Chương 74: Thiên Hình Cùng Địa Biến
Chiếu theo lời Nhất Dạ Thiên Thu, đoàn người di dời đến bên cạnh hắc hồ, dọn dẹp hết thảy cây cỏ, chừa ra một mảnh mặt nước thoáng đãng. Mới thấy hồ này rất không bình thường, màu nước đen như mực, ngay cả ánh sáng cũng không thể khúc xạ dù chỉ một tia.
Giống như bị nó thôn phệ, đây là khác thường !
Tỳ Hưu từ xa đi đến, nói: "Hừ ! Một tên tiểu tử vô danh, biết cái gì là trận cơ cùng trận đồ. Cái gì mà Thuỷ Thử nhất tộc ? Chỉ là hàm hồ, mê hoặc ý chí người khác. Tại bên dưới cái hồ này, ai biết có thứ gì chứ ? Nói không chừng là loại quái vật gì nguy hiểm sẽ khiến toàn bộ chúng ta bỏ mạng a. Tất Lam đoàn trưởng, nếu ngươi tin tưởng ta, lập tức cho mọi người dừng tay, tuỳ tiện khai quật như vậy rất dễ gặp khôn lường nguy hiểm."
Nhưng trước lời nói của nàng, Tất Lam làm một bộ không nghe thấy, nên sắc mặt nàng trầm xuống, nói tiếp: "Ngươi biết khu vực này của Hoang Thổ từng xuất hiện qua một tôn Ma Vương sao ? Tại sao hồ này lại có màu đen, ai biết được có liên quan Ma tộc hay không, nếu các ngươi giải khai cái gì bậy bạ, Yêu tộc chúng sinh sẽ phải lầm than a !"
"Các ngươi không thể ích kỉ như thế, không thể vì tư lợi của mình mà để toàn tộc rơi vào nguy hiểm!"
Biết lời nói của mình đã mất đi trọng lượng, nàng quyết định lấy đạo nghĩa ra đè lý, khiến cả đoàn nhất thời ngưng trệ không dám tuỳ tiện hành động.
Phản ứng này khiến nàng rất hài lòng, nhưng rất nhanh, nàng lại trau mày, nói: "Tên tiểu tử nhà ngươi, mau cho ta dừng lại, nếu không đừng trách ta độc ác."
Nhưng, mặc kệ lời nàng !
Nhất Dạ Thiên Thu đi tới đi lui bên bờ hồ, tại một góc nhất định rốt cuộc tìm ra manh mối của trận cơ, ánh mắt hắn thận trọng, nói: "Trận này không tầm thường a ! Thử tộc đệ nhất cường giả từ đó đến nay hơn mấy nghìn năm chưa đổi, chỉ có một người là Thử Đại Tế Ti. Nói hắn là Thái Thượng của Thử tộc cũng không sai. Thử Đại có hai đệ tử, đại đệ tử Thử Cơ, là đương đại tộc trưởng bây giờ, cái thứ hai cũng là đệ tử nhỏ nhất, Thử Tinh."
"Thử Tinh tu vi cùng thiên phú không thấp, năm đó khi Thử tộc đổ bộ đến đây, tu vi đã là Yêu Tướng hậu kỳ đỉnh phong, điều đặc biệt chính là Thử Tinh cũng thuộc Thủy Thử nhất mạch, mà hắn còn là Trận đạo cao thủ. Nếu ta đoán không lầm, thống lĩnh đợt đổ quân lần kia, chính là hắn. Mà trận pháp dưới hồ này, hẳn do hắn bày ra."
So với lúc trước, lời này của Nhất Dạ Thiên Thu còn khiến người ta càng thêm rung động.
Đứng một bên Tỳ Hưu nhất thời bị cuốn vào câu chuyện, đợi đến đối phương nói xong, mới chợt tỉnh, quát: "Hồ ngôn loạn ngữ ! Hết Thuỷ Thử nhất tộc, bây giờ còn đem cả Thử Tinh Yêu Quân vào, ngươi là đang nói bậy cái gì ?"
"Từ khi nào Dạ Điểu nhất tộc các ngươi linh động thông tin như vậy, tộc ngươi vốn dĩ sống dưới đáy vực kia lại có thể tường tận chuyện trên này, ngươi rõ ràng là tự biên tự diễn."
Nhất Dạ Thiên Thu bình tĩnh, mỉm cười: "Vị cô nương này thật là, đây là một kiện đại sự, khắp Yêu tộc đều biết. Ta lịch luyện tứ hải rèn thân, làm sao chưa từng nghe qua ?"
Tất Lam đi đến, giọng nói thấp thỏm: "Dạ huynh đệ, ngươi nói thật chứ ?"
Nhất Dạ Thiên Thu biết đây là tia hi vọng kéo dài tính mạng cuối cùng của đối phương, cho nên nghiêm túc trả lời: "Không dám nói dối !"
