Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 241: Thánh Môn kinh biến (2)




Cùng lúc đó, Trần Nô Kiều ở phía sau, nghe được tin tức này xong, sắc mặt lập tức trở nên rất chi là cổ quái.

Bởi vì nàng chợt nhớ tới Dạ Mệnh.

Vốn tưởng rằng đây chẳng qua là một lời nói đùa, không ngờ là lại hắn lại làm thật, mà lại còn nhanh như vậy!

“Tiểu Thánh Vương mà lại bị giết? Tra ra hung thủ là người nào hay chưa?” Lữ Bất Hiên hỏi tới.

Vị đệ tử Thánh Môn kia lắc đầu.

“Cũng do ngay cả chút xíu dấu vết của hung thủ cũng chưa từng tra ra được, nên mới phải xuất hiện tình huống cấm môn như thế này. Cho nên cũng xin hai vị các trưởng lão phối hợp một chút.” Tên đệ tử nói.

“Được rồi.” Lữ Bất Hiên gật đầu.

Tên đệ tử kia bắt đầu tiến hành thẩm tra, lục xoát các kiểu với bọn họ

Một bên khác, đại sảnh Thánh Môn.

“Con trai của ta! Rốt cuộc là kẻ nào ác tâm như vậy? Lại giết chết con trai của ta cơ chứ? Lão nương nhất định phải chém hắn ra chém thành muôn mảnh, cho hắn sống không bằng chết!”

Có một vị phụ nhân, đầu tiên là ôm Quân Trường Ca vào trong ngực khóc rống, sau đó chậm rãi đặt thi thể nằm mặt đất, khuôn mặt dữ tợn nói: “Được rồi, những người khác sẽ nhanh chóng đến đây, bộ dáng này của ngươi còn ra thể thống gì.”

Quân Nguyên cũng chính là môn chủ của Thông Thiên Thánh Môn, quát lên với nữ tử đang quỳ dưới đất.

“Ta không quan tâm, ngươi là người làm cha, nếu ngay cả huyết hải thâm cừu của cốt nhục thân sinh cũng không báo được, ta thấy chức môn chủ này ngươi cũng đừng làm nữa.”

Phu nhân giống như một người đàn bà chanh chua, lớn tiếng nói.

Quân Nguyên ngông ngừng nhíu chặt mày, nắm chặt hai tay. Người đàn bà điên này đúng là không thể nói lý! Nhưng nghĩ đến thân phận của nàng, Quân Nguyên chỉ có thể cố nén lửa giận trong lòng xuống.

Ông ta dùng có giọng nói có chút cứng nhắc, khẽ nói nói: “Yên tâm, hôm nay cho dù là bổn môn chủ phải đánh cược cái mạng già này, cũng phải bắt được tên hung thủ đã sát hại Trường Ca. Để hắn thưởng thức một chút cực hình của Thánh Môn của chúng ta!”

Nghe được câu nói trấn an này, vị phu nhân cũng dần dần an ổn lại.

“Coi như ngươi vẫn còn chút lương tâm, lão nương khuyên ngươi tốt nhất là xử lý chuyện này cho ổn thỏa. Nếu không... Nếu như cha ta nghe được tin tức con trai ta đã chết, sợ rằng có đào sâu ba thước cũng phải tìm ra tên hung thủ kia.”

Sắc mặt Quân Nguyên hơi biến, yên lặng không nói.

Phụ nhân này có bối cảnh cực sâu.

‘Cha’ trong miệng nàng ta chính là phó môn chủ Huyền Môn tới từ Chúng Vẫn Châu xa xôi.

Huyền Triện Môn này chính là một thế lực không chỉ ở Chúng Vẫn Châu, mà ngay cả toàn bộ Tiên Huyền đại lục cũng có chút ranh tiếng. Dù sao đó cũng là một đại tông môn Nhị Phẩm.

Mặc dù Quân Nguyên có thể ngồi vững vàng trên chức môn chủ trong vòng trăm năm nhanh như vậy, hơn nữa lại một đường thuận gió, ít nhiều cũng là nhờ dính tí ánh sáng của Huyền Triện Môn.

Không bao lâu sau, các trưởng lão của Thông Thiên Thánh Môn cũng từ bốn phương tám hướng tụ tập về đây.

Khi đi vào trong đại sảnh, nhìn thấy thi thể Quân Trường Ca, sắc mặt không một ai không trở nên khó coi.

“Không cần bổn môn chủ nói rõ thì chắc chư vị trưởng lão cũng biết chuyện gì đã xảy ra rồi!” Quân Nguyên lạnh lùng nói.

“Hồ trưởng lão.”

Ánh mắt Quân Nguyên bỗng nhiên liếc nhìn về phía một trưởng lão.

“Không biết mấy canh giờ trước, trận pháp có từng xuất hiện động tĩnh gì hay không?”

Hồ trưởng lão lắc đầu.

“Trận pháp vững như bàn thạch, đừng nói động tĩnh, ngay cả một tiếng vang cũng không có.”

“Nếu hung thủ không phải từ bên ngoài tới, vậy chính là nội bộ à?” Ánh mắt Quân Nguyên lập tức lạnh xuống.

Chỗ ở của Quân Trường Ca là thiền điện, đệ tử ngoại môn căn bản là không vào được bên trong. Nói như vậy, là trưởng lão của nội môn đi?

Nhưng là rõ ràng ông ta vì phòng ngừa vạn nhất, đã cho một tử sĩ Thông Thiên Cảnh nhất trọng thiên đi theo bên cạnh Quân Trường Ca, lẽ ra thì...

Tên tử sĩ kia đâu?

Đúng lúc sự nghi ngờ này trồi lên, lại có một người đi đến.

Người tới chính là một trong hai đại hộ pháp của Thông Thiên Thánh Môn.

“Tần hộ pháp, đây là?” Quân Nguyên cả kinh.

Bởi vì lúc này trong tay Tần hộ pháp đang xách theo một người.

Kẻ này thì Quân Nguyên tuyệt đối không nhìn lầm, chính là tử sĩ lúc trước Quân Nguyên phái cho Quân Trường Ca.

“Kẻ này vừa mới muốn chạy trốn, nhưng đã bị ta phát hiện, phế đi tứ chi sau đó bắt tới nơi này.”

Quân Nguyên nghe vậy, khuôn mặt thoáng chốc trầm xuống.

Chẳng lẽ là hắn làm?

Giọng nói của Quân Nguyên tràn ngập cảm giác áp bức, ép thẳng xuống tên tử sĩ Thông Thiên Cảnh kia.

“Nói! Rốt cuộc thì con trai ta có phải do ngươi ra xuống tay hay không?”

Sau khi được lời nói của ông ta, hai mắt tử sĩ tràn đầy sợ hãi, nói tiếp: “Bẩm, bẩm môn chủ, giết chết công tử là người khác, tuyệt đối không phải ta làm!”

“Ồ, vậy ngươi vì sao phải chạy trốn?” Quân Nguyên nhìn về phía hắn ta, chất vấn.