Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 271: Tỷ võ bắt đầu




Kỷ Phong Trí kia chính là nhìn thấy được tình cảnh hiện giờ ở nơi này của mình, dù nội tâm hắn không thích thì vẫn phải bán mặt mũi cho người ta.

Dù sao thì nếu vào lúc này mà mình nói ra lời gì kỳ lạ thì không chỉ phải đối mặt với lục đại thánh địa, mà còn là sự bao vây đồng loạt bởi vô số đại tông môn nhị phẩm ở đây.

Đặc biệt là những thế lực nhị phẩm đến từ Đông Lâm Đạo châu kia, bây giờ bọn hắn còn đang rất kinh hãi và lo âu đối với sự quật khởi bất ngờ của Huyết Sát Các. Có thể khiến một thế lực như thế sụp đổ, bọn họ đương nhiên rất vui sướng, nói không chừng là còn giúp vào một tay.

Sau khi Kỷ Phong Trí nói xong thì phó thành chủ của Tiên Khung thánh địa đến từ Trung Thánh Thần châu, Thục Ôn Thư với nét mặt nhã nhặn mở lời.

“Vậy thì trước tiên hãy để ta nói qua về quy tắc và phần thưởng của tỷ võ ở Tiên Huyền lần này.”

“Những thế lực ở đây phái ra ba đệ tử để tham chiến, một lát sẽ có người đến thống kê số lượng, sau đó sẽ quyết định xem rốt cuộc ai sẽ đấu với ai. Người thắng sẽ đấu tiếp đến khi giành hạng nhất, còn người thua phải rời đi.”

“Còn về phần thưởng.”

Thục Ôn Thư nhìn qua mọi người.

“Sau khi lục đại thánh địa bàn bạc, bọn ta quyết định đệ tử đứng đầu sẽ được một bảo dược Tiên giai cực phẩm, hơn nữa còn được đi vào tiểu thế giới trong lục đại thánh địa ta một lần.”

“Nếu người đứng nhất không phải đệ tử của lục đại thánh địa ta thì có thể chọn trở thành đệ tử chân truyền của một thánh địa trong lục đại thánh địa này.”

“Còn về hạng nhì...”

Thục Ôn Thư nói gần mấy phút mới xong chế độ thưởng và các quy tắc thi đấu. Sau khi hắn ta dứt lời, Dạ Mệnh có thể cảm giác được rõ ràng tâm trạng kích động của những người xung quanh.

Dù sao thì người đứng thứ năm trăm cũng có thể trở thành đệ tử nội môn của một thánh địa trong lục đại thánh địa, chuyện này sao có thể không khiến người ta kích động được. Dạ Mệnh híp mắt lại.

Bây giờ hắn cuối cùng đã biết được tại sao lục đại thánh địa dù phải lãng phí nhiều tài nguyên tu hành đến vậy cũng phải mở tỷ võ Tiên Huyền mỗi trăm năm một lần.

Nói dễ nghe thì là tỷ võ, còn nói khó nghe thì là đào góc tường.

Ngươi nhìn đi, những Khí Vận Chi Tử đến từ các đại châu tông môn đó nhất định có thể bộc lộ tài năng trong lần tỷ võ này, đạt được một thành tích tốt, thậm chí còn có thể bỗng nhiên nổi tiếng. Những người này đương nhiên sẽ được các đại thánh địa chiêu mộ đi.

Mà những thiên tài đó đều không ngốc, cân nhắc giữa lợi ích của nhị phẩm và nhất phẩm, không cần nghĩ cũng biết dĩ nhiên sẽ chọn nhất phẩm rồi...

Dù sao thì lục đại thánh địa đã chiếm cứ gần năm phần tài nguyên tu luyện hiện nay ở Tiên Huyền đại lục rồi! Đây cũng là lý do vì sao lục đại thánh địa có thể duy trì địa vị lâu như thế.

Còn về những tông môn bị đào góc tường kia, gần như đều vui tai vui mắt. Chung quy có thế lực nào không muốn mượn cơ hội này để bám víu vào lục đại thánh địa đâu chứ?

Ước chừng chỉ một khắc, chuyện thống kê số lượng người và quy tắc tỷ võ đều được giải quyết xong.

“Phù.”

“Nhóm thứ nhất...”

Trần Nô Kiều nhẹ nhàng cong môi, không ngờ lại vừa vặn như vậy, mình vừa hay là đệ tử tỷ võ ở trận đầu.

“Thả lỏng đi, với thực lực hiện nay của ngươi, không có mấy người có thể đánh thắng được đâu.”

Dạ Mệnh nhìn Trần Nô Kiều, bình tĩnh nói.

Một tháng nay, vì để một trong ba người Phong Nguyệt Tuyết có thể đạt được hạng nhất, hắn đã hao phí không ít bảo dược tồn trữ.

Ngoại trừ chuyện đó, hắn còn tìm một ít công pháp Thánh giai và Tiên giai thích hợp trong Thái Hư Kinh để bọn họ tu luyện. Hắn sao chép chúng ra, sau đó phái ngươi đưa đến cho bọn họ, có thể nói là vô cùng để tâm.

“Vâng.”

Trần Nô Kiều nhẹ gật đầu, đôi mắt long lanh ánh nước vô cùng kích động.

Để đẩy nhanh tiến trình thi đấu, trên Thiên Nhân đảo có đến năm đài tỷ võ. Cho nên lát nữa sẽ đồng thời cử hành tỷ võ từ nhóm một đến nhóm năm.

“Mời đệ tử tham dự từ nhóm một đến nhóm năm đi đến đài tỷ võ.”

“Vậy ta đi đây.”

Trần Nô Kiều nhìn mọi người rồi xoay người rời đi. Mười người rất nhanh đã đi đến đài tỷ võ của mình.

Sắc mặt Trần Nô Kiều căng cứng, bởi vì đối thủ của nàng là...

Đường Tung của Lôi Đình môn với vẻ mặt cười khoái trá.

“Trần Nô Kiều ơi Trần Nô Kiều, xem ra lần này cả ông trời cũng thiên vị ta rồi!”

Trong lòng hắn ta vốn dĩ đang bực bội, ai ngờ đối thủ ở nhóm một của mình lại là Trần Nô Kiều! Thật là đúng lúc, có lẽ trời cũng giúp ta!

Đường Tung nói thầm trong lòng như thế.

Hắn ta đã nghĩ xong nên khiến Trần Nô Kiều khó chịu thế nào rồi.

Người chủ trì tỷ võ lần này là một vị trưởng lão đến từ Đại Hoang thánh địa, tên là Mã Tinh Uyên.