Tất Lam từ trong ánh mắt vị thiếu niên này thấy được tự tin cùng chân thật, thế là khom mình nói: "Cầu ngươi giúp ta !"
Thấy đoàn trưởng mình hành động như vậy, đám dong binh giả ngẩn ra, sau đó cũng khom người đồng loạt hô: "Cầu Dạ công tử giúp !"
Nhất Dạ Thiên Thu gật đầu, nói: "Đoàn trưởng không cần khách khí, tại hạ cũng là muốn vào cổ động, chỉ là tiện tay thôi a. Nhưng trước xin mời Tỳ cô nương đây rời đi."
Tỳ Hưu nghe vậy, giận đến tím mặt, đang muốn quát lớn, đã bị Tô Bính lạnh lùng ngăn lại: "Vị khách nhân này, nếu không muốn cùng đoàn ta là địch, còn mong chớ quấy rầy Dạ công tử."
Nói xong, hắn ra lệnh cho một đám dong binh giả kéo Tỳ Hưu ra xa, mặc kệ nàng la lối chửi mắng.
Nếu có người để ý kĩ, sẽ thấy, trong lúc nàng bị kéo ra xa, trong ánh mắt tràn đầy sát khí cùng tâm tình ba động kia, còn có một cỗ phẫn nộ khó tả.
Nên nhớ, nàng không phải cái gì Tỳ Hưu, mà bộ mặt thật là Hắc Vân !
Một tên Yêu Tướng ở Thượng Yêu Cảnh, bị một đám Tiểu Yêu Cảnh lôi đi, đây là cỡ nào chịu nhẫn nhục.
Sát thủ ẩn càng sâu, lại càng nguy hiểm !
Bởi vì lần này, nàng không chỉ đến g·iết Tất Lam phục vụ cho kế hoạch của Ma thái tử, mà còn nhận uỷ thác của người nặc danh khác, từ Ám Lâu Sát Thủ đưa tin xuống, phải g·iết thêm một người.
Chính là Nhất Dạ Thiên Thu.
Mà người nặc danh kia, chính là người từng có ân với nàng, Thiên Mệnh, thiên kiêu chi tử của Thi Âm đại sâm lâm.
Nàng đương nhiên không biết được, vị thiếu niên Hoàng cấp Trận Sư tên Dạ Không trước mặt, chính là mục tiêu thứ hai của mình.
. . .
Đợi đến Tỳ Hưu lui xuống, Nhất Dạ Thiên Thu mới thở phào một hơi. Bởi vì hắn đã biết lai lịch của đối phương.
"Dựa trên thông tin thu thập, Thị Huyết dong binh đoàn đoàn trưởng là Hắc Vân, nàng là Yêu Tướng, một thân võ nghệ không tệ. Đương thời Thị Huyết hận không thể đập tan Gió Lào Phương Đông để leo lên vị trí thứ hai, vừa rồi cơ hội kia ngàn năm có một, không thể bỏ qua."
"Nhưng giữa đường lại lui quân, đây là ý gì ? Tỳ Hưu là một lớp da giả dịch dung ra, xem ra thiếu phụ đó chính là Hắc Vân không sai."
"Chiêu này không tệ a, là dương mưu. Nếu như ngay từ đầu Thị Huyết dong binh đoàn không đi theo, nàng lẳng lặng trà trộn vào toa khách nhân của Gió Lào Phương Đông, có lẽ Tất Lam cũng c·hết không nghi ngờ. Thế nhưng, nàng lại cho Thị Huyết dong binh đoàn rầm rộ phô trương bá·m s·át, sau đó lại rút quân, một khi Gió Lào Phương Đông có mệnh hệ gì, Thị Huyết dong binh đoàn tất có lý do biện chứng trong sạch, nhưng mặt tối, không ai không biết đó là do bọn hắn làm."
"Không tệ a ! Đây là muốn phô trương thanh danh, cũng muốn răn đe kẻ khác."
"Thú vị thật a ! Không ngờ đến nhất, Ám Lâu Tổ Chức sát thủ lại còn dám trà trộn vào một trong hai giao thương phúc địa của Cổ Hoạ. Xem ra mấy năm gần đây, con khỉ kia cùng Mộc lão nhi rất bận rộn, bỏ bê thế sự a."
Hắc Vân dùng thuật dịch dung, là đệ nhất thuật của Ám Lâu Tổ Chức, gọi là < Tam Thập Lục Địa Biến >.
Đây là hắn tại đời trước kinh nghiệm phong phú, có thể dễ dàng nhìn ra thực hư của đối phương, đổi lại một tên Yêu Quân, chưa chắc có thể nhìn rõ.
Thuật dịch dung mà hắn dùng, thuộc về một loại dịch dung thuật tối cực, tên < Thất Thập Nhị Thiên Hình > một bản khác so với < Tam Thập Lục Địa Biến > của Ám Lâu Tổ Chức.
Một Thiên so một Địa !
