Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 219: Ngươi quá yếu!




“Thí chủ có câu nói sai rồi.”

Đối mặt với mười Huyết Binh vây công, Diệp Vô Tâm không chỉ không thi triển bất luận phòng ngự gì mà còn bình tĩnh vô cùng nói: “Từ lúc bắt đầu, thí chủ đã không có phần thắng nào.”

“Dù sao thì ngươi... Quá yếu!”

Lời này vừa dứt, toàn bộ mười Huyết Binh khựng lại động tác, huyết trì không ngừng sôi sục cũng chợt im bặt.

“Cái gì!”

Yết hầu Vạn Âm Tà như kẹt một hòn đá, không phát ra được bất kỳ tiếng động nào, ánh mắt nhìn chằm chằm Diệp Vô Tâm.

Diệp Vô Tâm phun ra một chữ: “Phá!”

Mười Huyết Binh đang đánh về phía hắn cứ thế tán loạn, vỡ tung thành máu loãng, bay văng tứ tán.

Dục vọng cầu sinh mãnh liệt khiến Vạn Âm Tà chợt từ bỏ công kích, xoay người bỏ chạy.

'Vân Vụ Thân Pháp.' Vạn Âm Tà thầm niệm.

Sau đó lão nhún người, biến thành một đám sương mù bay về một hướng bắt đầu trốn chạy.

“Kim Thốn Quang.”

Diệp Vô Tâm thấy thế, chân phải đạp mạnh tới trước một bước.

Nơi Diệp Vô Tâm vừa đứng ánh vàng lấp lánh, nhưng đã không còn bóng dáng của hắn.

Vạn Âm Tà đang điên cuồng xuyên qua không khí bắt đầu cảm thấy vô cùng sợ hãi.

Lão tuyệt đối không cảm nhận sai, hòa thượng kia là cao thủ Cửu trọng thiên!

Trong khoảnh khắc khí tức vừa rồi phát ra, Vạn Âm Tà chỉ cảm thấy như có mười tòa núi Thái Sơn đè ép trên người mình. Không chỉ cơ thể huyết nhục, ngay cả ba hồn bảy vía đều chịu ảnh hưởng.

“Thật sự là gặp quỷ, sao Huyết Sát Các kia lại có sát thủ mạnh như vậy cơ chứ!”

Hiện tại Vạn Âm Tà rất muốn tự tử.

Đã không thể đạt thành Thông Thiên Cảnh như dự tính thì thôi, lại còn bị một vị cường giả Đan Hồn Cảnh Cửu trọng thiên theo dõi. Lão ngàn vạn lần không nên lựa chọn lúc này xuất quan mới phải.

'Phúc Vân Châu không thể ở lại nữa, xem ra chỉ có thể chạy trốn tới những châu khác.'

Vạn Âm Tà thầm nghĩ.

Chỉ cần hôm nay lão có thể sống sót rời đi thì còn có cơ hội bắt đầu lại từ đầu.

“Thí chủ cần gì như vậy chứ?”

Giọng nói nhẹ nhàng của Diệp Vô Tâm bỗng nhiên vọng tới bên tai lão.

“Đuổi kịp rồi?” Vạn Âm Tà lộ rõ vẻ sợ hãi.

Lão nhìn khắp bốn phía, lại hoàn toàn không phát hiện bóng dáng Diệp Vô Tâm.

'Chẳng lẽ là ảo giác?' Vạn Âm Tà nói thầm trong lòng.

“Còn thỉnh thí chủ tiếp chiêu.”

Một giọng nói phảng phất truyền tới từ trên đầu vang lên. Vạn Âm Tà ngẩng phắt đầu lên.

Trên không trung!

Diệp Vô Tâm chân đạp hư không, sau lưng xuất hiện một Tu La pháp tướng.

Không giống với Tứ đại Tu La lúc trước, Tu La này trợn mắt kim cương, có được ba đầu sáu tay, hai mắt phảng phất tràn ngập oán hận và phẫn nộ với nhân gian.

Diệp Vô Tâm mở đôi mắt đen kịt, nhìn chằm chằm Vạn Âm Tà dưới chân.

Vạn Âm Tà chỉ cảm thấy tê cả da đầu, đồng thời trong lòng dâng lên nỗi sợ hãi vô tận. Người này không phải hòa thượng gì cả, đây rõ ràng chính là một Tà tu còn tà tính hơn cả lão. Yêu Tăng! Trước mặt Diệp Vô Tâm xuất hiện một ấn ký tràn đầy ma khí, ấn ký lớn đến mức tựa như che khuất mặt trời nơi này, thẳng tắp áp xuống Vạn Âm Tà.

Không gian bị ngăn cách, tựa như Ngũ Chỉ Sơn áp xuống khiến Vạn Âm Tà muốn chạy trốn hay di chuyển đều khó khăn vô cùng.

Mây mù nhấp nhô, lần nữa biến thành hình người.

Lão cắn răng nói: “Chậc! Chỉ có thể liều một phen.”

“Huyết xuất.”

Vạn Âm Tà gầm một tiếng, cắn nát ngón trỏ tay phải, nhỏ ra một giọt tinh huyết.

Vạn Âm Tà dùng tinh thần lực khống chế giọt tinh huyết kia trôi nổi giữa không trung: “Thiên Túc Ngô Công Tướng!”

Kèm theo đó là một tiếng quát lạnh.

Quanh thân Vạn Âm Tà không ngừng xuất hiện luồng tà khí khổng lồ.

Những tà khí này vây quanh hắn và giọt kia tinh huyết kia.

Chợt.

Vù!

Một trận cuồng loạn gào thét xen lẫn tiếng gió, một đầu Thiên Túc Ngô Công chợt chui ra khỏi luồng tà khí.

Một con rết ngàn chân dài đến hơn mười trượng, thân thể to lớn, vô số răng nhọn lộ ra trong cái miệng lúc khép lúc mở kia.

Con quái vật do Vạn Âm Tà biến thành này đánh thẳng về phía ấn ký của Diệp Vô Tâm, muốn đánh vụn nó.

Kết quả sau cùng.

Thật ra cũng không cần đoán, dù sao sự thật đã phơi bày tại nơi đó. Tu vi chênh lệch là thứ dù làm thế nào đều khó có thể bù đắp được.

Càng đừng nói hai người chênh lệch tới tám tiểu cảnh giới.

“Không! Bổn Động chủ không cam tâm! Rõ ràng Bổn Động chủ lập tức có thể trở thành bá chủ mới của Phúc Vân Châu và Thiên Nguyên Châu...”

Trước khi chết, Vạn Âm Tà rống lên giận dữ, giọng nói truyền khắp bốn phía.

Ấn chữ Vạn kiên cố áp Vạn Âm Tà nện mạnh xuống đất.

Rầm!

Mặt đất trong phạm vi mười dặm rung động, bụi đất mù trời.

Vị Động chủ Thần Long thấy đầu không thấy đuôi, kẻ từng là thiên tài đệ nhất Huyết Quật Động này đã chết!

“Đã giải quyết xong mục tiêu, có thể trở về bẩm báo Các chủ đại nhân.”

Diệp Vô Tâm nhìn bãi thịt nát be bét không rõ trên mặt đất, bình tĩnh nói. Dứt lời, hắn quay người rời đi.