Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 172: Người Một Nhà Phải Quây Quần Bên Nhau, Thiên Địa Vạn Vật Đều




Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Dịch: Hám Thiên Tà Thần


Chu Dương bày ra vẻ mặt vô tội, giải thích:

  • Tao chỉ nói là đánh mày một búa, búa đánh xong thì đổi thành quả đấm, đây không phải là chuyện rất bình thường à?

  • Huống chi, tao đã bao giờ nói sẽ bỏ qua cho mày chưa?

Trêu chọc mình còn muốn sống sót rời đi, rốt cuộc là Hắc Ám Chi Tử quá ngây thơ hay là vô cùng ngây thơ đây?

Ghim tâm! Quá ư là ghim tâm!

Hắc Ám Chi Tử giận đến mức táo bạo như sấm, nếu đổi thành những người khác, dám cả gan trêu đùa anh như vậy thì đã sớm chết tám trăm lần rồi.

Hắn chắc chắn rút linh hồn của đối phương ra, đặt ở ma hỏa rồi thiêu đốt một trăm năm, để cho anh cầu sống không được, cầu chết không xong!

Nhưng Chu Dương thì anh lại chọc không nổi ….

  • Đại lão, có lời gì thì chúng tôi nói rõ ràng, tôi có thể bồi thường, ví dụ như bồi thường cha của tôi cho ngài!

???

Chu Dương sững sờ nhìn Hắc Ám Chi Tử.

Đây là tình huống gì? Cái tên Hắc Ám Chi Tử này muốn công khai bán đứng cha của mình à?

Chu Dương tò mò không biết cha của Hắc Ám Chi Tử là ai mà lại có thể sinh ra một đứa con bất hiếu như vậy, thật là gặp vận đen tám đời.

  • Cha của mày là ai? Nói đi, nếu tâm trạng của tao tốt thì có thể để anh ta đoàn tụ với mày!

Đây chỉ là một nguyện vọng nho nhỏ, Chu Dương thân là người tốt, làm sao có thể từ chối không giúp chứ?

Anh chính là một người vô cùng phúc hậu.

Ừm, cha của Hắc Ám Chi Tử chắc là có thể đổi tích phân, ít nhất cũng phải một ngàn vạn đi.

  • Tên của tao gọi là Hắc Ám...

Hắc Ám Chi Tử còn chưa nói xong thì thân thể anh từ từ nhạt đi, sau đó biến mất tại chỗ không thấy.

Những gì anh nói chỉ là để kéo dài thời gian tìm cơ hội chạy trốn mà thôi.

Lúc này còn không chạy, chẳng lẽ đợi Chu Dương bổ một đao?

Hắc Ám Chi Tử sử dụng năng lực Ma Nguyên, cái này rất hao phí nhưng tác dụng rất lớn, trong nháy mắt đã bay ra mười mấy dặm, lần này anh muốn chạy trốn đến nơi xa hơn.

  • Lại gặp nhau nữa rồi, tiểu lão đệ!

Chu Dương đứng cách Hắc Ám Chi Tử không xa, tươi cười vẫy vẫy tay với hắn, cảnh tượng y hệt như chương trước.

  • Chu Dương đại lão, ngài đừng đùa giỡn tôi nữa, tha cho tôi một con đường sống đi!

Hắc Ám Chi Tử thật sự là bị dọa tè ra quần, quỳ xuống đất lần nữa.

Hắn xui xẻo đến thế nào mới đụng phải tên quái vật như Chu Dương chứ? Đánh thì đánh không lại, trốn cũng không trốn thoát, anh thật sự cũng rất tuyệt vọng.

  • Nào nào, đưa cổ ra đây, tao ra tay rất nhanh, sẽ không đau đớn đâu!

Chu Dương nở nụ cười rất rực rỡ, giống như đang nói những lời xuất phát từ tâm can.

Ừm, có điều tâm can này được móc ra từ trong người của Hắc Ám Chi Tử....

  • Con mẹ nó Chu Dương, mày thả tao một đường sống sẽ chết à?

  • Tại sao mày phải đuổi tận giết tuyệt tao hả?

  • Hôm nay lão tử liều mạng với mày!

  • Cho dù tao có chết thì cũng sẽ không để mày sống tốt được đâu!

Hồn thể của Hắc Ám Chi Tử bắt đầu biến lớn, phồng lên xẹp xuống liên tục, giống như một quả bom không ổn định, bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung.

