Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 294: Cửu Long Đại Đế (2)




Lại vài khắc trôi qua, Bích Cơ bất chợt mở bừng hai mắt.

Trong đôi mắt lạnh băng vô tình xẹt qua một tia kiếm ý, một luồng kiếm ý dẫn theo Phật ý siêu độ từ người nàng nhè nhẹ dật tán.

Dạ Mệnh thấy vậy lại càng thêm than thở.

'Vậy mà có thể dung nhập Phật ý vào kiếm ý của chính mình. Hệ Thống nói không sai, thiên phú thế này cứ như gian lận vậy.'

Dạ Mệnh bình phục cảm xúc kích động, xoay người đi về một thông đạo đằng trước.

“Vậy tiếp tục thôi.”

Có lẽ sẽ có người nghi hoặc Dạ Mệnh cứ thế từ bỏ kim liên Thiên giai này sao?

Thật ra cũng không phải.

Vừa rồi, trong lúc đám người đắm chìm cảm ngộ, Dạ Mệnh rõ ràng thấy những đóa sen vàng dập dềnh trong nước dật tán ra từng tia khí thể vàng óng, tiến vào những người đang cảm ngộ. Cùng với khí thể cuồn cuộn rời khỏi hoa sen, đóa sen vốn rạng rỡ tươi đẹp cũng dần ảm đạm.

Tính tới lúc này, toàn bộ sen trong hồ đã mất đi ánh sáng.

Dạ Mệnh cũng không thể cảm nhận được bất cứ khí tức của bảo dược nào từ chúng nữa.

Rất rõ ràng, kim liên đã mất đi dược lực của bảo dược Thiên giai, so với bảo dược bình thường còn không bằng.

Đã vậy, sao Dạ Mệnh còn cần mất công tốn sức thu gom chứ?

Đoàn người tiếp tục đi dọc thông đạo tới trước, không lâu sau đã tiến vào một không gian khác. Đập vào mắt là hai hàng tượng Phật thẳng tắp.

Những bức tượng này có tượng A Tu La mặt mày dữ tợn, cũng có Quan Âm Bồ Tát từ bi phổ độ chúng sinh, có cả Bất Động Minh Vương và rất nhiều tượng Phật khác...

Dạ Mệnh lại lập tức chú ý tới tế đàn thật lớn đằng trước, trên tế đàn là một pho tượng khổng lồ, pho tượng này cười tủm tỉm, thân khoác cà sa, chỉ là cà sa này tương đối khiến người chú ý.

Bởi bên ngoài cà sa còn khắc năm con Kim Long ngũ trảo!

Kim Long phối với cà sa, luôn cảm thấy chẳng hài hòa chút nào. Mà càng quái dị chính là ánh mắt pho tượng này.

Tuy gương mặt pho tượng là dáng vẻ mỉm cười rất hiền lành, nhưng nếu chỉ nhìn riêng đôi mắt kia... không hiểu sao đáy lòng Dạ Mệnh cứ thấy có khí lạnh xông thẳng lên đỉnh đầu.

“Thân khoác cà sa Cửu Long, xem ra pho tượng này chính là chủ nhân lăng mộ, Cửu Long Đại Đế.”

Bách Lý Thiên Cơ thản nhiên nói.

“Chẳng qua Cửu Long Đại Đế này không khỏi quá mức cuồng vọng.”

Bách Lý Thiên Cơ đầu tiên là liếc mắt nhìn pho tượng Cửu Long Đại Đế, sau đó quay đầu nhìn hai hàng tượng phật rõ ràng nhỏ hơn tượng Cửu Long Đại Đế rất nhiều ở hai bên.

Dạ Mệnh nghe vậy cũng rất đồng ý với cái nhìn của Bách Lý Thiên Cơ. Cửu Long Đại Đế đúng là cuồng vọng!

Chỉ là không phải ngông cuồng bình thường, là kiểu không biết trời cao đất rộng.

Ý nghĩa của hai hàng tượng phật xếp bên dưới không giống với Thủy Lam Tinh của hắn kiếp trước. Bất Động Minh Vương, A Tu La, vân vân... ở Tiên Huyền đại lục là nhân vật thật sự tồn tại tại rất lâu trước đây.

Hơn nữa, mỗi vị đều có thực lực ít nhất Đế Cảnh trở lên, thậm chí còn cao hơn nữa. Vậy mà Cửu Long Đại Đế lại sắp đặt vị trí các thần minh viễn cổ thấp hơn mình.

Chỉ cần là người bình thường đều sẽ không si tâm vọng tưởng đến mức này, càng đừng nói Cửu Long Đại Đế còn không phải Đế Cảnh chân chính.

Chắc là uống nhiều rượu nhái quá.

Ngay khi Dạ Mệnh âm thầm phỉ nhổ vị Cửu Long Đại Đế này trong lòng, từng tiếng lửa cháy vang lên, bó đuốc chợt dâng lên ngọn lửa, không gian vốn hơi u tối sáng ngời

“Lại định chơi trò gì thế không biết?” Dạ Mệnh bình tĩnh nói.

Ngay sau đó, hắn kinh ngạc nhìn pho tượng Cửu Long Đại Đế kia mấp máy miệng, tiếng nói phát ra từ miệng pho tượng.

“Bần tăng pháp danh Thi Không, thỉnh chư vị thí chủ nghe bần tăng thuyết đạo.”

Dứt lời.

Trên mặt đất chợt lục tục xuất hiện một đám bồ đoàn, ước chừng gần trăm cái.

“Các chủ đại nhân, bồ đoàn này hình như đều là pháp bảo Thiên giai hạ phẩm.”

Lời này của Bách Lý Thiên Cơ hấp dẫn sự chú ý của Dạ Mệnh.

Hắn phản xạ cúi đầu nhìn bồ đoàn dưới chân mình.

Toàn thân bồ đoàn vàng óng ánh, hơi dùng chút tinh thần lực là có thể cảm nhận được năng lực đặc thù có thể khiến người thả lỏng, thư giãn từ bồ đoàn nhè nhẹ dật tán.

Như Bách Lý Thiên Cơ đã nói, bồ đoàn này thật là pháp bảo Thiên giai hạ phẩm. Dạ Mệnh nhìn theo về phía sau... hơn trăm pháp bảo Thiên giai hạ phẩm.

Càng ngày hắn càng hoài nghi, rốt cuộc Cửu Long Đại Đế này muốn làm gì đây.

Mà lúc này, pho tượng đã bắt đầu thuyết đạo.

“Sắc tức thị không, không tức thị sắc, thị phi vật phi, vật phi thị phi, thiên địa chúng sinh, vạn vật...”

“Các chủ đại nhân, nếu ta không lầm thì pho tượng này đang thuyết đạo.” Bách Lý Thiên Cơ nói.

Dạ Mệnh lắc tay áo.

Ở Tiên Huyền đại lục này, thuyết đạo là việc tu luyện giả chia sẻ kinh nghiệm tu luyện hoặc khác của mình cho mọi người. Nhưng không phải ai cũng có thể thuyết đạo. Trong tình huống bình thường thì chỉ có tu luyện giả đạt tới Bán Thánh hoặc Thánh Cảnh trở lên mới có thể thuyết đạo.

Nói tóm lại, hữu ích vô hại.