Chương 98: Quyền Đạo cùng Đao Tu
Nghe Mạn Bà La Hoa bốn chữ, Tô Lâm so với trước đó càng thêm rung động, hắn biết thứ này chỉ có thể cầu mà không thể cưỡng.
"Lão nô dám thề với trời, dù cho không đột phá đi nữa, ta cũng nhất quyết hết sức phò trợ Chưởng Quản đại nhân, đến c·hết mới thôi."
Sau khi Tô Lâm lui xuống, Nhất Dạ Thiên Thu lại lấy ra mấy viên tiểu bạch đan, ánh mắt hướng về nơi xa mà nhìn. Từng đạo truyền tin quang phù bị hắn đưa đi, phân biệt là Bắc Châu của Cổ Hoạ đại sâm lâm Hắc Thuỷ Đầm Lầy, Thanh Lộc Thành Luyện Dược Sư Công Hội, Thanh Lộc Thành Mạo Hiểm Hội, Lang tộc Chi Lâm, Đào Hoa đại sâm lâm Phi tộc tổ địa.
Đương nhiên, đây là dựa vào khí tức của một người, mới có thể truyền quang phù đến đúng chỗ.
Hắc Thuỷ Đầm Lầy là cho Hắc Thiên, Luyện Dược Sư Công Hội là gửi đang học tập Tôn La cùng Dị Thương Yêu Quân, Mạo Hiểm Hội cho Dư Ngọc, Lang tộc Chi Lâm là cho Lang Lục Long cùng Phi tộc Phi Vũ.
Dù sao để có Mạn Bà La Hoa chủ dược liệu luyện đan, hắn không thể không nhớ đến Hắc Ngạc Phủ đêm đó, là Hắc Thiên chủ động đưa cho hắn, cho nên bây giờ phải trả ân tình. Tôn La cùng Dư Ngọc, đều là người hắn đủ tin tưởng, có thể dùng tiểu bạch đan bồi dưỡng một hai, mà Lang Lục Long thì là kẻ hắn muốn kết giao.
Thế nhưng truyền tin quang phù bay về Phi tộc phương hướng kia, lại đột ngột đổi hướng, cùng đạo truyền tin quang phù của Dư Ngọc song song phi hành đến Thanh Lộc Thành.
Nhất Dạ Thiên Thu nhìn thấy trong mắt, liền hiểu rõ hai kẻ này đang cùng một chỗ, tâm ngược lại bớt lo đi.
Dù sao tình huống của Phi Vũ thật không tốt, thân là Yêu Thú Sư, lại chỉ có thể gọi ra duy nhất một đầu Lôi Báo, kém xa so với tu sĩ khác trong Phi tộc. Hắn có kiến thức ở mảng này, cho nên tự nghĩ đến Phi Vũ sống trong Phi tộc ắt hẳn cũng không dễ dàng.
Nếu không, một vị thiếu tộc trưởng cũng không đến mức lưu lạc bên ngoài, lấy lý do lịch luyện tứ hải mà tuỳ miệng nói ra.
Theo quang phù nội dung có nói, mời bọn hắn đến Đan Đường vào ba ngày sau.
. . .
Đan Đường được thiết lập ra trong thời gian ngắn, bị các tộc chư cường nhìn ngó chằm chằm, cho nên Nhất Dạ Thiên Thu cần một loại thể hiện.
Thể hiện cho tất cả ánh mắt đang hướng về nơi này thấy rõ bản lĩnh của Đan Đường, cùng quan hệ ngoại giao cỡ nào rộng mở.
Hắc Ngạc tộc, Hầu tộc, Lang tộc, . . . Đều là thượng vị tộc cường đại. Đám người Hắc Thiên chính là đại diện cho các tộc này đến đây. Có thể đây đều là hắn cố ý sắp xếp.
Đan Đường, không nằm trong Ngoại Phủ, mà tổng bộ cơ sở được thiết lập ở trung tâm Vô Tự Trấn, Nhất Dạ Thiên Thu là tự chủ trương ứng hơn phân nửa tài sản của Ngoại Phủ để mua lại khu đất này. Mặc dù hắn có đủ quyền hành để làm điều này, nhưng lại gặp phải rất nhiều ý kiến trái chiều đến từ các thế lực trong Ngoại Phủ.
Đại đa số đều là từ Hình Đường cùng Sự Đường.
Dù sao, không nói đến kho bạc chung hao hụt, thì toàn bộ đường khu từ trước đến nay đều là xây trong khuôn viên Ngoại Phủ. Dù là Sự Đường kinh doanh đắc khách nhất, cũng chỉ dám tại cửa chính Ngoại Phủ xây dựng.
