Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 231: Gia nhập (2)




     Tay phải Toán Loạn Thiên cầm lệnh bài sát thủ, hắn thì thầm: "Vạn giới vô pháp, Huyết Sát vi pháp, Càn Khôn Vô Giới Môn, mở."

Trên lệnh bài sát thủ bắn ra một đạo huyết quang.

Huyết quang chiếu thẳng vào hư không trước mặt.

Hai mắt vốn bình tĩnh của Phong Nguyệt Tuyết trừng lớn.

"Đi thôi."

Toán Loạn Thiên bước một bước vào trong đó.

Phong Nguyệt Tuyết nhanh chóng đuổi theo.

Sau khi tiến vào, Phong Nguyệt Tuyết hoàn toàn bị cảnh tượng trước mắt dọa cho khiếp sợ.

Nàng ngắm nhìn khoảng không, dưới chân là những đám mây trắng xoá.

Nhưng thứ thực sự khiến người khác chú ý chính là lầu các cao chót vót chọt rách phiến thiên địa trước mặt.

Lầu các thông thiên không gì sánh được, Phong Nguyệt Tuyết đi đến nhìn toàn thể kiến trúc trước mặt.

Đứng trước tòa lầu các xa lạ, Phong Nguyệt Tuyết chợt hoàn hồn.

Phát hiện Toán Loạn Thiên đã cách mình một khoảng, nàng vội vã đuổi theo.

Rất nhanh hai người đi vào tầng thứ nhất.

Đập vào mắt là những gã sát thủ Huyết Sát Các ăn mặc khác nhau. Nhìn thấy Toán Loạn Thiên bước vào đại sảnh, mọi người đều dừng động tác trong tay, đồng thanh gọi.

“Bái kiến Toán đại nhân."

Toán Loạn Thiên khẽ gật đầu, sau đó đi vào quầy hàng.

Hắn quay sang nói chuyện với một nữ tử chuyên xử lý những việc vặt vãnh: “Làm cho nàng một khối lệnh bài sát thủ của Huyết Sát Các chúng ta."

Nữ tử trưởng sự lĩnh thủ, sau đó nhìn về phía Phong Nguyệt Tuyết ở sau lưng:

"Xin cô nương hãy đi theo ta."

Toán Loạn Thiên bỗng quay sang Phong Nguyệt Tuyết nói: “Ta còn có việc gấp phải đi trước, ngươi theo nàng hoàn thành lệnh bài sát thủ đi, tự nhiên sẽ có người chỉ ngươi, hướng dẫn cho ngươi."

“Ta hiểu rồi, đa tạ toán tiên sinh.”

Phong Nguyệt Tuyết gật đầu, cứ như vậy đi qua.

Phong Nguyệt Tuyết theo sau nữ tử tóc dài lượn sóng trước mắt... đi tới tầng hai.

Cuối cùng hai người đi tới trước một loại khí cụ.

"Đây là…”

Phong Nguyệt Tuyết trợn to hai mắt.

Viên đá thuỷ tinh lam sắc rất to lơ lửng trước mặt nàng.

"Đây là Trắc Linh Thạch, có thể phán đoán tu vi cụ thể của một tu luyện giả."

"Cô nương ngươi chỉ cần đưa tay chạm vào viên đá thủy tinh, sau đó rót linh khí của bản thân vào là được."

Nữ tử bình tĩnh nói.

"Được."

Phong Nguyệt Tuyết khẽ gật đầu, nàng nhẹ nhàng đưa tay đến Trắc Linh Thạch. Sau đó nhắm mắt lại, rót linh khí của bản thân vào bên trong.

Ong.

Bên trong Trắc Linh Thạch xuất hiện một viên quang vựng lớn chừng quả bóng rổ.

"Uẩn Linh Cảnh hậu kỳ, tiếp cận đỉnh phong."

Nữ tử nói thầm một tiếng.

