Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 234: Mạnh Mãnh quốc (2)




     "Nếu ngày sau Yêu tộc phát hiện ra cái gì đó, tìm được đến trên đầu Chân Nguyên Tông, khi đó hồ yêu cũng đã sớm không còn ở trong Chân Nguyên Tông, mặc cho bọn hắn tùy ý tìm cũng không phát hiện được cái gì."

Nam tử trung niên nói một câu khiến tất cả đều không khỏi gật đầu.

Khương Quảng Phách cân nhắc một chút, vuốt cằm nói: "Được! Vậy cứ theo như lời Lãnh trưởng lão nói mà làm đi."

Chớp mắt một cái, một lễ bái đã qua.

Vật Hành Châu.

Một chiếc thuyền to lớn chậm rãi tới gần bến, cuối cùng dừng lại. Cửa thuyền mở ra.

Dạ Mệnh mặc trường bào huyền kim sắc, đi xuống từ nơi đó.

"Cuối cùng cũng đã tới... Vật Hành Châu."

Dạ Mệnh ngẩng đầu.

Vừa ra ngoài, hắn liền phát hiện linh khí nơi đây còn cao hơn một ít phúc địa tu luyện của nhị châu Phúc Vân rất nhiều. Mức độ linh khí dạt dào đã vượt quá dự liệu của hắn.

"Nếu như ta nhớ không lầm, vị trí hiện tại của ta là Mạnh Mãnh quốc, ở giữa rất nhiều giới trong Vật Hành Châu."

Dạ Mệnh nói thầm một tiếng.

Địa vực của Vật Hành Châu được phân chia, mỗi một giới đều có một châu lớn như Thiên Nguyên Châu. Mà bây giờ Mạnh Mãnh quốc ở chính giữa này chính là vương quốc thế lực lục phẩm của Thục Giới.

Theo như hắn biết, ở những châu khác, hai chữ ‘vương triều’ không giống Phúc Vân, Thiên Vân. Bất cứ một thế lực thất phẩm nào cũng có thể sử dụng.

Có thể được xưng là thế lực vương triều, ít nhất cũng phải có trình độ cấp bậc tứ phẩm thì mới có thể được xưng là vương triều. Nếu không đạt được phẩm cấp này, cũng chỉ có thể xưng là ‘quốc’.

Rất nhanh, Dạ Mệnh chậm rãi đi tới một đường phố, sau đó đi tới một tòa tửu quán.

Bên trong, tiếng động ồn ào huyên náo lập tức truyền vào bên tai Dạ Mệnh. Dạ Mệnh tùy tiện tìm một vị trí không người ngồi xuống.

Tiểu nhị ở một bên nhìn thấy Dạ Mệnh, chợt tiến đến ghé vào cười nói: "Vị khách quan này, xin hỏi ngài muốn dùng cái gì cũng được ạ?"

"Nơi này của các ngươi có cái gì không?"

"Có cá Luyện Thân Cảnh viên mãn, còn có..."

Tiểu nhị lần lượt nói ra một tràng, sau đó xoa tay nói: "Chẳng hay khách quan muốn dùng mấy món?"

"Vậy gọi ba món cuối cùng ngươi vừa nói đi."

Nghe vậy, hai mắt tiểu nhị lóe lên tinh quang rồi biến mất. Hắn biết, đã gặp được công tử nhà giàu.

Tiếp theo, hắn nói: "Xin các vị thiếu gia chờ một chút, lập tức lên món ăn ngay."

Dứt lời, tiểu nhị nhanh nhẹn đi xuống dưới bến.

Còn Dạ Mệnh thì lại lẳng lặng ngồi giữa tửu quán, linh khí triệu tập tới bên tai, lắng nghe âm thanh truyền tới từ bốn phương tám hướng.

"Nghe nói ba ngày sau trưởng lão Thông Thiên thánh môn sẽ đến Mạnh Mãnh quốc của chúng ta mở sát hạch tuyển sinh mỗi năm một lần."

"Không biết lúc này đây lại có nào người may mắn có thể tiến vào thánh môn, coi như từ nay về sau một bước lên trời."

"Xem cách ăn mặc này, ngươi cũng muốn đi tham gia sát hạch à?"

"Hì hì, nếu không thì sao chứ. Thăm dò vận may cũng được, ngộ nhỡ sơ ý một chút bị trưởng lão thánh môn nào đó nhìn trúng sẽ không cần sát hạch, trực tiếp gia nhập thánh môn nhỉ?"

"A. Ngươi cũng đừng hy vọng hão huyền, ta nhớ rõ có một lần thánh môn chiêu mộ mười người tài ở Mạnh Mãnh quốc."

"Đây là khái niệm gì, người tham gia sát hạch đến từ năm châu bốn biển, bốn phương tám hướng, nhưng cuối cùng chỉ có mười người được chọn, theo ta thấy, ngươi cũng đừng lãng phí khoảng thời gian này..."

Trong những lời đối thoại này.

Dạ Mệnh biết bốn chữ "Thông Thiên thánh môn" này.

Có thể ở một thế lực lục phẩm sàng lọc đệ tử, thế lực này ít nhất cũng là ngũ phẩm.

"Nếu không thì đi xem?"

Trong lòng Dạ Mệnh mới vừa dâng lên sự nghi ngờ này thì tiếng của tiểu nhị truyền tới.

"Công tử, đây là phi lê cá hồi, súp thịt ngũ hạt sen, khoai nưa xào khoai lang mà ngài chọn."

Tiểu nhị bưng ba mâm nóng hôi hổi, thức ăn có bề ngoài rất ngon được bưng lên.

Sau khi tiểu nhị bưng đồ ăn lên, lúc hắn ta sắp rời khỏi đó thì Dạ Mệnh gọi lại:

"Khoan đã."

"Vị thiếu gia này, ngài còn có gì dặn dò sao?"

Tiểu nhị nghi ngờ.

"Ta có thể hỏi một chút Thông Thiên thánh môn trong lời nói của bọn họ đến tột cùng là thế lực có phẩm cấp như thế nào không?"

Tiểu nhị sửng sốt ngây ngẩng mất một giây.

Có một thứ quăng về phía hắn ta.

Tiểu nhị tập trung nhìn lại, một miếng linh thạch thứ phẩm có linh khí nồng đậm đầy ắp đang lẳng lặng nằm trong tay của hắn ta.

Tiểu nhị nhìn ngó xung quanh, sau đó lấy tư thế vội vàng sét đánh không kịp bưng tai nhét khối linh thạch thứ phẩm kia cất vào. Hắn ta lập tức tới gần Dạ Mệnh.

Hắn ta giải thích tỉ mỉ nói: "Thiếu gia, ngài đã tìm đúng người rồi đấy, xin ngài nghe tiểu nhân nói tỉ mỉ..."

Khoảng nửa canh giờ sau.

Sau khi Dạ Mệnh nghe được tin tình báo mình muốn biết, hắn mới cảm thấy thỏa mãn đi bộ về hướng tây của Mạnh Mãnh quốc.