Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 258: Phân thân Sát Thần giáng lâm (2)




Chiến đấu giữa Thánh Cảnh thật sự đã mang lại cho hai người bọn họ áp lực quá to lớn.

Lúc trước Nhậm Quán Phi thấy mình còn trẻ mà đã đột phá đến Bán Thánh Cảnh, trong lòng còn có một chút đắc chí. Nhưng trải qua những chuyện vừa rồi, chút tâm tình đắc chí trong lòng hắn ta đã sớm không còn lại chút gì. Hắn ta phát hiện ra mình vẫn quá yếu.

Đặc biệt là lúc này, thanh niên thân bí kia lại xuất hiện, hắn ta chỉ dùng một chưởng!

Đã một chưởng đánh bay người mà Nhậm Quán Phi xem là một trong những cường giả mạnh nhất tông môn - Trừ Phượng Niên, không cần nghĩ cũng biết điều đó đã tạo thành ảnh hưởng lớn thế nào với đạo tâm của Nhậm Quán Phi.

Hai mắt Trừ Phượng Niên rơi lên người Ngụy Tuyệt Niệm.

Lão ta hít sâu một hơi, phẫn nộ quát: “Kỳ Lân Biến!”

Sét đánh chớp giật, ngọn lửa màu đỏ thẫm cuồn cuộn bộc phát từ trên người Trừ Phượng Niên, ngọn lửa hừng hực bắt đầu phun ra giống như hỏa tiễn.

Ngoại trừ điều đó, hai cánh tay Trừ Phượng Niên cũng hiện lên những đường vân màu vàng sậm. Đường vân không ngừng lan tràn, cho đến khi bao trùm toàn thân Trừ Phượng Niên.

“Gàoo!”

Trừ Phượng Niên gầm lên giận dữ, thả người hóa thành một vệt lưu quang rực rỡ phóng về phía Ngụy Tuyệt Niệm.

Đại địa sơn hà trong vòng ngàn dặm cũng theo đó mà chấn động.

Có thể thấy được Trừ Phượng Niên đã bắt đầu vận dụng lá bài tẩy của mình.

“Công pháp Thánh giai cực phẩm, không tồi không tồi, nhưng mà… vẫn kém một chút.”

Ngụy Tuyệt Niệm nhìn thấy vậy, nhưng vẻ mặt chỉ lộ ra nụ cười trào phúng.

Trước mắt bao người, tay phải Ngụy Tuyệt Niệm búng tay một cái, lập tức xuất hiện một hình ảnh chấn nhiếp lòng người.

“Địa Tượng Trấn Tỳ Đình.”

Đại địa nứt toác, một cái bàn tay to lớn ngưng kết từ đất đá vươn ra từ giữa khe hở. Bàn tay này che khuất bầu trời, cao ngất tận mấy, dài đến mấy trăm trượng.

Ý niệm vừa thoáng động, đã tát thẳng đến chỗ Trừ Phượng Niên!

Trong giây lát.

Ầm ầm!

Toàn bộ Phúc Vân Châu đều xuất hiện chấn động rất kịch liệt.

Phạm vi hải vực xung quanh, sóng to gió lớn cuộn trào mãnh liệt không ngừng nhấc lên. Thậm chí còn nhấc lên mấy tiếng biển gầm trận thế không nhỏ.

“Rốt cuộc thì nhân loại này có tu vi gì? Chẳng lẽ là thất, bát trọng thiên?”

Thần sắc một vài đại năng đã sớm biến đổi hoàn toàn, khí ngữ lại càng sợ hãi không thôi.

Giống như Ngụy Tuyệt Niệm, trực tiếp dẫn động sức mạnh đất trời, phải tiêu hao một khoản linh khí với số lượng lớn như biển.

Ngay cả Thánh Cảnh ngũ, lục trọng thiên cũng không dám làm như vậy.

Bởi vì đến lúc linh khí tiêu hao hầu như không còn, cơ bản là chỉ có chờ chết.

Vào thời khắc này, tất cả mọi người đều vì động tác điên cuồng của Ngụy Tuyệt Niệm mà cảm thấy giật mình, đồng thời còn có kiêng kỵ vô tận.

Dám sử dụng chiêu thức tiêu hao linh khí, chỉ sử dụng một lần duy nhất như vậy mà sắc mặt vẫn luôn phong khinh vân đạm, không chút vẻ uể oải.

Điều này chứng tỏ tu vi Ngụy Tuyệt Niệm chắc chắn là rất cao, có khi cấp bậc ít nhất cũng phải là thất trọng thiên!

Thất trọng thiên đó!

Hiện tại, trên Tiên Huyền đại lục, thế lực có thể sở hữu đại năng cấp bậc Thánh Cảnh như vậy trấn giữ, ngoại trừ những thế lực đứng trên tông môn Nhị Phẩm, thì chỉ còn có đương kim Lục Đại thánh địa.

Bởi vậy có thể thấy được, Huyết Sát Các này ít nhất cũng phải đứng trong hàng ngũ thế lực Nhị Phẩm, cũng là thuộc về thế lực cấp bậc đỉnh tiêm!

Trừ Phượng Niên phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt đã trắng bệch không còn hình người. Không ngờ là, thực lực của Ngụy Tuyệt Niệm còn cao hơn cả dự liệu trước đó của lão!

Chỉ trong một lần điều động, mà lại có thể sử dụng công kích trong phạm vi lớn như vậy, quả thực là nghe rợn cả người.

Rầm rầm rầm!

Lúc này, bên phía Hàn Ngụy đã thua trận dưới vô số phi kiếm của Vạn Thánh.

Toàn thân bị dòng sông kiếm khí do vô số phi kiếm tụ hợp thành đánh tan.

Bộp một tiếng!

Thân thể Hàn Ngụy bay ra, đập vào một tòa sơn mạch đầy đá lớn. Hàn Ngụy cắn răng miễn cưỡng đứng dậy, lão ta ngẩng đầu nhìn về phía hai người Vạn Thánh.

Cuối cùng mở miệng nói: “Hai vị các hạ, chúng ta nguyện ý nhận thua, không biết có thể thả cho hai người chúng ta một con đường sống được không?”

Ở trước tính mạng, cái gọi là mặt mũi hoàn toàn không đáng để nhắc tới.

Đặc biệt là ở trên Tiên Huyền đại lục, ở nơi này chính là mạnh được yếu thua.

Chỉ cần ngươi còn sống, khuất nhục nhận được hôm nay, ngày sau sẽ có cơ hội trả gấp bội!

“Chúng ta có thể đại biểu cho tất cả tu sĩ trên dưới Chân Nguyên Tông, cam đoan vĩnh viễn không bước vào nơi này. Hơn nữa còn có thể dùng số lượng lớn thiên tài địa bảo để trao đổi. Không biết các hạ cùng quý các nghĩ thế nào?”

Tay phải Hàn Ngụy đặt ở vết thương trước ngực, giọng nói có chút gấp gáp.

Câu nói sau cùng đã dứt, mấy giây đồng hồ sau Vạn Thánh cũng không mở miệng nói chuyện.

Ngược lại là Ngụy Tuyệt Niệm lộ ra một nụ cười tà: “Ngươi cảm thấy con kiến hôi có tư cách trả giá với cự long à? Ta cảm thấy rằng không có, bởi vì nó ngay cả chống lại ánh mắt cự long cũng không xứng!”