Sau đó nàng lấy ra một tấm lệnh bài đưa cho Phong Nguyệt Tuyết. Phong Nguyệt Tuyết tiếp nhận tấm lệnh bài, phát hiện bên trên lệnh bài viết chữ ‘Nhân’. Bên dưới còn có hai dòng dài dài.

Không đợi Phong Nguyệt Tuyết đưa ra nghi hoặc, nữ tử đã mở miệng trước: "Lệnh bài này gọi là lệnh bài sát thủ, là thứ mà bất cứ một sát thủ Huyết Sát Các nào cũng phải mang theo bên người."

"Mà bên dưới chữ của ngươi còn có hai vạch đại biểu rằng ngươi là sát thủ nhị đẳng hàng chữ Nhân."

"Đây cũng là đẳng cấp sát thủ của ngươi."

"Đẳng cấp sát thủ?"

Đối với tin tức nội bộ trong Huyết Sát Các, tất nhiên Phong Nguyệt Tuyết hoàn toàn không biết gì cả.

Nữ tử gật đầu nói: "Không sai, cấp bậc của sát thủ là dựa theo tu vi của mỗi một sát thủ tiến hành phân chia. Từ tam đẳng tới nhất đẳng, mỗi một đẳng đều có một đại cảnh giới."

"Ví dụ như ngươi lúc này. Tu vi của ngươi là Động Linh Cảnh, vậy thì lệnh bài sát thủ của ngươi sẽ là nhất đẳng hàng chữ Nhân."

Phong Nguyệt Tuyết như có điều suy nghĩ.

Nàng không nhịn được hỏi một vấn đề mà bản thân vô cùng hiếu kỳ.

"Xin hỏi cấp bậc sát thủ cao nhất của Huyết Sát Các là gì?"

"Cao nhất là sát thủ nhất đẳng hàng chữ Thiên."

Phong Nguyệt Tuyết giật mình:

"Hàng chữ Thiên?"

"Thiên Địa Huyền Nhân, bốn chữ, mỗi chữ đều có từ tam đẳng tới nhất đẳng."

Nghe vậy, trong lòng Phong Nguyệt Tuyết vô thức tính toán một chút. Nhất đẳng hàng chữ Nhân là Động Linh Cảnh.

Vậy thì tam đẳng hàng chữ Huyền ở bên trên là Dưỡng Thần Cảnh, trên nữa là Động Phủ Cảnh, Đan Hồn Cảnh... Sắc mặt Phong Nguyệt Tuyết đột nhiên đại biến.

Không rõ vì sao, nội tâm của nàng lại dâng lên một cảm giác kinh hãi. Đó là bởi vì nàng chợt phát hiện Huyết Sát Các mà nàng cho là bình thường, trong giây lát đã biến thành một ngọn núi nguy nga.

Nàng ngẩng đầu nhìn, chỉ có thể thấy được chính giữa sườn núi, căn bản không có cách nào nhìn thấy đỉnh núi.

Bởi vì nếu cứ như vậy mà tính toán, nhất đẳng hàng chữ Địa sẽ ứng với tu vi Thánh Cảnh.

Vậy thì chẳng hàng chữ Thiên đứng phía trên cùng là chỉ Đại Đế?

Trên mặt nữ tử hiện vẻ tươi cười như thể đã biết rõ.

"Thế nào? Không thể tin được sao?"

Phong Nguyệt Tuyết vừa định lắc đầu, đột nhiên, sắc mặt nữ tử với mái tóc gợn sóng trước mặt biến đổi.

Nàng quay về phía Phong Nguyệt Tuyết chắp tay thi lễ:

"Sát thủ Trúc U tam đẳng hàng chữ Huyền bái kiến đại nhân."

Phong Nguyệt Tuyết thấy thế thì không khỏi quay đầu nhìn lại.

Nhưng cái nhìn này khiến nàng sững sờ tại chỗ.

Bởi vì nữ tử trước mắt thật sự là quá mức kinh diễm.