Chương 70: Thị Huyết Dong Binh Đoàn
Đồng Tôn xuất hiện, chuyện này giống như cơn bão năng lượng quét qua toàn bộ Yêu tộc, dù cho Ngũ Đại Sâm Lâm hay Phật Yêu Thánh Địa sở tu tu sĩ đều bị kinh động không nhỏ.
Dù sao, Oa Trụ chính là một trong Thập Trụ của Yêu tộc, lại công khai ban bố thân phận Đồng Tôn cho thiên hạ đều hay, đây là chuyện không bình thường.
Không riêng gì Oa Trụ, theo luật của Yêu Hoàng Tỳ Sa đề ra, mỗi một Trụ cột, đều có thể tìm một vị tu sĩ làm đắc lực toạ hạ gọi là Kẻ Hành Đạo, nhưng người được chọn nhất định phải tại Tiểu Yêu Cảnh tu vi, ngoài ra cũng không còn ràng buộc gì khác.
Tiểu Thế Tôn, Đồng Tôn mấy thân phận này chính là một điển hình. Hiện nay Yêu tộc cũng chỉ có hai Trụ trong Thập Trụ chọn ra Kẻ Hành Đạo, dù sao tại Tiểu Yêu Cảnh có thể làm được sự việc rất ít, hầu như không có tác dụng, cho nên ít ai cân nhắc đến.
Hầu hết đều cho rằng, thay vì chọn Kẻ Hành Đạo, thì nên tìm kiếm một vị chân truyền đệ tử, sau này vì mình kế thừa y bát, không phải liền tốt hơn sao?
Kim Trụ là một ngoại lệ, vì hắn không quan tâm hết thảy, chỉ thích theo cách của mình mà làm việc. Nhưng hậu quả của việc này ai cũng thấy rõ, Kẻ Hành Đạo kia quá mức tự tung tự tác, chỉ là Tiểu Yêu Cảnh nhưng không hề xem Thượng Yêu Cảnh Yêu Quân ra gì.
Những thứ này làm sao không là tai tiếng, làm sao không bị thiên hạ gièm pha cùng chế giễu, mà kẻ bị đàm tiếu nhất chính là kẻ cầm đầu, là Trụ cột.
Cho nên những Trụ khác đều càng xem thường, ghét bỏ Kẻ Hành Đạo !
Bây giờ Oa Trụ bỗng nhiên làm việc này, sắc phong Đồng Tôn, mới là hiện tượng lạ hơn nghìn năm nay, mới dẫn đến hoang mang cùng kinh ngạc cho chúng yêu.
Thiên hạ vốn dĩ không biết Nhất Dạ Thiên Thu đã trở thành Tiểu Thế Tôn, bây giờ lại càng không rõ hắn đã là Đồng Tôn.
Một người, cử hai danh phận !
Mặc kệ Yêu tộc không bình tĩnh, Nhất Dạ Thiên Thu trước tĩnh dưỡng cơ thể, dùng cơ hội khó được này mà nghỉ ngơi lấy sức.
Rạng sáng, Nhất Dạ Thiên Thu lấy thân phận Dạ Không cùng toàn bộ tu sĩ tham dự Kim Thiên Môn yết kiến Hạo Thần Tông.
Tại sảnh chính, rộng rãi đến mức thừa sức chứa mấy trăm người một lúc, từng căn trụ cột làm bằng gỗ lim lán bóng dựng thành hàng, mà ngồi trên cao nhất vương toạ kia, chính là Hạo gia lão tổ.
Hắn gương mặt mỉm cười: "Chúng ta bây giờ đã là liên minh, không nói tình như thủ túc nhưng thật chiến đấu có nhau, ta ngược lại không muốn già mồm, chỉ mong tình này sẽ mãi bền vững. Chỉ có nội bộ càng thống nhất, tương lai mới có cơ hội lớn hơn để cùng các tộc ngoại nhân đấu đá."
Hắn dừng một chút, liếc nhìn một góc nói: "Đặc biệt với sự góp mặt của Đồng Tôn đây, Hạo mỗ giống như vinh yên, vô cùng vinh hạnh."
Lời này vừa nói, không khỏi khiến đám người giật mình, dõi theo hướng nhìn của Hạo gia lão tổ, chính là Dạ Không.
Dạ Không một mặt bình tĩnh nói: "Thần Tông Yêu Quân lời này có ý gì ?"
