Chu Dương dự liệu được chuyện lúc đầu, có điều anh lại không dự liệu được kết quả.
Chỉ có thể nói, Hắc Ám Chi Tử thật sự không liêm sỉ.
Bỏ qua cho anh ta?
Chuyện này là không có cửa!
Chỉ cần bất thứ ai, bất cứ thứ gì muốn mưu hại anh, dù chỉ là một lần, vô luận là lý do gì thì cũng không thể trở thành nguyên nhân để Chu Dương bỏ qua.
Huống chi, anh ta cũng không phải là mỹ nữ, không khả năng cứu vớt.
Nếu hận thì đương nhiên là phải đánh chết!
Như vậy đi, mày đưa đầu qua đây, tao đánh một búa là được, thế nào?
Tao chính là một người đã nói thì sẽ giữ lời!
Thật à? Chỉ có một búa thôi?
Hắc Ám Chi Tử biết rõ mình trêu chọc Chu Dương, đối phương sẽ không thể nào tuỳ tiện bỏ qua cho mình được. Nếu đổi thành anh thì anh cũng sẽ không vô duyên vô cớ bỏ qua cho kẻ địch.
Nhưng nếu chỉ chịu một búa của Chu Dương là có thể bỏ qua ân oán trước kia, điều này cũng không phải là không được.
Huống chi, Hắc Ám Chi Tử còn có một chiêu để bảo vệ tánh mạng, cho dù Chu Dương có hạ tử thủ thì anh cũng có biện pháp sống sót.
Nghĩ tới đây, tâm lý của Hắc Ám Chi Tử thăng bằng không ít, quả quyết vói đầu qua.
Không tồi! Mjolnir một trăm triệu tấn!
Lôi long gầm thét!
Hỏa Thần Hàng Lâm — Phụ Thể!
Ngọn lửa màu đen trên người Chu Dương bỗng nhiên tăng vọt, cùng lúc đó, một đầu Lôi Long màu tím được bắn ra từ Mjolnir.
Chu Dương dùng hết sức lực toàn thân giơ Mjolnir lên cao, một khắc này, sức mạnh của hắc ám và ngọn lửa dung hợp hoàn mỹ với nhau, khí tức hủy diệt bộc phát.
Không giống với dị năng có phạm vi công kích mạnh mẽ như là Bão Táp Cuối Cùng, chiêu này của Chu Dương là sấm sét và ngọn lửa cùng nhau hợp kích, đây tuyệt đối là chiêu thức đơn mạnh nhất.
Không cho Hắc Ám Chi Tử có cơ hội phản kháng, Mjolnir nện xuống nhanh như sét đánh không kịp bưng tai.
Toàn bộ trời đất lâm vào yên tĩnh, sau một khắc, một tiếng nổ như muốn xé rách màng nhĩ vang lên.
Sấm sét và lửa vốn là lực lượng mạnh mẽ nhất thế gian, mang tính hủy diệt, còn có sự tồn tại của long diễm, một khắc này, tất cả đều được dung hợp với nhau, uy lực mạnh mẽ đến mức kinh thiên động địa.
Vị trí của Hắc Ám Chi Tử trực tiếp bị một chùy đánh ra vết nứt không gian, bản thể của anh ta còn không chờ một chiêu này hoàn toàn rơi xuống thì đã hóa thành tro bụi.
Quá gà! Lãng phí đại chiêu của mình!
Hình như động tĩnh lần này hơi quá trớn rồi!
Chu Dương bắt lấy Batmobile suýt nữa rớt vào vết nứt không gian, nhân tiện xách Hồng Trường Hoa theo.
Anh đã nói để anh ta bình an vô sự, không thể tự vả mặt mình được.
Hồng Trường Hoa thẫn thờ nhìn cái hắc ám như cái miệng khổng lồ dường như muốn nuốt chửng mọi thứ ở đằng xa cùng với cây cối dọc đường đi, tất cả đều bị vết nứt không gian cắn nuốt, tan biến không còn dấu vết.
Chu Dương vẫn chưa nghe được hệ thống thông báo tích phân tăng lên và khen thưởng, không cần suy nghĩ nhiều cũng biết Hắc Ám Chi Tử khẳng định còn sống.
Chu Dương nhanh chóng phát hiện một bóng đen mơ hồ chạy về phía xa, hoàn toàn không ý định tiến lại gần mình.
Chu Dương tiện tay rạch trong không khí một, xung quanh như tấm màng nước, sau đó xuất hiện một cánh cửa không gian.
Đây chính là dị năng không gian cấp S mà Chu Dương lấy được, rốt cuộc thì cũng có đất dụng võ rồi.
Hắc Ám Chi Tử cực kỳ hoảng sợ, anh không ngờ Chu Dương đã đáng sợ đến loại trình độ này, thế mà lại có thể đánh ra không gian hắc động trong truyền thuyết, quả là biến thái!
Má ơi, tôi không bao giờ muốn gặp lại cái thứ này nữa.
Hắc Ám Chi Tử chạy hết tốc lực về nơi xa, sau khi chạy được hơn một trăm kilomet thì anh ta mới lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Chu Dương đứng cách đó không xa vẫy vẫy tay với Hắc Ám Chi Tử sau đó nở nụ cười rạng rỡ, bày ra dáng vẻ thân thiện vô cùng.
Có Thể Biến Thành Người
Hắc Ám Chi Tử ngây người tại chỗ, anh không nói hai lời lập tức quay người chạy sang hướng khác.
Thật mẹ nó gặp quỷ, mình đã chạy ra xa như vậy rồi mà cái thứ này còn có thể đuổi theo tới tận đây!
Tại sao anh ta lại có thể đuổi kịp mình?!
Đúng rồi, mắc gì mà mình phải sợ hãi?
Không phải Chu Dương đã nói chỉ đánh mình một búa thôi à?
Nói cách khác, hiện tại mình đã an toàn, phải không?
Vậy thì còn sợ cái rắm!
Nghĩ tới đây, Hắc Ám Chi Tử quay người chạy trở về, trên mặt mang nụ cười nịnh nọt.
Đương nhiên, một phần là do anh sợ bởi vì hành động chạy trốn của mình mà Chu Dương lấy nó làm lý do để đối phó hắn.
Mặt ngoài Hắc Ám Chi Tử cười hì hì, trong lòng lại chửi mẹ nó.
Lúc này anh đã mất đi thân thể, biến thành một bóng đen hình người, hoa cỏ cây cối xung quanh anh đã trở nên héo úa.
Cầu sinh dục của Hắc Ám Chi Tử rất mạnh, ba câu nói không rời nịnh hót, còn không quên nhắc nhở Chu Dương đã hứa cái gì.
Chu Dương gật đầu một.
Trên mặt Hắc Ám Chi Tử rốt cuộc lộ ra nụ cười, nhưng rất nhanh thu liễm lại.
Nếu Chu Dương không định giết mình thì tại sao anh ta lại đuổi tới đây?
Lẽ nào vì bắt tay giảng hòa?
???
Hắc Ám Chi Tử tức giận đến điên cuồng gầm thét, anh lớn tiếng mắng Chu Dương.