Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 290: Lăng mộ mở ra




Thoáng cái, toàn bộ thế lực lớn tại Bách Hoa Châu đã chú ý tới.

Cùng với dị tượng kim quang càng lúc càng lớn, không trung chợt nở rộ một đóa kim liên. Phật quang mãnh liệt soi rọi như một mặt trời lớn.

Ngay sau đó.

Dị tượng khủng khiếp này bị các Đại Phật Môn Tây Lâm Phật Châu chú ý tới.

Tây Lâm Phật Châu có thể có hai chữ 'Phật châu' trong tên chính là vì mười thì có chín thế lực to nhỏ khắp Tây Lâm Phật Châu đều là tông môn tu Phật.

Bạch Vũ Thánh địa.

“Đoạn Hoa tự tiện vi phạm quy tắc Bạch Vũ Thánh địa ta, đã bị ta xử phạt diện bích ba năm.”

“Dị tượng bực này và linh cảm từ tinh thần báo trước, rõ ràng là dấu hiệu lăng mộ Đại Đế xuất thế. Ngộ Minh dẫn dắt chúng đệ tử Chính Thiên Tự và Chính Viên Tự đi đi thôi.”

Tiếng nói này truyền xuống vang dội như tiếng sấm.

“Vâng.”

Ngộ Minh là một nam tử đầu trọc, thân mặc cà sa Thánh giai giá trị xa xỉ. Hắn chắp một tay, gật đầu đáp.

Bạch Vũ Thánh địa khác với năm Thánh địa lớn còn lại.

Bạch Vũ Thánh địa có hai vị Phó thánh chủ, mỗi vị Phó thánh chủ lại phân biệt nắm trong tay hai thế lực thuộc Thánh địa, chia làm Chính Thiên Tự và Chính Viên Tự. Chính Thiên Tự chủ tu Bách Gia công pháp, mà Chính Viên Tự lại độc tu Phật Môn công pháp. Đây là điểm khác biệt của Bạch Vũ Thánh địa.

Tin tức Lăng Mộ Đế Cảnh xuất thế nhanh chóng lan rộng, không tới một khắc, cả sáu Thánh địa lớn và các thế lực nhị phẩm khắp các châu đều đã nghe nói.

Chỉ trong nháy mắt, Tiên Huyền đại lục lại sôi trào rồi.

Dù sao ai cũng không đoán được thời gian này sẽ chui ra một lăng mộ Đại Đế.

Sau khi biết tin không lâu, các thế lực lớn đều khẩn cấp phái trưởng lão và đệ tử, chuẩn bị tranh một lần đại cơ duyên, phân một chén canh.

Hiện tại con đường bước tới Đế Cảnh đã đoạn, không ít Thánh Cảnh đều đang tìm kiếm phương pháp đột phá tới Đế Cảnh. Cũng vì thế, chỉ cần là thứ gì dính đến Đại Đế, dù là vật phẩm hay tin tức đều sẽ kéo theo sự náo động rất lớn. Càng đừng nói một tòa lăng mộ Đại Đế.

Cùng lúc đó.

Sau núi Cửu Long Tự.

Phương trượng Cửu Long Tự run bần bật, bàn tay khô gầy thong thả giơ lên, chỉ vào bó kim quang rợp trời phía trên và lối vào lăng mộ đang ẩn hiện.

“Thì... thì ra truyền thuyết là thật. Cửu... Cửu Long Tự ta thật sự từng xuất hiện Đại Đế!”

Phương trượng kích động không thôi.

“Không biết phương trượng suy nghĩ đến đâu rồi?”

Dạ Mệnh chậm rãi đi tới cạnh lão, trên mặt là nụ cười thong dong.

Phương trượng nghe vậy thì siết chặt trượng trụ trì trong tay, vẻ mặt mơ hồ không rõ, tựa như còn hơi do dự.

Dạ Mệnh cũng không vội.

Cái gì nên nói hắn đều đã nói, cuối cùng chỉ còn chờ Phương trượng đưa ra quyết định.

“Ta hiểu được, chỉ cần ta đưa ngươi chìa khóa mở ra lối vào, ngươi sẽ giúp ta bảo hộ Cửu Long Tự không bị người chà đạp phá hư, đúng không?”

Dạ Mệnh gật đầu.

“Được rồi. Mật thược được chôn ở ngay tại tòa y quan trước cửa Cửu Long Tự.”

Phương trượng thở dài một hơi, đồng ý.

“Lựa chọn rất sáng suốt.”

“Vì an toàn của lão phương trượng ngài, lát nữa ngài vẫn nên tránh trong chùa cùng chúng đệ tử đi.”

“Ta dùng danh nghĩa thề, cam đoan các ngươi và tòa Cửu Long Tự này bình yên vô sự.”

Dạ Mệnh bình tĩnh nói.

“Tốt.”

Phương trượng xoay người, chậm rãi đi vào chùa.

Bên này, Trần Nô Kiều mặc một bộ váy lụa thanh vân màu trắng động lòng người chạy tới.

“Đại... đại nhân, ta đã điều tra xong, dưới tòa y quan kia thật sự giấu một khối vật nhỏ.”

Vừa rồi nàng nghe được vị trí mật thược tại dưới y quan đã nhanh chân chạy đi tìm.

Kết quả thật tìm được rồi.

Trần Nô Kiều mở tay phải ra.

Một khối vật nhỏ màu vàng tựa bánh răng xuất hiện trước mắt Dạ Mệnh.

Hắn có thể xác định, thứ này chính là mật thược đã mất vốn dùng để mở cửa lối vào.

“Vất vả rồi.”

Dạ Mệnh vừa động ý niệm, mật thược đã bay tới tay hắn.

Nghe được Dạ Mệnh cảm ơn, Trần Nô Kiều tựa hồ sợ hãi vì được tôn trọng:

“Không... không đâu. Đây là việc thiếp thân phải làm.”

Bình thường nàng cũng không kích động như vậy, ai bảo lúc này ở trước mặt nàng chính là vị Đại Đế từng khiến cả đảo Thiên Nhân khiếp sợ không thôi cơ chứ.

Tuy hai người từng gặp qua một lần, nhưng lúc này nàng còn không biết thân phận thật sự của Dạ Mệnh.

Không ngờ lần này Huyết Sát Các phái bọn họ đi ra tranh đoạt cơ duyên, người dẫn đầu lại là Đại Đế này.

“Đi thôi.”

Dạ Mệnh bước từng bước về phía lối vào.

Lần này, ngoại trừ ba người Phong Nguyệt Tuyết, Liễu Trì Vân, Trần Nô Kiều, hắn còn gọi hai sát thủ nhất đẳng hàng chữ Địa, năm sát thủ nhị đẳng hàng chữ Địa và mười sát thủ tam đẳng hàng chữ Địa đến.

Cũng tương đương với hai Thánh Cảnh, năm Bán Thánh, và mười Thông Thiên Cảnh. Tuy hắn không rõ lắm các thế lực lớn khác phái ra bao nhiêu người, nhưng có thể đoán được quy mô đại khái. Nhìn chung toàn bộ các đội ngũ thế lực lớn phái đến thì Huyết Sát Các vẫn thuộc loại hàng đầu.