Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 285: Thập Nhị Yêu Cung (2)




Lời nói vừa dứt, bầu không khí ở nơi đây lập tức trở nên yên ắng.

Bởi vì tất cả mọi người ở đây đều luôn bế quan trong bí cảnh của mình, cho nên không hề biết chuyện xảy ra ở ngoài giới gần đây.

Ngay sau đó, có người phá vỡ sự yên tĩnh này.

“Hai Đế Cảnh đó là Nhân tộc của lục đại thánh địa sao?”

“Nghe nói có một người đến từ Vô Tướng thánh địa, là vị Luân Ngôn Đại Đế kia.”

Nữ tử xà yêu nghe được bốn chữ 'Luân Ngôn Đại Đế' thì vẻ mặt bình thản đột nhiên thay đổi nhanh chóng.

“Chính là Luân Ngôn Đại Đế đã từng giao chiến với Bích Lân Đại Đế, tổ tiên của tộc Thôn Thiên Xà ta sao?”

Nam tử thư sinh gật đầu.

Luân Ngôn Đại Đế không chỉ có uy danh hiển hách ở Nhân tộc, thật ra còn có chút danh tiếng ở Yêu tộc bên này.

Dù sao thì chỉ một người đã có thể đối kháng với hai Đại Đế của Yêu tộc, Đế Cảnh bình thường không có loại bản lĩnh này.

“Còn một Đế Cảnh nữa thì sao? Đến từ đâu? Chẳng lẽ cũng là từ lục đại thánh địa?”

Nam tử thư sinh lắc đầu.

“Không phải, nghe nói đến từ một thế lực có tên là Huyết Sát Các thì phải.”

“Huyết Sát Các? Sao đó giờ chưa từng nghe nói qua về thế lực này vậy? Nhân tộc có thế lực nhất phẩm bậc này sao? Sao ta lại không nghe nói qua chứ?”

“Quả thật là vậy... Ba chữ Huyết Sát Các này xa lạ vô cùng.”

Tất cả những Yêu tộc ở đây hiển nhiên đều cảm thấy hết sức lạ lẫm với ba chữ 'Huyết Sát Các' này.

Nam tử thư sinh nói tiếp: “Chư vị không biết cũng bình thường thôi, bởi vì theo như tình báo truyền đến thì Huyết Sát Các này mới xuất hiện gần một năm nay thôi.”

“Hơn nữa bên Nhân tộc cũng vô cùng lạ lẫm với thế lực này, trên cổ tịch cũng không có ghi chép gì.”

“Nhân tộc vẫn còn có thế lực nhất phẩm có thể so sánh với lục đại thánh địa, chẳng lẽ có thế lực nhất phẩm ẩn núp trong trận đại chiến năm đó, sau đó thì xây dựng thế lực?”

Có yêu suy đoán nói.

Trận đại chiến nhân yêu kia, thế lực nhất phẩm của Nhân tộc quả thật nhiều hơn bây giờ nhiều.

Nhưng đều bị hủy diệt trong trận đại chiến đó cả rồi, dù không bị hủy diệt cũng đã tổn thương nguyên khí một cách nặng nề, trú đóng trên núi, cuối cùng rơi xuống thế lực nhị phẩm. Thảm hại hơn thì còn rơi xuống tam hoặc tứ phẩm, thậm chí là lục phẩm hay thất phẩm đều có hết.

Mà lục đại thánh địa, có thể xem như là người thắng cuối cùng sau trận chiến đấu kia, xây dựng mà thành.

“Cũng có thể.” Nam tử thư sinh cũng không bác bỏ.

“Xem ra cần phải phái Yêu tộc đi dò xét thực lực của Huyết Sát Các đó trước đã, chúng ta cũng không thể đứng yên nhìn loại uy hiếp tiềm ẩn này.” Một yêu đề nghị.

Nam tử thư sinh gật đầu một cái, lại nói tiếp: “Không, ta có một đề nghị, xin chư vị nghe ta nói một lời.”

“Theo ta được biết, hình như Huyết Sát Các và lục đại thánh địa có tranh chấp không nhỏ, đặc biệt là với Vô Tướng thánh địa. Theo ý ta, nói không chừng có thể lợi dụng cơ hội này để Huyết Sát Các trợ giúp chúng ta.”

“Có được không vậy? Dù sao thì trong mấy vạn năm qua, hai tộc nhân yêu luôn trong tình trạng đối đầu nhau.” Có yêu chau mày nói.

Nam tử thư sinh lắc đầu: “Thiếu chút nữa đã quên nói về bản thân Huyết Sát Các, Huyết Sát Các kia là một tổ chức sát thủ. Theo như lời giải thích của Tiên Huyền đại lục bên kia thì chính là một tổ chức tà tu.”

Có không ít Yêu tộc nghe vậy thì mắt sáng lên.

Bởi vì trong trận đại chiến kia, có mấy Nhân tộc bị gọi là cường giả Đại Đế tà tu đã trợ giúp ngược cho Yêu tộc.

Không chừng Huyết Sát Các này cũng thế.

“Nói thì nói vậy, nhưng tộc nào sẽ làm chuyện này đây?” Một yêu bắt đầu xoay chuyển lời nói.

“Chuyện lẻn vào này, Thôn Thiên Xà tộc ta không giỏi lắm.” Nữ tử xà yêu dẫn đầu từ chối trước.

Những Yêu tộc còn lại cũng lần lượt khước từ, hoặc là mượn một cái cớ nào đó.

Nam tử thư sinh nhìn những Yêu tộc chỉ biết suy tính cho lợi ích của mình kia, trong lòng không khỏi thầm cười lạnh.

Chỉ được như thế mà cũng muốn tấn công Tiên Huyền đại lục sao? Đúng là buồn cười, nằm mơ ban ngày!

Nam tử thư sinh lập tức nói: “Chuyện này sẽ do ta tự mình đi giao thiệp trước, không cần làm phiền đến chư vị.”

Không ít yêu nghe vậy thì cũng giật mình.

Có yêu nói thẳng với nam tử thư sinh: “Ngươi chắc rằng mình sẽ không bị lục đại thánh địa, thậm chí là Đại Đế sau lưng họ phát hiện chứ? Đến lúc đó, một khi bại lộ thân phận rồi thì chỉ sợ không ai cứu được ngươi đâu.”

“Chư vị yên tâm đi, ta tự có diệu kế.”

Trên tay phải của nam tử thư sinh xuất hiện một cái quạt xếp, nhẹ nhàng phe phẩy, cặp mắt cười đến cong lên.

...

Thời gian nhanh chóng trôi qua. Chớp mắt đã một tháng.

“Công tử cảm thấy độ mạnh yếu của thiếp thân đã được chưa?” Một nữ tử tuyệt đẹp mặc thanh y nói.

Nàng có vóc người thon dài cao gầy, đôi tay nhỏ bé trắng nõn mềm mại như tay con nít vậy đang xoa bóp hai vai cho Dạ Mệnh.

Nữ tử này là Phong Thanh Trúc.