Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 220: Tiến công




Một bên khác.

“Thế nào rồi?”

Dạ Mệnh hỏi Toán Loạn Thiên vừa vào tới.

“Nhờ hai gốc bảo dược vô giá Các chủ đại nhân cung cấp trợ giúp, lại thêm lực lượng của Vạn Tà Trận, ngắn ngủi mấy canh giờ nàng ấy đã thành công tiến vào Thông Thiên Cảnh Nhất trọng thiên.”

Toán Loạn Thiên chắp tay nói.

“Lên tới Thông Thiên Cảnh thật là nhanh.”

Dạ Mệnh nhíu mày, cũng hơi kinh ngạc.

Nhưng sau đó hắn nhoẻn miệng cười:

“Lần này đúng là phải cảm ơn Động chủ đại nhân của chúng ta rồi. Nếu không nhờ Vạn Tà Trận của Huyết Quật Động, Triệu Linh Hoàng muốn nhanh chóng đột phá Thông Thiên Cảnh cũng phải tiêu tốn rất nhiều thời gian.”

Không sai.

Đúng như Vạn Âm Tà dự đoán.

Vị trí truyền lực lượng của Vạn tà trận cuối cùng đã bị người sửa lại.

Mà đối tượng hấp thu lực lượng cuối cùng chính là Triệu Linh Hoàng từng được nhắc tới. Còn vì sao đem lực lượng cho Triệu Linh Hoàng, đương nhiên Dạ Mệnh cũng có lo nghĩ của mình.

Nhờ Thái Hư Kinh, bản thân hắn không cần tận lực tu luyện, chỉ cần cố gắng hoàn thành nhiệm vụ hệ thống đưa cho là có thể tăng cấp.

Nhìn chung Huyết Sát Các hiện nay, các sát thủ tầng dưới chót đều cơ bản không sai biệt lắm, chỉ còn thiếu nhân vật có thể trấn được cục diện. Mà nhân vật như vậy thường phải đạt tới Bán Thánh hoặc là Thánh Cảnh.

Tính đến nay, chiến lực cao cấp trong Huyết Sát Các cũng chỉ có Bất Hủ Khôi Lỗi, cũng chính là Vạn Thánh. Tốt nhất có thể lại đào tạo thêm một Bán Thánh hoặc Thánh Cảnh trong thời gian này.

Vậy nên cuối cùng, hắn đương nhiên nhìn tới Triệu Linh Hoàng, cô nương từng là đại năng Thánh Cảnh kia.

Sở hữu một thân hoàn mỹ Thánh Cảnh Lưu Ly Thể làm thân thể mới, tốc độ tu luyện của Triệu Linh Hoàng chẳng những không chậm hơn trước mà còn sẽ ngày càng nhanh, ngày đi nghìn dặm.

Đây cũng là lý do vì sau cuối cùng Dạ Mệnh quyết định đưa lực lượng khổng lồ từ vạn tà trận cho Triệu Linh Hoàng. Bởi vì cái gọi là đầu tư ban đầu càng nhiều thì tương lai nhận được hồi báo cũng càng nhiều, tăng theo cấp số nhân.

Về phần phản bội.

Dạ Mệnh chưa từng cân nhắc điểm này.

Thật sự coi giao dịch sinh tử hệ thống đưa ra là trang trí à?

“Truyền lệnh xuống, bắt đầu chỉnh đốn tàn cuộc trước đi.”

“Hiện tại chỉ kém thỉnh quân vào rọ thôi.”

Dạ Mệnh đứng lên. Đưa mắt nhìn về phía Đông.

Đừng cho rằng hắn từ đầu tới đuôi chỉ chú ý Huyết Quật Động. Tâm tư nho nhỏ kia của Chiến Hổ Môn hắn đã đoán được từ lâu rồi.

Huyết Sát Các và Huyết Quật Động phát sinh xung đột lớn như vậy. Chiến Hổ Môn vốn là đối thủ lớn nhất của Huyết Quật Động sao có thể không hay tin.

Vậy mà bọn họ lại chậm chạp không ra tay.

Vào thời điểm này lại thờ ơ đứng nhìn, ý định của đối phương rõ như ban ngày rồi, chính là mặc cho trai còn đánh nhau, ngư ông đắc lợi thôi.

Chờ tin Huyết Quật Động chiến bại truyền đến Chiến Hổ Môn. Cũng là lúc dối phương nên ra tay.

Chỉ cần đối phương dám động, Dạ Mệnh cũng không để ý nhân lúc thanh lý chiến cuộc tiện thể nuốt luôn con cá béo này.

Toán Loạn Thiên cảm nhận tới khí tức Dạ Mệnh lơ đãng thả ra thì giật mình, lập tức nói: “Loạn Thiên chúc mừng Các chủ đại nhân bước vào Đan Hồn Cảnh.”

Không sai.

Sau khi học tập Thái Hư Kinh tầng thứ năm hệ thống đưa, tu vi Dạ Mệnh cất cao, bước thẳng vào Đan Hồn Cảnh Cửu trọng thiên, lần nữa vượt qua một đại cảnh giới.

“Ừ. Ngươi lui ra trước đi.” Dạ Mệnh gật đầu.

“Vâng.” Toán Loạn Thiên thối lui.

Một canh giờ sau khi tin Huyết Quật Động chiến bại truyền ra.

Ở Chiến Hổ Môn phía xa.

Trên bầu trời Cùng Du Sơn Phong có ba chiến thuyền lơ lửng, vận sức chờ phát động. Hứa Văn Thành ngồi nghiêm chỉnh tại thuyền chính.

“Khởi bẩm Môn chủ đại nhân, theo tin tức thám tử truyền đến, Huyết Quật Động triệt để chiến bại trong tay Huyết Sát Các.”

“Thậm chí có vài tin tức ngầm truyền tới, đối phương tận mắt thấy hai vị Hộ pháp Huyết Quật Động mất mạng trong tay một sát thủ thần bí Huyết Sát Các.”

Nghe tin này, Hứa Văn Thành vẫn không dâng lên chút cảnh giác nào, ngược lại, hai mắt tỏa ra ý mừng chờ đợi đã lâu.

“Mặc kệ bên nào thắng, lúc này khẳng định đều nguyên khí đại thương, đây là thời cơ tốt nhất để Chiến Hổ Môn tập kích.”

“Truyền lệnh của bổn Môn chủ, lưu lại một bộ phận người trấn thủ tông môn, trưởng lão và các đệ tử nội, ngoại môn còn lại đều theo Bổn Môn chủ đi!”

“Kể từ hôm nay, Phúc Vân Châu cũng nên đổi một chủ nhân mới rồi.”

Ba chiếc tàu chiến khổng lồ dài tới mấy chục dặm bắt đầu khởi động, lao vút đi như phi kiếm.

Sau nửa canh giờ.

Cốc cốc cốc.

Tiếng gõ cửa vang lên.

“Vào đi.”

Cửa phòng chậm rãi đẩy ra.

Ánh mắt là một nữ tử tuyệt sắc, nàng bước đôi chân thon dài trắng nõn, chậm rãi đi vào trong phòng.

“Công tử.” Phong Thanh Trúc làm lễ vạn phúc.

“Tới rồi sao?”

Thấy Phong Thanh Trúc đẩy cửa vào, Dạ Mệnh hỏi.

Phong Thanh Trúc sửng sốt một chút, sau đó vội vàng chắp tay nói: “Xem ra công tử đã đoán được.”

“Không biết Chiến Hổ Môn phái ra bao nhiêu người?”

Dạ Mệnh cười nói.