Nhưng đối với những thứ như vậy, Nhất Dạ Thiên Thu một bộ dạng không quan tâm, hôm nay hắn luyện xong tuyệt phẩm đan hết thảy 19 viên Bạch Bà Đan, 1 viên Huyết La Đan.
Mạn Bà La Hoa diệu dụng rất nhiều, ngoại trừ quy tắc của ba loại Hằng Cổ chi đạo Thời Gian, Không Gian cùng Hư Vô, còn có thể tăng tinh thần lực cùng giúp thể ngộ Quyền Đạo.
Tinh thần lực của Thánh Linh, Quyền Đạo của Nhân Đế. Nên nhớ, Mạn Bà La Hoa này là kế thừa từ Mạn Bà La Hoa đời trước, ở đời đầu loại hoa này đã từng hấp thụ máu cùng lực lượng của hai tôn cường giả.
"Vốn dĩ dự tính tách ra hai phần để dễ cân bằng, không nghĩ tới lại luyện ra được Đan Dị Chủng, thật sự là trời đang giúp ta a."
Đan Dị Chủng, chính là một loại đan biến dị !
Trong một lò đan, Luyện Dược Sư luyện ra mười viên cùng loại, khả năng rất thấp trong đó có một viên biến dị, viên đan này thường thì càng lợi hại hơn so với số chung.
Bị giới Luyện Dược Sư gọi là Đan Dị Chủng.
Chính là viên kia Huyết La Đan, hồn đan hoá huyết long, vô cùng khát máu cùng thị sát.
"Đan Dị Chủng này hơn phân nửa do dung hợp từ máu tươi của Nhân Đế vươn xuống năm đó, trong đó sát ý cùng hận ý vẫn một mực truyền thừa, mới tạo ra Huyết Long Đan a."
Hắn mượn Hoán Linh đại trận luyện đan, sau đó lại dùng để tu luyện, linh khí vô tận mà thuần khiết bị hắn hấp thu vào nội đan.
Cảnh giới cũng giống như một cái chén, đầu tiên lúc tu luyện là đang hấp thụ linh khí, linh khí giống như nguồn nước đổ vào trong chén. Một khi chèn đầy, muốn chứa đựng nhiều hơn, cần đổi thành bát.
Thành bát, cũng có nghĩa phá cảnh, mới hấp thụ được lượng linh khí nhiều hơn.
Vấn đề ở chỗ, làm sao đổi chén thành bát ? Làm sao để phá cảnh ?
Hết thảy đều cần có công pháp, đây chính là lối đi, cách để tu sĩ đột phá. Không có công pháp, dù cho biết hướng đi, nhưng cũng không đi được dễ.
Nói về công pháp, Nhất Dạ Thiên Thu nói thứ hai ai dám nói thứ nhất, trong tay hắn hơn vạn loại mà dùng, cho nên một khi có Hoán Linh đại trận và Linh Tuyền Ao cung ứng lượng linh khí khủng bố như vậy, hắn phá cảnh chính là chuyện đương nhiên.
Hắc Quan Tài bị đặt trong đình hồ, như một cỗ động không đáy điên cuồng hút vào lượng linh khí hội tụ nơi này, Nhất Dạ Thiên Thu từ lâu đã tiến vào nội không gian bên trong, với dòng chảy thời gian khác biệt.
Đợi đến hai ngày sau, bên trong đã qua đến sáu ngày, Nhất Dạ Thiên Thu xuất hiện lần nữa đã là Yêu Tinh đại viên mãn đỉnh phong.
Tinh thần từ cấp 11 nhảy vọt lên đến cấp 14, dù sao hắn cũng từng luyện đến cấp 35 khi là Dược Vương, cho nên tương đối quen thuộc quá trình này. Đổi lại người khác, sẽ càng tốn rất nhiều thời gian.
Từ Yêu Tinh sơ kỳ, qua trung kỳ, hậu kỳ, tại đại viên mãn đều luyện đến đỉnh phong. Tiến thêm một chút liền được xem là nửa bước Yêu Quái, đạp vào Bán Bộ cảnh giới.
"Nuốt một viên Bạch Bà Đan, mới có thể nắm được một chút da lông về Quyền Đạo, may mắn nó lại giúp ta nhìn ngó tinh thần lực của Thánh Linh a."
Nói đến đây, khuôn mặt hắn tái nhợt, bởi vì tu vi quá mức nhỏ yếu lại dám dòm nhìn Thánh giả, đây là tự tìm c·hết hành vi, dù chỉ là một ý niệm của Thánh giả cũng đủ diệt sát mười cái như hắn.
Nhưng thấy tinh thần lực, chính là trông được Tinh Thần Lộ.
