Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 288: Giao dịch (2)




Không biết vì sao, Văn Tụ cảm thấy đối thoại với Long Vũ khiến hắn sinh ra cảm giác áp bách trước nay chưa từng có.

Loại cảm giác áp bách này cũng không phải tới từ tu vi, mà là từ huyết mạch. Thật là cổ quái.

Văn Tụ cố nén sự run rẩy từ huyết mạch truyền tới, mặt không chút thay đổi nói: “Chúng ta hy vọng quý các hiệp trợ, trợ giúp yêu tộc chúng ta tiến vào Tiên Huyền đại lục.”

Bởi vì trận chiến vạn năm trước mang đến hậu quả quá lớn. Cuối cùng hai tộc đều ký kết một phần hiệp nghị.

Trong một vạn năm sau đó, hai tộc sẽ không xâm phạm lẫn nhau, ai cũng không xâm lược đối phương, đề phòng đại chiến vạn năm trước lặp lại.

Không lâu sau khi trận chiến kết thúc, Lục đại Thánh địa liên hợp rất nhiều thế lực thiết trí một trận pháp bán Đế giai uy lực vô hạn tiếp cận Đế giai tại thông đạo duy nhất giữa hai giới.

Bởi vì có trận pháp này trở ngại dẫn tới yêu tộc hoàn toàn không thể lẻn vào Tiên Huyền đại lục.

Nếu ngày sau yêu tộc muốn đơn phương khai chiến lần nữa, đại trận này chỉ e cũng là một trở ngại rất mạnh.

“Chỉ cần quý các nguyện ý trợ giúp chúng ta phá hỏng trận pháp kia từ bên trong, hoặc khiến trận pháp mất hiệu lực trong thời gian ngắn cũng được.”

“Ta yêu tộc có thể đồng ý đưa quý các thật nhiều bảo vật hoặc là...”

Văn Tụ thuyết minh một đống lớn thiên tài địa bảo với Long Vũ, thậm chí còn nhắc tới truyền thừa của cường giả Đại Đế hoặc pháp bảo Đế giai...

“Không biết các hạ nghĩ thế nào.”

“Được.”

Long Vũ vừa nói đã khiến Văn Tụ cười rộ lên, nhưng câu nói sau đó lại khiến mặt hắn xụ xuống.

“Chẳng qua điều kiện tiên quyết là ngươi mang tất cả những thứ ngươi nói đến đặt trước mặt ngô, khi ấy Huyết Sát Các sẽ ra tay.”

Văn Tụ phản xạ phản đối.

“Không thể nào! Vạn nhất quý các lừa gạt chúng ta thì sao?”

“Vậy khỏi bàn nữa.” Long Vũ đáp dứt khoát.

Văn Tụ cắn răng: “Không bằng thế này đi, gác chuyện này sang một bên, ta có thể cung cấp một tin tức vô giá cho quý các, coi như thể hiện thành ý. Vậy được chứ?”

Long Vũ: “Nói đi.”

“Theo ta được biết, một tháng sau tại Tây Lâm Phật Châu Tiên Huyền đại lục sẽ có lăng mộ Phật Môn Đại Đế nhân tộc các ngài xuất thế. Địa điểm chính là một nơi gọi Cửu Long Tự ở Tây Lâm Phật Châu.”

Văn Tụ một câu kinh người.

Hắn nói tiếp: “Tin tức cụ thể một lăng mộ Đại Đế Phật Môn xuất thế, thành ý này đủ rồi chứ?”

Long Vũ: “Còn cần chờ một tháng sau lại xem tình huống.”

“Vậy tháng sau ta lại tới.”

Văn Tụ vừa nói xong, xoay người muốn rời đi.

Long Vũ lại bất chợt lên tiếng:

“Nếu muốn làm minh hữu thì đừng bày kế vặt. Ngô nói đúng chứ?”

Toàn trường an tĩnh.

Văn Tụ hơi xoay người lại, hai mắt phiếm ánh sáng lạnh, nhìn chằm chằm Long Vũ: “Không biết các hạ phát hiện thế nào?”

Thật ra ngay khi hắn xoay người muốn rời khỏi đã trộm thi triển một chiêu thức bản mạng của tộc Văn Nhân.

Chiêu thức này có thể hình thành một thứ tương tự 'ánh mắt' tại vị trí cụ thể. Thứ này tựa như máy theo dõi vậy.

Không cần biết bản thân ở đâu đều có thể lợi dụng 'ánh mắt' này quan sát nhất cử nhất động của Huyết Sát Các, thậm chí nghe lén một ít tình báo bí mật.

Chẳng qua chiêu thức này chính là thần thông bản mạng của Văn Nhân tộc, dưới tình huống không cố ý tra tìm thì dù là Đại Đế cũng không phát hiện ra.

Bởi vì theo lý, chỉ có yêu tộc mới có thể linh mẫn đến mức phát hiện ra hơi thở thi pháp đặc thù của Văn Nhân tộc. Mà tu sĩ nhân tộc Thánh Cảnh trước mắt lại...

Ngay khi đầu óc hắn nhanh chóng chuyển động, uy áp tới từ huyết mạch trước nay chưa từng thấy chợt ầm ầm áp tới.

“Ngươi... ngươi không phải nhân tộc?”

Văn Tụ biến sắc mặt.

“Ngô nói ngô là nhân tộc hồi nào?” Long Vũ bình tĩnh vô cùng.

Khí tức riêng thuộc Long tộc nháy mắt điên cuồng trào ra từ người Long Vũ.

“Ngươi là Long tộc?”

Văn Tụ rốt cuộc đã hiểu vì sao từ lần đầu thấy Long Vũ, huyết mạch trong cơ thể đã không tự chủ mà run rẩy.

Thì ra là Long tộc!

Mà xem uy áp và khí tức này, còn không phải Á Long bình thường, mà là Chân Long đích thực.

Lúc này, quần thể Long tộc ở ở Hoang Mạc đại lục đa số đều là Á Long, mà Chân Long có được huyết mạch thuần khiết chân chính căn bản khó gặp.

Vạn năm trước, trong cung Thập Nhị Yêu có mười hai yêu tộc, ngoại trừ vị trí của hai chủng tộc qua vạn năm không thay đổi, các tộc còn lại đã trải qua mấy lần bài trừ.

Hai tộc kia đương nhiên là Long tộc và Phượng tộc, bọn họ sinh ra đã cường thế, là yêu tộc được trời ưu ái.

Như vậy đương nhiên khiến yêu kiêng kị. Kết quả là Chân Long, Chân Phượng có thể tồn tại đến nay đều trốn kỹ vô cùng. Không khoa trương chút nào, có thể nói Hoang Mạc đại lục bây giờ rất khó tìm được một con rồng, con phượng chân chính.

Không ngờ người đối diện lại là một Chân Long. Hơn nữa, nhìn từ uy áp thì huyết mạch vô cùng thuần khiết, cao thượng hơn Chân Long bình thường nhiều lắm.