Chương 97: Luyện Đan
"Ha hả, cười c·hết ta, đúng là cùng một loại đồ vật. Không nghĩ đến Liễm Lăng lại bần tiện như vậy, thật sự không nghĩ đến. Thân là Dược Đường chi chủ, lại dám giải thể, sau đó đầu nhập vào Đan Đường."
"Ngoại công, tiếp đó chúng ta nên làm gì a ?" Vô Ung đứng tại bên dưới, không dám đùa giỡn, nghiêm túc hỏi.
"Trước không cần ra mặt, Liễm Lăng dám tuyên bố như vậy hơn chín phần mười đều bởi có người phía sau. Các phương cường giả đều đang nhìn về nơi này, không chỉ có tam đại tộc, ngoại trừ Ngoại Phủ còn có tộc khác bên ngoài Tam Giác Chi Địa. Đứng ở đầu ngọn gió lúc này, chính là Đan Đường, chúng ta cứ việc chờ đợi bọn hắn tự làm mất mặt mình." Vô Thiên híp hai mắt nói.
"Ngoại công nói người đứng sau, rốt cuộc là ai ?" Vô Ung không hiểu.
"Hừ ! Còn ai vào đây, chính là vị Chưởng Quản kia a. Cho Liễm Lăng mười cái lá gan hắn cũng không dám tự tung tự tác, hắn dám qua mặt ta sao ?" Vô Thiên ánh mắt như rắn độc.
Vô Ung biết ngoại công hắn cùng vị Chưởng Quản trẻ tuổi kia vừa xảy ra đại xung đột, cho nên không dám nhiều lời, xin phép lui xuống.
Mặt khác, ở Sự Đường cũng là như vậy.
Cát Ba bà bà cùng cháu gái nàng đều một dạng bàn tính, dù sao Đan Đường có ý nghĩa không bình thường, thậm chí theo Cát Ba bà bà đánh giá, đây có thể là một đợt chuyển mình đáng kể trong Ngoại Phủ.
Bởi vì nàng biết, tại phía sau những thứ này, là sự sắp xếp của vị Chưởng Quản mới đến kia.
"Người có thể khiến Vô Thiên rơi vô thảm cục như vậy, liền có thể bình thường được sao ?"
Đây là lời Cát Ba bà bà nói ra, gây ấn tượng sâu sắc cho Cát Tường, khiến nàng thật muốn gặp gỡ vị Chưởng Quản kia một lần.
. . .
Lúc này.
Thanh Lộc Thành, Mạo Hiểm Hội.
Tại Càng Long dong binh đoàn tổng bộ, đang có một sự kiện diễn ra, Dư Ngọc trở về.
Phân nhánh mười lăm người đi thám hiểm cổ hang động ở Hoang Thổ, rốt cuộc trở về một người, còn lại mười bốn người kia đã vĩnh viễn nằm tại nơi đó.
Đây là một hồi bi thương cho Càng Long, Hội Trưởng Càng Long dong binh đoàn La Kỳ cho bày xuống đại tang, ròng rã kéo đến ba ngày, muốn tế bái anh linh của bọn hắn trên trời.
Cùng Dư Ngọc đồng hành, còn có Phi Vũ, hắn cũng nhận được chào đón bởi dong binh giả. Khác không nói, chỉ vì không có Phi Vũ, liền không có còn sống trở về Dư Ngọc.
Hai người này thì lại đang muốn tìm Dạ Không, dù sao đây là ân công bọn hắn. Dạ Không chính là thân phận giả của Nhất Dạ Thiên Thu, thân phận này tại Tàng Thiên đại sâm lâm thế nhưng là Đồng Tôn, bị lão tổ Hạo gia tận lực truyền bá khắp mọi nơi.
Nguyên nhân trong đó, chính vì kỳ lân tử của Hạo gia Hạo Thiên không còn là Tiểu Thế Tôn, Hạo gia không còn địa vị siêu nhiên giống như lúc trước, Hạo gia không thể mượn thế của Tàng Thiên lão vương chủ tiếp tục. Cho nên bọn hắn phải mưu một đầu đường mới, tự ý rêu rao cùng Đồng Tôn có quan hệ sâu sắc.
Dù sao Đồng Tôn là sứ giả của Oa Trụ, Oa Trụ mặc dù rất ít hiện thân nhưng thực lực của hắn đều thuộc về trung đẳng trong Thập Trụ.
Nguyên nhân khác, Đồng Tôn "Dạ Không" rất ít hiện thế, còn là Dạ Điểu nhất tộc, cho nên Hạo gia mới dám mạo hiểm hạ xuống nước cờ này. Sứ giả của một Trụ, thường rất quyền uy, nhưng cũng rất dễ c·hết yểu.
Đây là bị người khác ám toán, c·hết non giữa đường.
