Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 286: Uy lực trận pháp




“Ừ, không tệ.” Dạ Mệnh thư thái gật đầu.

Dạ Mệnh vừa hưởng thụ vừa nhắm mắt lại, nói: “Tình huống hiện nay ở những châu khác thế nào rồi?”

Phong Thanh Trúc gật đầu: “Bẩm công tử, các đại phân các đều được xây dựng rất thuận lợi, ước tính còn khoảng hai ba tháng nữa là có thể hoàn thành nhiệm vụ công tử giao cho.”

“Ta biết rồi.”

Trong lúc Dạ Mệnh đang suy nghĩ thì một âm thanh vang vọng bên tai hắn.

“Các chủ đại nhân, bần đạo vừa mới phát hiện một lực lượng vô cùng cường đại đang di chuyển rất nhanh về phía Phúc Vân châu.”

“Mặc dù người nọ đã tận lực che giấu hành tung, nhưng bần đạo vẫn có thể phát hiện ra được một chút dấu vết.” Giọng nói của Bách Lý Thiên Cơ đột nhiên xuất hiện.

“Sao?” Dạ Mệnh thấy hơi sửng sốt.

Phong Thanh Trúc thấy có biến phát sinh thì làm một động tác chào.

“Vậy thiếp thân xin đi ra trước.”

Dạ Mệnh gật đầu.

Hắn tiếp tục truy vấn: “Ngươi có thể xác định được hắn đến từ đâu không? Hoặc là từ phương hướng nào cũng được.”

Bách Lý Thiên Cơ im lặng khoảng một phút, dường như đang bói quẻ để suy đoán.

Bách Lý Thiên Cơ nói: “Tuy khí tức từ đối phương phát ra là linh khí độc nhất vô nhị khác hẳn bình thường, nhưng bần đạo có thể cảm giác được trong xương cốt đối phương là luồng yêu khí dồi dào.”

“Yêu khí?” Dạ Mệnh hoảng hốt.

“Không sai, mới vừa rồi bần đạo đã tính thử một chút, e rằng đối phương là đến từ Hoang Mạc đại lục, không thể nghi ngờ gì nữa.”

Dạ Mệnh nghe thấy bốn chữ 'Hoang Mạc đại lục' thì híp mắt lại.

Suy nghĩ của hắn xoay chuyển. Hắn đã xem qua không ít văn hiến cổ tịch của Tiên Huyền đại lục, đương nhiên biết về sự tồn tại của Hoang Mạc đại lục.

“Ta biết rồi, trước tiên cứ quan sát đi, nếu như đến gây chuyện thì giết cũng không muộn.” Cuối cùng Dạ Mệnh nói vậy.

”Vâng.” Bách Lý Thiên Cơ trả lời.

Một nơi ở giữa hải vực.

“Chắc hẳn nơi đó là Phúc Vân châu.”

Vị nam tử này tên thật là Văn Tụ, chính là nam tử thư sinh trong số Thập Nhị Yêu Cung kia.

Văn Tụ ngắm nhìn bốn phía, so sánh với Hoang Mạc đại lục thì nơi đây giống như thế ngoại đào nguyên vậy.

Văn Tụ không khỏi than thầm: “Nếu Yêu tộc thắng trong trận đại chiến kia thì một vùng linh khí dày đặc, đất đai phì nhiêu này sẽ thuộc về Yêu tộc ta.”

Hoang Mạc đại lục và Tiên Huyền đại lục bên này khác nhau rất xa.

Mặc dù nơi của bọn họ có diện tích lớn hơn Tiên Huyền đại lục, nhưng đa số địa phương đều có linh khí ít nồng đậm hơn so với loại tiểu châu như Phúc Vân châu này. Chỉ có một vài nơi là có linh khí so được với Phúc Vân châu thôi.

Giống như Phúc Vân châu, mặc dù Thiên Nguyên châu bị xem là đất nghèo ở Tiên Huyền đại lục, nhưng đặt vào Hoang Mạc đại lục bên kia thì lại có thể khiến các thế lực Yêu tộc đều đỏ mắt, trở thành bảo địa tu luyện mà người người đều muốn tranh đoạt.

Đây cũng là lý do Yêu tộc phát động trận đại chiến kinh thiên động địa với Nhân tộc vào vạn năm trước.

“Đây là... trận pháp?”

Văn Tụ dừng lại, đưa mắt nhìn về phía trước.

Trước mặt hắn ta là một tấm chắn như ẩn như hiện.

Hắn ta động ý niệm, từng tia linh khí hội tụ vào giữa đầu ngón tay, dò xét chạm ngón trỏ vào tấm chắn kia.

Ngay lúc đó, thần sắc trong ánh mắt của Văn Tụ đột nhiên thay đổi.

“Không ổn rồi!” Hắn ta vội thu hồi ngón trỏ lại.

Đồng thời hắn dường như đã bị đả kích, một ngụm máu tươi phun ra từ trong miệng.

Hắn dùng tay trái chùi máu đi sạch sẽ, nhìn Phúc Vân châu gần trong gang tấc kia.

Giờ phút này, trong đáy mắt là sự sợ hãi.

“Không ngờ Huyết Sát Các này lại sâu không lường được. Vậy mà còn bố trí một trận pháp Tiên giai cực phẩm lớn như vậy?” Hắn kinh hãi nói.

Văn Tụ vừa mới phục hồi tinh thần thì phát hiện tấm chắn che chở như ẩn như hiện trước mắt này không chỉ xuất hiện ở đây, mà là toàn bộ bầu trời trên kia.

Một mảnh hải vực vạn dặm trước mặt đều bị trận pháp Tiên giai cực phẩm này bao phủ! Cả đời hắn chưa từng thấy qua trận pháp khổng lồ như vậy!

Dù sao để bố trí một trận pháp Tiên giai cực phẩm, không chỉ cần có đại sư trận pháp vô cùng cường đại, hơn nữa còn cần số lượng lớn thiên địa tài bảo. Càng đừng nói đến tòa trận pháp có phạm vi lớn như vậy.

Theo như hắn đoán, muốn bố trí được loại trận pháp này ít nhất cũng phải tiêu phí mấy chục năm mới bố trí xong. Chung quy thì lượng công việc trong đây thật sự quá lớn, không có năm sáu Thánh Cảnh thì không thể hoàn thành được.

Chuyện này cũng nói lên Huyết Sát Các đã tồn tại mấy chục năm, không, rất có thể là từ trận chiến cách đây vạn năm rồi mãi cho đến bây giờ.

Che giấu lâu như vậy, thậm chí là lục đại thánh địa cũng không có được bất kỳ tin tức gì.

Bây giờ Văn Tụ cảm thấy có hơi gợn tóc gáy, suy nghĩ lại một cách tỉ mỉ thì Huyết Sát Các này xuất hiện có mục đích khác, rất có thể sẽ cản trở đại kế của mình.

“Xem như là vậy thì cũng phải đi hỏi thăm chút đã.”