Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 232: Không vào hang cọp, làm sao bắt được cọp con




     Tóc đen dài vừa chạm đến thắt lưng, thân mặc váy thủy tinh, trên mặt che màn mỏng.

Một đôi mắt đẹp lạnh như băng có màu xanh nhạt, tựa như một đôi bảo thạch cực kỳ tinh xảo, đặc biệt mang theo một cổ khí chất xuất trần.

Ngay cả Phong Nguyệt Tuyết cũng hoài nghi có phải là mình gặp phải tiên nữ hạ phàm hay không.

Phong Nguyệt Tuyết tự nhận dung mạo của mình cũng không tồi, nhưng so sánh với nữ tử trước mắt, dường như trong thoáng chốc ảm đạm không có ánh sáng, bên cao bên thấp rõ ràng.

Phong Nguyệt Tuyết đang định cúi đầu thở dài, nhưng trong lúc lơ đãng nàng vừa vặn nhìn thấy bên hông nữ tử này có một tấm lệnh bài. Mặt trên là một chữ ‘Địa’, phía dưới còn có một vạch.

"Nhất đẳng hàng chữ Địa? Thánh Cảnh đại thành!"

Trong lòng Phong Nguyệt Tuyết nhấc lên sóng gió động trời, trong óc ngũ lôi nổ oanh.

Nàng tuyệt đối không nghĩ tới, một giây trước chính mình còn đang suy nghĩ sát thủ mang lệnh bài chữ Địa là rất cường đại, không ngờ một giây tiếp theo bản thân lại gặp được một vị.

Triệu Linh Hoàng vừa mới bế quan đi ra.

Nàng nhìn Phong Nguyệt Tuyết trước mắt:

"Ngươi là Phong Nguyệt Tuyết?"

Nghe vậy, Phong Nguyệt Tuyết vội vã hoàn hồn từ trong khiếp sợ.

Nàng cung kính nói: "Tiểu nữ Phong Nguyệt Tuyết bái kiến đại nhân."

"Ừ."

Triệu Linh Hoàng đột nhiên nói ngay vào điểm chính:

"Ngươi có nguyện bái ta làm sư không?"

Phong Nguyệt Tuyết trực tiếp bị hai chữ ‘bái sư’ doạ cho sững sờ tại chỗ.

Một vị Thánh Cảnh đại thành... lại muốn thu một Uẩn Linh Cảnh nho nhỏ như nàng làm đồ đệ.

Phong Nguyệt Tuyết cảm thấy nếu như nói là đùa giỡn thì nàng còn tin tưởng hơn một chút.

"Đại nhân..."

Dường như Phong Nguyệt Tuyết muốn truy vấn nguyên nhân.

Tuy nhiên, nàng lại bị Triệu Linh Hoàng ngắt lời: "Ngươi nghĩ ta có vẻ như đang nói đùa sao?"

Bất chợt, Phong Nguyệt Tuyết đột nhiên quỳ xuống nói: "Đệ tử Phong Nguyệt Tuyết bái kiến sư tôn."

"Tốt."

Triệu Linh Hoàng mỉm cười:

"Từ nay trở đi, ngươi liền đi theo vi sư tu luyện đi."

"Phong Nguyệt Tuyết lĩnh mệnh."

Phong Nguyệt Tuyết đứng dậy.

Thực ra cả người nàng còn có chút ngơ ngác tựa như ảo mộng. Bây giờ nàng là đệ tử của một vị Thánh Cảnh đại thành? Nói ra cũng sẽ không có người tin tưởng.

"Bây giờ ngươi đi theo vi sư."

Triệu Linh Hoàng xoay người chậm rãi tiến về phía trước. Phong Nguyệt Tuyết gật đầu đuổi theo.

"Có phúc khí thật.”

Nữ tử tóc gợn sóng đưa mắt nhìn hai người rời đi, lắc đầu nhún vai một cái rồi nói.

"Chúc mừng kí chủ mời chào được một Khí Vận Chi Tử, hoàn thành tiến độ [⅓]."

Dạ Mệnh nghe âm thanh của hệ thống truyền tới, cũng biết là Triệu Linh Hoàng đã hoàn thành nhiệm vụ mà hắn giao phó.

Không sai, sở dĩ Triệu Linh Hoàng không nói hai lời đã thu Phong Nguyệt Tuyết làm đệ tử đương nhiên cũng là vì Dạ Mệnh đã sai sử. Mà mục đích cuối cùng của hết thảy những chuyện này tự nhiên cũng là vì để hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh của hệ thống.

"Hiện tại chỉ cần giải quyết một số việc vặt còn sót lại của hai đại châu là có thể bắt đầu nhiệm vụ chính."

Dạ Mệnh suy tư.

Ánh mắt của hắn liếc qua tờ giấy trên bàn, rõ ràng trên đó viết về Đông Lâm Đạo Châu ngoại trừ hai châu là Thiên Nguyên và Phúc Vân. Ngoài ra còn có tin tức về bát đại châu khác như Nhập Nguyên Đạo Châu, Thanh Quy Châu, Tụ Bảo Châu, Ngai Ngai Kiếm Châu, Lô Vĩ Châu, Chúng Vẫn Châu, Bách Hiểu Thành Châu, Vật Hành Châu.

Bát đại châu này đều cằn cỗi giống y nhau, linh khí trong không khí yếu ớt, khác biệt cực lớn đối với hai châu Thiên Nguyên và Phúc Vân.

Tỷ như không chỉ có lãnh thổ lớn gấp mười mấy lần Thiên Nguyên Châu. Hơn nữa ở bát đại châu khác, thế lực ngũ phẩm hay thậm chí là lục thất phẩm đều đầy rẫy khắp nơi, giống trăm nhà đua tiếng, vạn triều tranh đấu vậy.

"Nhiệm vụ chi nhánh của hệ thống lại là thưởng cho một vị sát thủ Bán Thánh Cảnh hàng chữ Địa, Huyết Sát Các quả thực cũng đang cần chiến lực bực này."

"Nhưng còn Khí Vận Chi Tử kim sắc, nhìn chung thì hai châu Phúc Vân, Thiên Nguyên khẳng định là không có."

"Xem ra chỉ có thể xuống bát đại châu đi tìm."

Khí vận ở hai châu Thiên Nguyên vốn khó có thể so được với bát đại châu. Bằng không thì cũng sẽ không nhiều năm như vậy mới xuất hiện một vị Đan Hồn Cảnh.

Cho nên xác suất Khí Vận Chi Tử xuất hiện cực thấp, mà Phong Nguyệt Tuyết chính là một ngoại lệ. Dù sao thì đó cũng là tự thân mang theo.

"Vậy trước tiên bắt đầu từ Vật Hành Châu đi."

Trải qua một phen suy nghĩ trước đó, cuối cùng Dạ Mệnh đã lựa chọn một châu nhiều người nhất, gần Phúc Vân Châu nhất.

Ở Vật Hành Châu, thế lực nhị phẩm tổng cộng cũng có năm cái.

So với những châu khác, số lượng thế lực nhị phẩm trên Vật Hành Châu là ít nhất.

Huống hồ, trong những năm trước.

Thiên kiêu từ Vật Hành Châu đi ra quả thực không ít, dựa vào kỹ năng quan sát Thiên Nhãn, nói không chừng Khí Vận Chi Tử cũng không khó tìm.

"Xem ra vẫn phải tự mình đi Vật Hành Châu một chuyến."