Thuở đầu, thiên hạ không có cái gọi là < Thất Thập Nhị Thiên Hình > nhưng trời xui đất khiến, sinh ra một tên Dược Vương Nhất Dạ. Kẻ này ưa thích nhất công việc lúc rảnh rỗi, chính là tập hợp thiên hạ vạn loại công pháp để nghiên cứu.
Thẳng đến Ám Lâu Tổ Chức bị hắn nắm được sơ hở, rất nhiều sát thủ bị hắn bắt sống, hắn mới hiểu được bản chất < Tam Thập Lục Địa Biến > nhưng theo hắn, vẫn chưa hoàn thiện. Sau đó, hắn một lần lặp một lần mô phỏng, nghiệm chứng, thể ngộ... hàng nghìn lần hơn.
Rốt cuộc, ba trăm năm trôi qua, bằng thiên phú cùng cố gắng của mình, hắn đốn ngộ ra bảy mươi hai thức khác, sáng tạo tuyệt công < Thất Thập Nhị Thiên Hình > lưu danh thiên sử.
Thiên Hình cùng Địa Biến là thế gian này tối chung cực thuật dịch dung, trong thiên hạ, nắm được bảy mươi hai Thiên Hình thuật, e rằng chỉ có một mình hắn.
Cho nên nói hắn nắm được cốt lõi của ba mươi sáu Địa Biến cũng không sai, hắn không cần tu vi cao, liền có thể thấy rõ biến hoá của Hắc Vân.
Nhất Dạ Thiên Thu thấy được từng đạo ánh mắt chờ mong, thế là tại tám hướng khác nhau của hồ, bố trí tám loại đồ vật.
"Thử tộc tại Đông Châu Cổ Hoạ đại sâm lâm, có thể xưng là một tộc chi Vương, bọn hắn một tộc số lượng hàng vạn, cường giả nhiều không xuể, tính kỉ luật lại phi thường cao, cho nên sức dẻo dai hơn xa người thường. Sau khi Thử Tinh Yêu Quân bố trận, bọn hắn hẳn là đồng loạt tách nước, để cho đại quân tiến vào truyền tống trận."
"Còn chúng ta hiện tại, Thuỷ tu sĩ ít, khó mà đủ lực duy trì tách nước. Phải bố trận tách nước, mới vào trận được."
Tám loại đồ vật, là trận kỳ. Lấy hồ nước là trận tâm.
Tại Nhất Dạ Thiên Thu kết ấn bày trận, thiên địa linh khí bị dẫn dắt liên tục không ngừng tràn vào tám loại trận kỳ. Đây chính là trận pháp, so với sức người lộ ra có tác dụng lớn hơn, chỉ thấy nước chẻ thành hai, cao hơn năm trượng chiều sâu bị cỗ lực lượng vô hình này xé toạc thành nửa, để lộ khoảng cát khô dưới đáy hồ.
Dưới đó, là một vòng bát quái to lớn, giống như ngoan thạch cỡ nhỏ dựng lên, cùng mấy chục viên hắc châu được đính vòng quanh bát quái, trông rất bắt mắt.
Tất Lam mấy người thấy cảnh này, mừng rỡ như điên, bởi bọn hắn biết đã tin đúng người. Không có cái gì gọi là tà vật bị trấn yểm dưới đây, hoàn toàn do Tỳ Hưu nói láo đến.
Vì vậy, Tỳ Hưu ngược lại càng bị ghét bỏ, thậm chí Tất Đông muốn đuổi nàng rời khỏi đây, nhưng bị Tất Lam ngăn lại, hắn nói nhỏ: "Chúng ta đã tìm ra truyền tống trận, để lộ hành tung, một khi để nàng trở về Thanh Lộc Thành hay nơi khác, nói không chừng sẽ loan truyền tin này, gây bất lợi cho ta. Mặt khác, giữa đường đuổi khách cũng không phải tác phong làm việc của đoàn ta, những vị khách nhân khác ít nhiều cũng sẽ cảm thấy tiêu cực."
Nghe vậy, Tô Bính cùng Tất Đông mới lấy lại bình tĩnh, trong đầu càng lộ ra khâm phục đối với Tất Lam đoàn trưởng.
Tỳ Hưu một bộ dạng không quan tâm, nếu như không phải "Dạ Không" này xuất hiện bất ngờ, nàng đã có thể dùng thân phận Trận Sư điều khiển dong binh giả của Gió Lào Phương Đông, điển hình như chia ra tìm kiếm trận cơ như vừa rồi. Khi đó, dong binh đoàn Gió Lào Phương Đông mới không kết xuống được hợp kích tổ trận, nàng mới dễ dàng g·iết c·hết Tất Lam.
Tất Lam nhìn qua Nhất Dạ Thiên Thu, thấy đối phương gật đầu, hắn hô lớn: "Gió Lào Phương Đông, đi !"
. . .
____
Hết chương.
Cầu độc giả đề cử chương nha !!
~Mạnh.