Đối với người nắm giữ tinh thần lực cấp 45 trở lên, Nhất Dạ Thiên Thu không thể kiềm chế bản thân, muốn xem con đường Thánh giả rốt cuộc đi như thế nào.
Tu sĩ tu võ đạo, phổ thông đều có thể thấy tương đối nhiều. Khác với tinh thần trí giả ít càng thêm ít, có thể đem tinh thần lực này đạp vào cấp 45, há có thể đơn giản ?
Nghĩ đến đây, hắn không khỏi cười khổ, bằng vài viên Bạch Bà Đan liền muốn nhìn ngó Thánh giả cùng Tinh Thần Lộ, đây không khỏi cũng quá hoang tưởng.
"Ngoài đề thăng tinh thần lực, nhục thân cũng được Bạch Bà Đan tăng cường, trở nên so với trước đó càng cường đại. Ngũ Hành Thối Thể Thuật chi công, bên trong Thuỷ Thể càng đề thăng một bước, càng nhu càng bền."
"Yêu Cổ lột xác tiến hoá đến đời thứ ba, Băng Huyễn Cổ tiến đến đời thứ hai. Về phần Độc Vương Cổ. . ."
Độc Vương Cổ, tuy tu vi chỉ là Yêu Quái, nhưng hai chữ Độc Vương khiến nó so với Yêu Tướng còn đáng sợ hơn. Đừng nói là Yêu Tinh tu sĩ, dù cho Yêu Quân cấp bậc cường giả đều phải cẩn thận từng li từng tí, dù cho Nhất Dạ Thiên Thu đều không thể không nghiêm túc.
Đây là lý do hắn một mực chờ từ Yêu Thú cho đến Yêu Quái mới có thể động Độc Vương Cổ.
< Vô Danh Kỳ Kinh > một mực không thể mở tiếp, là lý do thứ hai hắn không dám làm liều.
Lúc này.
Bởi vì thân thể một mực tu luyện suốt sáu ngày sáu đêm, toàn thân xú kình bốc lên, ngay cả áo bào đều bị nhiễm bẩn, lấm tấm điểm đen. Đây là tạp chất bị đào thải đi ra sau khi luyện thể, cho nên sau khi ra khỏi đình hồ hắn liền tắm rửa tẩy trần, thay một bộ trang phục mới.
Đợi đến Nhất Dạ Thiên Thu lần nữa đi vào Hắc Quan Tài, lại đi đến Diễn Võ Đường, ở đây hắn bắt đầu tập tành Quyền Đạo.
"Đời trước chỉ tu tinh thần, khiếm khuyết Võ đạo, không bằng mượn nhờ cơ hội này thử một lần bước khỏi vùng an toàn, đạp tiến Võ đạo chi lộ."
Quyền Đạo thuộc về nhóm đầu trong bảy mươi loại Chí Tôn Thánh Đạo, được thiên hạ tu sĩ dùng nhiều không xuể. Quyền Đạo như có thể luyện đến cảnh giới cao thâm, một quyền phá tinh hải, thiên băng địa liệt đều có thể.
"Quyền Đạo thuộc về phái t·ấn c·ông, nhưng mang tính nhu, trái với Đao Đạo tính dương. Ta tu là Ngũ Hành Thối Thể Pháp, quan trọng nhất trong Ngũ Hành là cân bằng, âm dương phải cân bằng. Lấy Quyền Đạo làm nhu thay cho âm, lấy Đao Đạo làm cương thay cho dương."
Cứ như vậy, hắn tại Diễn Võ Trường bắt đầu ôn Quyền luyện Đao.
Tại hai đạo này, hắn đương nhiên có kiến thức, dù sao cũng từng sống quá lâu, nhàn rỗi không có việc làm cho nên có nghiên cứu qua, dẫn đến biết lối nhập môn, không mất quá nhiều thời gian.
"Đáng tiếc a, thiếu khuyết một cây đao. Như biết bản thân chọn con đường này để đi, tại Yêu Binh ta có thể lấy nhánh cây hoè kia, dù là chất liệu gỗ nhưng so với thiết còn cứng hơn."
Nói xong hắn cười ha hả một tiếng, lại lắc đầu cười khổ, bản thân lúc kia đủ năng lực bẻ nhánh cây hoè sao ?
Tiếp đó, hắn dự tính đi đến một nơi, dù giá cả có chút cao doạ người nhưng thật có khả năng lớn tìm được vài món đồ tốt.
Khác hệ tu sĩ không nói đến, nhưng làm Đao tu, không có Đao liền không gọi Đao tu.
. . .
_____
Hết chương.
Cầu đề cử cùng buff tinh thần.
~Mạnh.