơ nhẹ nhàng vung tay phải, vẩy rơi vết máu trên thân kiếm xuống đất.

“Nàng… nàng là?”

La Phụ thấy Bích Cơ duyên dáng yêu kiều, không nhiễm chút bụi trần thì mặt mày biến sắc! Nàng ta biết Bích Cơ!

Tuy chuyện Bích Cơ ‘lãnh giáo’ trưởng lão hai Thánh địa bị hai đại Thánh địa cố ý vô tình áp chế, nhưng rốt cuộc vẫn lộ ra ít nhiều. Mà trùng hợp, La Phụ có biết.

Thế nên La Phụ đoán được thân phận nữ tử áo trắng này chính là sát thủ thần bí đại danh đỉnh đỉnh của Huyết Sát Các, người dám khiêu chiến hai đại Thánh địa kia.

“Đáng chết, sao Huyết Sát Các đột nhiên nhúng tay chuyện này?”

La Phụ không nhịn được nghi hoặc.

Cao Thiên Hữu bên cạnh rõ ràng không đoán ra lai lịch của Bích Cơ.

Hắn ta nhìn chằm chằm nàng, gương mặt đầy nghiêm trọng.

Hắn tuyệt đối không nhìn sai, thanh Dao Trì Nữ Kiếm vừa rồi tuyệt đối là pháp bảo Đế giai!

“Từ một kiếm vừa rồi có thể thấy được, người này ít nhất cũng là Thánh Cảnh Bát trọng thiên, lại phối hợp với pháp bảo Đế giai, uy lực không lường được.”

Hắn truyền âm với Hữu vệ và La Phụ: “Ba chúng ta phải cùng lên đối phó nàng, bằng không hôm nay toàn bộ chỉ có thể chết ở đây!”

“Ta đếm tới ba, chúng ta cùng nhau ra tay. Ba phương giáp công, ta không tin chỉ mình nàng có thể ngăn cản ba ta hợp lực công kích.”

Ba tức trôi qua, ba người Cao Thiên Hữu đồng loạt xông lên!

Ba người không chút giữ lại, công pháp và vũ khí đều thi triển. Bích Cơ thu màn này vào đáy mắt, bình tĩnh không chút gợn sóng.

Nàng hơi nhấc Dao Trì Nữ Kiếm lên, vung kiếm, đánh ra một chiêu.

Bích Cơ nhìn công kích đầu tiên sắp tới: “... Kiếm!”

Một kiếm xinh đẹp, hoàn mỹ đến cực độ bay ra.

Kiếm khí cuồn cuộn, trắng xoá một mảnh như thác nước Hoàng Hà trút tới! Ào ạt không ngừng, ánh trắng sáng ngời chiếu rọi cả tòa cung điện.

‘Nàng không phải Bát trọng thiên, là Thánh Cảnh Cửu trọng thiên?’

Cao Thiên Hữu bị kiếm khí đánh lui, trong đầu lập tức hiện ra câu này. Một tức trước vẫn là thợ săn, tức sau ba người đã biến thành con mồi! Trên người cả ba đều xuất hiện vết thương sâu cạn khác nhau.

“Cũng đừng quên trẫm!”

Giọng Phong Khiếu Tiêu chợt vang lên.

Cao Thiên Hữu chợt hoàn hồn, cũng quay đầu lại, nhưng nghênh đón hắn chính là một con phượng hoàng hừng hực thiêu đốt, nóng cháy vô cùng!

Cao Thiên Hữu giật thót, hai tay giao nhau, thi triển công pháp phòng ngự.

Đáng tiếc, một chiêu này là Phong Khiếu Tiêu khuynh tẫn toàn lực, nào có dễ đón đỡ như vậy?

Công pháp phòng ngự không thể đỡ lại, Cao Thiên Hữu bay ngược ra ngoài, văng thẳng vào cột trụ, miệng phun máu tươi.

Tả vệ bên cạnh cũng nhân cơ hội, một tiếng trống làm tinh thần hăng hái, tiêu hao sinh mệnh lực trong cơ thể công kích về phía thám tử Hữu vệ.

“Đáng giận, cứ thế này nữa thì sớm hay muộn cũng bại, hiện tại chỉ có thể kéo dài thời gian, tìm cơ hội phát tin cầu cứu viện, chờ những người khác tới viện trợ.”

Khóe miệng Cao Thiên Hữu không ngừng trào máu.

Không có cách nào, nữ tử bất ngờ xuất hiện này thực lực tại đỉnh Thánh Cảnh, cũng chính là Cửu trọng thiên.

Lại phối hợp với pháp bảo Đế giai trên tay, e rằng còn cần vài Thánh Cảnh nữa mới có thể đánh bại nàng. Đáng tiếc, ý tưởng này của Cao Thiên Hữu vừa toát ra không lâu thì biến cố xảy ra đã khiến hắn tuyệt vọng.