Làm sứ giả, thường đều là Tiểu Yêu, ít người dám nhận. Bởi vì nhận, đều là vì lợi ích gia tộc, vì bản thân không nhiều.
Nhưng mặt khác, nhờ Hạo gia một mực đẩy tên tuổi, Đồng Tôn "Dạ Không" đã truyền đến Cổ Hoạ đại sâm lâm, Thanh Lộc Thành làm một trong hai đại giao thương chi địa làm sao không nắm được.
Phi Vũ cùng Dư Ngọc chính vì tin này, cho nên đang muốn tiến về Tàng Thiên đại sâm lâm điều tra tin tức, muốn tìm ân công của mình, Dạ Không.
. . .
Bọn hắn đương nhiên không biết, "Dạ Không" chính đang ngồi ở Chưởng Quản Phủ, thân đang tu luyện ở đình hồ trong Dạ Tĩnh.
Bây giờ Dạ Tĩnh không phải phàm vật, mà là khắp nơi đều muốn sở hữu bảo vật, Thất Phẩm Linh Tuyền Ao.
Đứng tại ven bờ chăm sóc mấy cây linh dược, có đến mấy chục tên gia nhân, thị nữ, a hoàn. . . Dù sao hồ Dạ Tĩnh quá lớn, hậu phủ lại tràn đầy linh hoa diệu thảo, rất cần nhân lực.
Một tên thị nữ áo xanh nhìn về giữa Dạ Tĩnh cái kia đình hồ, nói: "Thật là lợi hại a ! Tú tỷ, ngươi nói Nhất Dạ công tử sẽ quan tâm nữ nhân sao ?"
Gọi Tú tỷ, là một vị nữ tử duyên dáng, nàng nói: "Tiểu nha đầu ngươi cẩn thận cái miệng a, dù là Liễm Lăng Đường Chủ đều một tiếng hai tiếng đại nhân, ngươi lại dám xưng Nhất Dạ công tử."
Người kia bỉu môi: "Đại nhân nghe sao mà già nua, rõ ràng hắn còn rất trẻ, so với ta đều nhỏ hơn. Tú tỷ thấy ta nếu gọi tiểu ca, hắn sẽ thấy vui sao ?"
"Cốc."
Bị "Tú tỷ" gõ vào đầu, nàng kêu một tiếng, dự tính làm lẫy thì chợt giật mình, nhìn về đình hồ, kinh hô: "Tú tỷ, đó là cái gì ?"
Theo ngón tay nàng chỉ hướng, chỉ gặp một đoàn lại một đoàn Tiểu Bạch Long bay ra đình hồ, chúng giống như có sinh mệnh, bay hướng tứ phía, rẻ nước Dạ Tĩnh.
Mỗi một con thả ra khí tức đều là Yêu Quái cảnh. Trong đó một đầu đặc biệt dữ tợn, toàn thân màu đỏ như máu Huyết Long đang lao đến "Tú tỷ" hai người bên này.
Huyết Long này tu vi thình lình là Yêu Tướng, doạ cho hai nữ chân run lẫy bẫy.
"Trở về cho ta !"
Theo một tiếng quát lớn, toàn bộ tiểu long giống như bị một cỗ vô hình lực lượng kéo cho trở về, mặc kệ chúng nó thế nào gào thét, trong tích tắc mất đi uy lực vốn có, chui vào lại đình hồ.
"Tú tỷ" hai người ngồi bịch xuống đất, hơi thở đều loạn, khuôn mặt tái nhợt.
"Tú tỷ, vừa rồi là Yêu Tướng sao ?"
Tú thị nữ không trả lời, ánh mắt nhìn về đình hồ, chỉ thấy giữa đình, trên bàn ngọc đặt đó một lò luyện đan màu vàng, hình dáng rất đẹp mà đồ sộ. Cạnh bên nó là một vị thiếu niên áo trắng, vừa rồi đống kia Tiểu Bạch Long thì bị hắn nâng lơ lửng trên bàn tay phải.
Chỉ thấy Tiểu Bạch Long cùng Huyết Long thân ảnh tan biến dần, hoá thành từng viên đan nhỏ, hết thảy có mười chín viên tiểu bạch đan, một viên tiểu huyết đan.
Từ đằng xa đi đến một lão giả, hắn mặc phục bào của Đan Đường, phần lưng bào có khắc hình lò luyện đan nằm giữa thái cực, hắn hô: "Tú Ly, Nhan Ly, hai người các ngươi ngồi đây làm gì ?"
Hai nữ giật mình, vội vàng hành lễ: "Tô tổng quản !"
Tú Ly nói: "Chúng ta đang tỉa cây a, bị Chưởng Quản đại nhân luyện đan hù doạ té ngã xuống đất đây."
Tô tổng quản gật đầu: "Nếu như không có sao vậy liền tiếp tục đi."
