Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 228: Phúc Vân châu đổi chủ




Chỉ trong nháy mắt, Hứa Văn Thành cảm giác mình đột nhiên bị đưa đến một mảnh đất xa lạ, bốn phía đều là cây cỏ. Đang lúc ông ta suy nghĩ xem đã xảy ra chuyện gì thì Chiến Hổ Khung Đỉnh lệnh trong tay lại xuất hiện ánh sáng lần nữa.

“Không ổn!”

Ánh mắt Hứa Văn Thành trợn to, đáng tiếc là đã chậm.

Ầm!

Một tiếng nổ kinh thiên động địa truyền đến, e rằng tất cả mọi người ở Phúc Vân châu đều không ngờ tới được.

Đường đường là môn chủ Chiến Hổ mô mà lại bị pháp bảo của chính mình nổ chết. Người nam nhân chuyển Hứa Văn Thành đến một nơi khác là Vạn Thánh. Không, nói đúng hơn là Vạn Thánh do Dạ Mệnh thao túng.

Dạ Mệnh nhìn bốn phía xung quanh, sau đó thôi động linh khí.

Cả người được nâng lên chỗ cao nhất của Thuấn Di chí cao.

Thần sắc Dạ Mệnh hờ hững, mặc dù giọng nói không lớn nhưng lại vang vọng đến tai của mọi người ở Phúc Vân châu.

“Truyền mệnh lệnh của các chủ, kể từ hôm nay, Phúc Vân Châu sẽ là lãnh địa của Huyết Sát Các ta, trời đất và bách tính đều phải nghe theo!”

Vừa dứt lời đã khiến mọi người xôn xao!

“Ta, lúc nãy ta không nghe lầm chứ?”

“Ta cũng nghe được này, hình như Huyết Sát Các kia nói bắt đầu từ hôm nay Phúc Vân Châu sẽ thành địa bàn của họ.”

“Huyết Sát Các là thế lực nào vậy, sao ta chưa từng nghe nói qua, danh tiếng không lớn nhưng lời nói lại vô cùng ngông cuồng. Muốn thành chủ nhân của Phúc Vân châu, thật sự coi Chiến Hổ môn, Huyết Quật động và rất nhiều thế lực ở đây là người mù sao?”

Sau khi người đó nói xong thì bốn phương tám hướng xung quanh cũng vang lên tiếng nói đinh tai nhức óc.

“Mau nhìn kìa, là phủ chủ của Tử Đan phủ, Phượng Trúc đại nhân.”

Có người đột nhiên chỉ vào một phương hướng.

Từ mắt thường là có thể thấy được nữ tử mặc trường bào tím bay lên giữa không trung.

“Nhìn phía nam đi, sơn chủ Long Hồ sơn cũng xuất hiện rồi.”

“Nhiều đại nhân vật của thế lực lục phẩm đồng loạt đứng lên, nếu ta đoán không sai thì họ đang định dạy dỗ Huyết Sát Các không biết trời cao đất rộng này một bài học. Những tiểu nhị bên trong cửa tiệm ngẩng đầu lên nhìn, vẻ mặt như biết trước kết quả.

Sau đó bên tai lại truyền đến một giọng nói, thiếu chút nữa đã khiến mọi người ngã ngửa.

“Tử Đan phủ ở đây chúc mừng Huyết Sát Các trở thành người thống trị đầu tiên của Phúc Vân châu trong nghìn năm qua, Tử Đan phủ nguyện quy phục Huyết Sát Các, tận tâm tận lực, tuyệt không hai lòng.”

Phủ chủ Tử Đan phủ là Phương Trúc nói ra một câu khiến mọi người mở rộng tầm mắt, hơn nữa Long Hồ sơn ở xa xa cũng nói y như thế.

“Long Hồ sơn nguyện quy phục Huyết Sát Các, tuyệt không dị nghị.”

“Thái Hoa Kiếm Phong nguyện quy phục Huyết Sát Các, tuyệt không dị nghị.”

“Thanh Vận điện...”

Tông chủ, môn chủ từng thế lực lục phẩm thậm chí là thất phẩm ở các nơi của Phúc Vân châu rối rít xuất hiện, cũng bày tỏ thái độ của mình, nguyện ý quy phục. Gần như là tất cả người trong châu đều cùng nhận chủ.

Trên đường phố của tòa vương triều nào đó, mọi người đang bàn luận sôi nổi.

“Đây, đây rốt cuộc là tình huống gì thế?”

“Ta đã nhìn sơ qua rồi, hầu như tất cả thế lực lục phẩm ở Phúc Vân châu đều đang ngả về phía Huyết Sát Các.”

“Thế lực thất phẩm trong Hỏa Vân vương triều chắc cũng giống vậy.”

“Bây giờ chỉ còn lại Huyết Quật động và Chiến Hổ môn rớt lại phía sau thôi.”

“Làm gì còn Huyết Quật động và Chiến Hổ môn nữa, sáng sớm hôm qua Huyết Quật động đã bị Huyết Sát Các diệt rồi, tin tức của các ngươi chậm quá.”

Còn Chiến Hổ môn thì hôm nay đã điều ba tàu thuyền đi về phía nam rồi, dựa vào tình hình này thì chắc cũng vô cùng thê thảm...

...

“Nếu màn kịch đã xong rồi, vậy thì đi thôi.” Dạ Mệnh đứng dậy, nói với Phương Trúc ở bên cạnh.

“Vâng, công tử.” Phương Trúc khẽ gật đầu.

Sau khi Dạ Mệnh trở lại phòng thì một thân một mình ngồi trên ghế, nghe một giọng nói dễ nghe truyền đến từ não bộ.

[Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ chính.]

[Đạt được hai sát thủ nhất đẳng, mười sát thủ nhị đẳng và một trăm sát thủ tam đẳng hàng chữ Huyền.]

“Hai tên sát thủ nhất đẳng hàng chữ Huyền là hai Đan Hồn Cảnh, bây giờ Huyết Sát Các có bốn Đan Hồn Cảnh, đã có thể giải quyết được những chuyện cấp bách trước mắt.” Dạ Mệnh lẩm bẩm nói.

Hắn đưa mắt nhìn hai Đan Hồn Cảnh không biết kia, đứng dậy, nhìn thẳng về phía trước.

“Đi ra đi.”

Hai luồng sáng chói mắt lóe lên.

“Tiểu nữ Ngô Song Nhi bái kiến các chủ đại nhân.”

“Tiểu nữ Ngô Linh Nhi bái kiến các chủ đại nhân.”

Giọng nói êm tai lẩn quẩn xung quanh.

Yêu kiều ướt át, như ca như hát, hai giọng nói dịu dàng đồng thời vang lên.

Đập vào mắt là hai nữ tử có vóc người cao gầy, hai nữ tử trước mắt này là tuyệt sắc giai nhân khó gặp ở Tiên Huyền đại lục.

Nhưng giờ phút này, sự chú ý của Dạ Mệnh lại nằm ở bảng skills của hai nữ tử.