Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 318: Kinh biến




Cực âm thuần thể tại Tiên Huyền đại lục này không chỉ thuộc loại thể chất có tiềm năng tu luyện trên đỉnh kim tự tháp, mà còn có ý nghĩa khác. Cực âm thuần thể chính là lô đỉnh hoàn hảo nhất thế gian.

Chỉ cần giao hợp với người mang thể chất này là có thể đạt được âm lực của Cực âm thể.

Thậm chí còn có người nói, chỉ cần có thể song tu với nữ tử Cực âm thuần thể thì tốc độ tu luyện không những ngày đi ngàn dặm mà còn có thể thoải mái đột phá bình cảnh.

Mỗi lần Cực âm thuần thể xuất hiện đều sẽ hấp dẫn các thế lực lớn.

Vậy nên từ xưa tới nay, kết cục của nữ tử có được Cực âm thuần thể đều vô cùng thê lương.

Phong Khiếu Tiêu cũng biết rõ điểm này nên giấu diếm tin Phong Tử Đào là Cực âm thuần thể trong truyền thuyết gắt gao vô cùng. Dù sao chỉ một Chu Tước Vương Triều, có cường thịnh hơn nữa cũng không thể ngăn cản phần đông thế lực của Tiên Huyền đại lục.

Tô Phi Hồng mắt thèm lợi ích này đã lâu!

“Ngươi vô sỉ!”

Phong Tử Đào giận quát, lại nói thêm: “Tô Phi Hồng, ngươi sẽ không sợ hiện tại ta sẽ tới chỗ phụ hoàng tố giác ngươi sao?”

“A, Phong bệ hạ lúc này chỉ e tự thân khó bảo toàn? Nào còn thời gian quản công chúa ngài.”

Tô Phi Hồng một lời kinh người.

“Tô Phi Hồng! Ngươi có ý tứ gì?”

Phong Tử Đào cũng nghe ra có gì không thích hợp. Mặt tái vô cùng.

“Chuyện đến nước này rồi, nói cho ngươi cũng không sao. Từ chính ngọ bắt đầu, người cầm quyền Chu Tước Vương Triều đã không còn là họ Phong các ngươi nữa.”

Phong Tử Đào nghe lời này thì cười mỉa: “A. Chẳng lẽ chỉ bằng Tô gia các ngươi đã nghĩ có thể lật đổ phụ hoàng ta? Nực cười!”

Tô Phi Hồng bình tĩnh phe phẩy quạt trong tay, cười tủm tỉm nói: “Ta đương nhiên biết thực lực Phong bệ hạ vô song, có thể chống lại mười vạn Cấm vệ quân và vô số cao thủ Tập nã ti.”

“Nhưng dù thế thì đã sao? Người tham dự mưu hoa lần này lại không chỉ mình Tô gia chúng ta.”

“Chỉ e chính Phong bệ hạ cũng không đoán được người tham dự lần này. Dù sao bàn cờ này đã hạ mấy trăm năm, hôm nay rốt cuộc có thể thu võng.”

“Phong bệ hạ tự cho là đã làm rõ ràng sạch sẽ, thật ra không phải. Hôm nay là ngày hắn rơi vào vạn kiếp bất phục!” Tô Phi Hồng cười điên cuồng, giọng nói lộ rõ uy hiếp.

Phong Tử Đào thấy đối phương nắm chắc thắng lợi như vậy thì cũng không nhịn được lo lắng.

“Ngươi sẽ không cảm thấy được bản thân còn có thể chạy khỏi đây đấy chứ?”

Tô Phi Hồng vỗ tay.

“Thỉnh hai vị đại nhân xuất hiện đi.”

Hai bóng người thần bí khoác hắc bào xuát hiện tại hai cái cây bên cạnh Tô Phi Hồng.

Tô Phi Hồng Ngay nhìn về phía sau lưng Phong Tử Đào,

“Các vị Tập nã ti không cần ẩn núp nữa chứ!”

Vừa dứt lời, lại có bốn người xuất hiện trước người Phong Tử Đào.

“Công chúa điện hạ thừa dịp chạy mau, chúng ta liều mạng giúp ngài ngăn cản.”

“Công chúa điện hạ thừa dịp chạy mau, chúng ta liều mạng giúp ngài ngăn cản.” Một người quay đầu nói với Phong Tử Đào.

“Được. Chính các ngươi cẩn thận.”

Lúc này tâm tư Phong Tử Đào đều đặt lên người phụ hoàng mình, nhưng ngay khi nàng xoay người muốn rời đi thì sau lưng vang lên tiếng động mãnh liệt.

“Không tốt! Mau tránh ra!”

Phong Tử Đào phản xạ quay đầu nhìn, thấy được Tập nã ti vừa nói chuyện bay thẳng ra ngoài, nặng nề nện lên một gốc cổ thụ. Gốc cây kia lập tức đứt gãy, có thể thấy sức va đập mạnh thế nào.

Mà Phong Tử Đào cũng nhìn đến người vừa ra tay.

Chính là người đứng ở bên phải Tô Phi Hồng vừa rồi.

“Vậy mà lại là Thánh Cảnh ư?”

Đám người Tập nã ti căng thẳng.

Bốn người họ đều là được Phong Khiếu Tiêu tỉ mỉ lựa chọn bảo vệ Phong Tử Đào, đều là tu vi Bán Thánh Cảnh, năng lực phản ứng cũng là hạng nhất trong số rất nhiều Tập nã ti.

Không ngờ gã Thánh Cảnh không biết tên này tốc độ lại nhanh như vậy.

Dưới tình huống bốn người đều bất ngờ không kịp phòng, trực tiếp đánh bay một người trong số bọn họ.

“Đây là tu sĩ Nhân tộc các ngươi? Thật là yếu ớt, căn bản không xứng sở hữu mảnh đất phì nhiêu này.”

Một giọng nói trầm thấp khàn khàn truyền ra từ dưới lớp áo choàng đen.

Tiếp theo đó, gã áo đen kia gạt mũ trùm đầu xuống, lộ ra gương mặt tiêu chí đặc thù của Yêu tộc.

“Yêu tộc?”

Mọi người đều kinh hãi, hoảng sợ không thôi.

Sao Yêu tộc có thể tiến vào đây?

Dạ Mệnh trốn tại một nơi bí mật gần đó quan sát, vừa thấy Yêu tộc này xuất hiện thì thoáng đăm chiêu.

Nếu hắn đoán không sai, Yêu tộc này và hắc bào còn lại đều đi ra từ thông đạo.

Dạ Mệnh có thể biết được số lượng Yêu tộc lẻn vào Hoang Mạc đại lục thông qua định vị, ước chừng hai mươi ba tên.

Tu vi mỗi tên đều từ Bán Thánh, thậm chí Thánh Cảnh trở lên. Không ngờ lúc này trước mặt lại xuất hiện một lần hai tên.

“Xem ra mục đích của Yêu tộc chính là Chu Tước Vương Triều.”