Tô tổng quản này, chính là "Tô lão" trong lời Liễm Lăng, người mà chuẩn bị Thất Tình Bà La Mộng giao cho Nhất Dạ Thiên Thu.
Chiều hôm trước, khi mà tin Dược Đường sẽ sát nhập Đan Đường được truyền đi, Tô tổng quản cũng lên đường mang linh dược cấp cao giao cho Chưởng Quản Phủ. Kết quả, Nhất Dạ Thiên Thu vừa hay thiếu một tên tổng quản dày dặn kinh nghiệm, trưng dụng hắn làm quản gia Chưởng Quản Phủ.
Đối với việc này Liễm Lăng tất nhiên không có ý kiến, hoàn toàn ủng hộ hai tay. Trước đó, Liễm Lăng còn đề nghị để Liễm Hi làm vị trí này, thứ nhất có thể gần gũi bên Nhất Dạ Thiên Thu để học hỏi, thứ hai càng ý đồ để hai người thân mật hơn. Thế nhưng rất nhanh liền bị Nhất Dạ Thiên Thu cho từ chối, hắn không muốn đi đào tạo người quản gia.
Tô Lâm, năm nay vừa tròn 200 tuổi, tu vi đạt đến Yêu Quái đại viên mãn đỉnh phong, từ nhỏ đến lớn đều là làm việc nhà bếp núc, rất giỏi trong quản lý gia tư vật liệu, là người tổng quản hợp lý nhất.
Hắn đi vào đình hồ, kính cẩn khom người hành lễ: "Chưởng Quản đại nhân cho gọi lão nô."
"Miễn lễ, Tô lão đã quen thuộc nơi này chưa ?" Nhất Dạ Thiên Thu cất đi mười chín viên đan, chỉ còn một viên lơ lửng trên tay.
"Lão nô đã nắm rõ, hoàn toàn nắm rõ." Tô Lâm cười nói.
"Ngươi là Yêu Quái đại viên mãn đỉnh phong, Tiểu Yêu có thể sống thêm 300 năm. Ngươi đã 200 a, đâu đó trăm năm về sau nếu không phá cảnh, ngươi sẽ c·hết già." Nhất Dạ Thiên Thu nói.
Tô Lâm cười khổ: "Đại nhân nói không sai, lão nô sẽ như vậy, đây có lẽ mệnh ta. Trước đây ta đã dùng đủ mọi cách, chung quy vẫn không thể tiến thêm bước nào."
Nhất Dạ Thiên Thu không lại nhiều lời, một đạo ý nghĩ điều khiển tiểu bạch đan bay đến trước mặt Tô tổng quản.
"Đây là . . ." Tô Lâm ngạc nhiên.
"Ban cho ngươi."
"Ta cần một vị tổng quản sống đủ lâu, có thể hỗ trợ ta làm việc nhà." Nhất Dạ Thiên Thu nhẹ nhàng nói.
Tô Lâm hai tay run rẫy, chậm rãi tiếp nhận tiểu bạch đan, hắn biết viên đan này có ý nghĩa không tầm thường. Lúc trước Nhất Dạ Thiên Thu dùng Kim Phương Dạ Đỉnh luyện đan hắn làm sao không biết, hắn thấy từng đoàn Đan Long bay khắp nơi.
Đan Long, chính là đại biểu cho tuyệt phẩm cấp !
Luyện chế tuyệt phẩm, khó như lên trời, là tồn tại trong truyền thuyết !
Tô Lâm biết đối phương đây là đang muốn dùng người, thế là cũng không nhiều lời, tiếp nhận tiểu bạch đan, nói: "Tạ ơn đại nhân, lão nô cung kính không bằng tuân lệnh."
Tiếp đó, hắn cất đi tiểu bạch đan, nói: "Thất Tình Bà La Mộng chuẩn bị thành thục, tuỳ ý đại nhân sở dụng."
Nhất Dạ Thiên Thu gật đầu hài lòng, tay phải vuốt ve lấy Kim Phương Dạ Đỉnh, vừa rồi luyện đan là hắn dùng đỉnh này luyện. Thông thường hắn có thể dùng bất kỳ loại đan lô nào để luyện đan, thế nhưng bằng Kim Phương Dạ Đỉnh, hắn có thể càng tiết kiệm một chút sức lực để luyện ra tuyệt phẩm.
Hắn nói: "Tô lão, đan này dùng Mạn Bà La Hoa luyện ra đến, còn là tuyệt phẩm, cho nên dược tính rất mạnh, ngươi có thể dùng nó để phá cảnh. Thậm chí ngộ ra trong đó một vài loại Đạo, nhưng nên nhớ tránh để bị cuốn theo, tránh tẩu hoả nhập ma."
. . .
_____
Hết chương.
~Mạnh.