Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 229: Phong đế chi duệ




     [Tên họ: Ngô Song Nhi

Thân phận: Sát thủ nhất đẳng hàng chữ Huyền của Huyết Sát Các

Tu vi: Đan Hồn Cảnh thất trọng thiên

Công pháp: Bách Hoa Thân Ảnh, Song Sinh Phú Thần Quyết, Cửu Sách Thiên Hàn

Giới thiệu: Đến từ thế giới huyền huyễn trung đẳng nào đó, là tông chủ Thiên Huyền tông, cùng phó tông chủ là muội muội Ngô Linh Nhi được gọi là Tiên Huyền nhị tiên, bản lĩnh nhị nữ hợp kích, Song Sinh Phú Thần Quyết có thể triệu hồi ra một nữ tử Đại Đế có phân thân chi lực, có thể vượt cảnh chống lại thông thiên.]

[Tên họ: Ngô Linh Nhi

Thân phận: Sát thủ nhất đẳng hàng chữ Huyền của Huyết Sát Các

Tu vi: Đan Hồn Cảnh thất trọng thiên

Công pháp: Vân Hỏa Bộ Pháp, Song Sinh Phú Thần Quyết, Cửu Sách Thiên Viêm

Giới thiệu: Đến từ thế giới huyền huyễn trung đẳng nào đó, là phó tông chủ Thiên Huyền tông, cùng tông chủ là tỷ tỷ Ngô Song Nhi được gọi là Tiên Huyền nhị tiên, bản lĩnh nhị nữ hợp kích, Song Sinh Phú Thần Quyết có thể triệu hồi ra một nữ tử Đại Đế có phân thân chi lực, có thể vượt cảnh chống lại thông thiên.]

“Thì ra là tỷ muội ruột, khó trách dáng vẻ lại tương tự như nhau, còn phần giới thiệu này nữa, có thể chống lại thông thiên, thật sự vậy sao?”

Dạ Mệnh nói thầm trong lòng không ngừng rồi đưa mắt nhìn hai nữ tử.

Tông chủ tỷ tỷ Ngô Song Nhi có gương mặt trong trẻo lạnh lùng, mái tóc đen như dòng suối rủ trên vai, mặc toàn thân y phục trắng, giống như một tiên tử không nhiễm khói lửa nhân gian.

Còn phó tông chủ muội muội Ngô Linh Nhi lại vấn một mái tóc đuôi ngựa, mặc y phục xanh thêu kim văn, bên hông còn treo một thanh đao hẹp. Khí chất toàn thân mang lại cảm giác như một nữ võ tướng hiên ngang oai hùng.

Tóm lại là mỗi người mỗi vẻ, hoàn toàn là hai nữ tử có khí chất tuyệt thế khác nhau.

“Từ nay về sau, hai phía Đông và Nam của Phúc Vân Châu sẽ do hai ngươi xử lý.” Dạ Mệnh bình tĩnh nói.

Ngô Song Nhi và Ngô Linh Nhi thân là tông chủ, nhất định vô cùng quen thuộc với các phương pháp quản lý. Loại chuyện này giao cho hai nữ tử là quá hợp lý.

“Tuân lệnh các chủ đại nhân.” Hai nữ tử đồng loạt nói.

Dạ Mệnh nói: “Vậy thì hai ngươi bắt đầu hành động đi.”

“Vâng.”

Hai nữ tử đồng thời biến mất chỉ trong chớp mắt.

“Để ta xem thử nhiệm vụ chính của hệ thống là gì rồi.”

Dạ Mệnh mở ra bảng hệ thống để kiểm tra nhiệm vụ chính.

[Chính: Để uy danh của Huyết Sát Các vang vọng khắp Đông Lâm Đạo châu.

Phần thưởng: Thái Hư Kinh tầng thứ sáu (Đế cấp), sát thủ nhất đẳng hàng chữ Địa: 1, sát thủ nhị đẳng hàng chữ Địa: 2, sát thủ tam đẳng hàng chữ Địa: 5, sát thủ nhất đẳng hàng chữ Huyền: 20, sát thủ nhị đẳng hàng chữ Huyền: 100.]

Khi Dạ Mệnh thấy hàng chữ của nhiệm vụ chính thì bị kinh ngạc một lúc.

Vang danh khắp Đông Lâm Đạo châu?

Độ khó này hoàn toàn không thuộc vào cấp một đâu đấy.

Hai chữ vang danh này đại biểu cho việc danh hiệu của Huyết Sát Các không chỉ phải truyền đến tai của thế lực nhị phẩm và tam phẩm, mà còn phải để cho thế lực nhất phẩm biết nữa!

Theo hắn được biết thì Đông Lâm Đạo châu là châu lớn nhất.

Nhập Nguyên Đạo châu thì có Vô Tướng thánh địa của lục đại thánh địa tọa trấn.

“Thật may là nhiệm vụ này không có thời hạn, nếu có thời hạn thì đúng là chuyện hết sức cấp bách.” Dạ Mệnh lẩm bẩm.

Còn tưởng rằng dù nhiệm vụ chính lần này có khó thì cũng sẽ không khó quá, nhưng bây giờ xem ra là do hắn đã quá ngây thơ rồi.

“Hiện tại tính tới tính lui thì thời gian cũng không còn nhiều lắm, Toán Loạn Thiên bên kia hẳn là cũng đã làm xong chuyện Khí Vận Chi Tử rồi.”

Thiên Nguyên châu, Yên Thủy vương triều, tại cửa Kinh Đô Các.

Phong Nguyệt Tuyết ngẩng đầu lên, cuối cùng mím môi lại, dứt khoát bước vào trong đó.

Thời gian này Phong Nguyệt Tuyết vẫn luôn ở tại Thiên Nguyên châu để chữa thương.

Nàng đương nhiên không biết một loạt đại sự xảy ra ở Phúc Vân châu kế bên. Phong Nguyệt Tuyết có hơi thấp thỏm.

Nàng sở dĩ đến đây là do Huyết Sát Các âm thầm đưa tin đến, bảo nàng tới đây một chuyến, nói là có chuyện muốn giáp mặt nói với nàng.

“Chắc không phải là do không hoàn thành được ủy thác chứ?”

Phong Nguyệt Tuyết thầm nghiến răng.

Thật ra khoảng thời gian này nàng có thuê một phòng ốc bên trong đây, nàng thường xuyên nghĩ xem Huyết Sát Các có thể hoàn thành chuyện này được không, dù sao thì Huyết Quật động đã chiếm lấy phía nam của Phúc Vân châu nhiều năm rồi.

Dường như là từ lúc mình ra đời đến nay, nàng thường xuyên nghe được một câu nói bên tai là đông có Chiến Hổ, nam có Huyết Quật.

Hàm nghĩa trong những lời này thì không cần nói cũng biết là nhắc đến hai thế lực ngũ phẩm là Chiến Hổ môn và Huyết Quật động.

Trong lúc suy nghĩ mọi việc thì Phong Nguyệt Tuyết đã bước đến tầng thứ ba.

Nàng thấy một vị mang kính một mắt cách đó không xa, là Toán Loạn Thiên.

“Bái kiến Toán đại nhân.” Phong Nguyệt Tuyết lễ phép gọi một tiếng.

Toán Loạn Thiên ôn hòa cười một tiếng.

“Không cần lễ nghi quá nhiều đâu, gọi ta là tiên sinh là được rồi.”