Hắn biết rõ mình đã không còn đường sống, vô pháp chạy thoát khỏi tay của Chu Dương. Nếu đã như vậy thì cùng lắm tự bạo, mặc dù không khả năng giết chết Chu Dương, nhưng cũng có thể ghê tởm anh ta một phen.

  • Sắp chết rồi, đừng có cho mình thêm suất diễn nữa!

  • Thứ Nguyên Băng Liệt Trảm!

Một lưỡi đao hẹp, dài chừng ba mét, được kết hợp từ gió cùng với băng xuất hiện ở trước người Chu Dương, không gian không thể chịu đựng nổi năng lực cắt chém mạnh mẽ, lưu lại một vết nứt không gian màu đen.

Thứ nguyên băng liệt trảm thoáng qua, trong nháy mắt chém ra một trăm linh tám nhát đao, vô số vết nứt không gian tạo thành một tấm lưới khổng lồ gió thổi không lọt chụp xuống Hắc Ám Chi Tử, hồn thể của anh nháy mắt biến thành cặn bã.

« Chúc mừng túc chủ đánh chết Hắc Ám Chi Tử, đây là BOSS đặc biệt, thu được khen thưởng 1000 vạn tích phân. »

  • OK!

Tích phân tới tay, tâm lý đắc ý.

Chu Dương vỗ trán một cái, trên mặt lộ ra vẻ tiếc nuối.

Vừa rồi mình chém quá nhanh, quên mất hỏi cha của Hắc Ám Chi Tử là ai rồi.

Với tư cách là một người lấy việc giúp người khác làm niềm vui, còn có chuyện tốt nào sánh bằng với việc làm cả nhà đoàn tụ chứ?

Người một nhà hẳn là nên quây quần bên nhau, đúng không?

Không biết Hắc Ám Chi Tử có còn tên thuộc hạ nào không, nếu như Chu Dương gặp phải thì nói không chừng còn có thể hỏi ra kết quả.

Tích phân lại đạt tiêu chuẩn, lại có thể hợp thành một bảo rương cấp độ Thần Thoại rồi!

Không biết lần này có thể mở ra thứ tốt gì đây?

Chu Dương xoa xoa đôi bàn tay, hơi gấp gáp.

Mỗi lần bảo rương cấp độ Thần Thoại được mở ra thì đều sẽ cho anh một sự bất ngờ lớn, hy vọng lần này cũng vẫn là như vậy.

Làm theo sự chỉ dẫn của hệ thống, Chu Dương rất nhanh tìm được một bảo rương.

« Tiêu hao 1111 vạn 1111 tích phân, bảo rương Phổ Thông tiến giai thành bảo rương cấp độ Thần Thoại, chúc mừng túc chủ thu được bảo rương cấp độ Thần Thoại. »

« Chúc mừng túc chủ mở ra bảo rương cấp độ Thần Thoại, thu được Vạn Linh Hóa Hình Đan. »

« Vạn Linh Hóa Hình Đan (Thần): Vật phẩm dùng một lần, cho mục tiêu ăn nó thì mục tiêu sẽ biến thành nhân loại. Vô luận là thứ gì thì sau khi sử dụng Vạn Linh Hóa Hình Đan đều sẽ biến thành người có trí khôn, biết tư duy. Vạn Linh Hóa Hình Đan còn có thể giao phó cho đối phương thiên phú và năng lực mạnh mẽ. (Chú thích: Sau khi ăn Vạn Linh Hóa Hình Đan thì chỉ có một cơ hội để thay đổi dung mạo, hết thời gian thì dung mạo sẽ bất biến.) »

Chu Dương sững sờ, phần thưởng lần này lại không phải dị năng hay năng lực mạnh mẽ, cũng không phải bảo vật cao cấp, mà là một viên Vạn Linh Hóa Hình Đan?

Thứ này có ích lợi gì?

Hóa hình?

Biến tất cả mọi thứ thành nhân loại?

Lẽ nào cho cái bàn dùng thì cái bàn có thể biến thành người?

Cho xe đạp dùng thì xe đạp biến thành mỹ nữ?

Cho thỏ dùng thì thỏ biến thành người thỏ?

Ồ, như vậy thì thứ này thật sự không tồi!

Ánh mắt Chu Dương sáng ngời, trong đầu anh lập tức xuất hiện rất nhiều hình ảnh kì quái.

Ví dụ như cây cối, côn trùng, hoa cỏ, sắt thép, quạt máy...

Chỉ cần có Vạn Linh Hóa Hình Đan trong tay, thiên địa vạn vật đều có thể biến thành người.