Hạo Thần Tông cười lớn: "Ha hả ! Dạ công tử cần gì phải giấu giếm, đây là chuyện đáng vinh hạnh, vì đó tự hào mới đúng a. Oa Trụ ta ít gặp gỡ, thế nhưng khí tức của lão nhân gia ông ta thì khó có thể nhầm lẫn vào đâu, canh hai đêm qua hắn hiện thân tại gia viên phòng ở của Dạ công tử đi, cùng lúc đó Kim Ngôn cũng xuất hiện trên thiên khung, Đồng Tôn hẳn là công tử không sai vào đâu."
Dạ Không mỉm cười: "Thần Tông Yêu Quân kể chuyện rất mạch lạc, thế nhưng sự thật không có, làm sao ta có thể nhận thân phận này đây ?"
"Ngược lại ta phải hỏi, vì lý do gì ngài một mực cho là ta ? Phải chăng Dạ mỗ đã đắc tội Hạo gia sao, Đồng Tôn chuyện này không thể đùa, có thể dẫn đến hoạ sát thân. Dạ mỗ tự thấy bản thân yếu kém, sao có thể là Đồng Tôn, như Hạo gia ghét bỏ ta, như vậy ta liền đi, không cần thiết khiến ta khó xử như vậy."
Nói xong, Dạ Không lộ ra một bộ mặt tức giận, phủi tay áo rời đi.
Đồng Tôn thân phận này quá đặc thù, đừng nói là Dạ Không, dù là Hạo Thiên cũng có thể gặp hoạ sát thân. Sở dĩ Hạo Thiên có thể một mực sống ổn với danh phận Tiểu Thế Tôn, chính là nhờ vào sự hậu thuẫn của Hạo gia, nếu không hắn e rằng đ·ã c·hết từ rất sớm.
Hạo Thiên đã tạo rất nhiều thù hận, sinh ra quá nhiều tử địch, muốn dồn hắn vào chỗ c·hết có lẽ khó đếm xuể.
Dạ Không rời khỏi Hạo Phủ, đi một mạch ra thẳng Hạo Thành, trước đó hắn đi một chuyến đến Luyện Dược Sư Công Hội, từ đó truyền ra hai đạo truyền tin quang phù.
Một cho Di Lang, một cho Tàng Nhâm Yêu Quân.
Dù sao bây giờ, chỉ có hai người bọn hắn một mực ủng hộ, nếu như đã đầy đủ tín nhiệm, trước khi đi hắn không thể làm lơ. Đây là càng muốn nói cho hai vị Yêu Quân biết, hắn còn sống.
Ngay sau đó hắn lập tức trở về Cổ Hoạ đại sâm lâm, theo hướng phía tây, băng qua Tây Châu đi đến Hoang Thổ.
Mà con đường nhanh nhất, không phải nơi đâu xa lạ, chính là truyền tống trận cấp cao của công hội. Yêu tộc có Thập Trụ, mỗi một Trụ xứng danh một vị Yêu Vương cường giả. Nhưng nói về Đan Đạo, chỉ có chưa đến năm vị Luyện Dược Tông Sư, trong đó tuổi trẻ nhất lại có thiên phú trác tuyệt nhất chính là Lộc Hứa Tiên.
Đây là lý do Thanh Lộc Thành có địa vị rất đặc thù, càng được tôn là Luyện Dược Thánh Địa trong Yêu tộc. Dù sao, Lộc Hứa Tiên không chỉ là Luyện Dược Tông Sư, còn từng được "Dược Tổ" Nhất Dạ chỉ điểm tại lúc nhỏ, nói hắn sinh ra liền nếm dược ăn đan cũng không sai.
Luyện Dược Sư Công Hội tổng bộ đặt tại Đệ Nhị giao thương chi địa Thanh Lộc Thành, phân đà cơ sở lại rải rác khắp Yêu tộc. Mỗi một phân đà đều có một đạo truyền tống trận cấp cao, có thể nối liền, thông suốt, dẫn về tổng bộ.
Đây là toàn bộ Yêu tộc đều biết rõ sự tình, cho nên Di Lang cùng Tàng Nhâm Yêu Quân hẳn cũng hiểu, Nhất Dạ Thiên Thu là lần này quán quân, được sắc phong làm Chưởng Quản Ngoại Phủ, chỉ đứng sau Phủ Trưởng Ngoại Phủ.
Luận thân phận, hắn càng lớn hơn Phân Đà Chủ, vì vậy có thể không nhìn quy tắc, thông qua từng đợt truyền tống đại trận trở về Tây Châu. Quá trình này, diễn ra chưa đến nửa ngày, đi qua hết thảy mười ba phân đà luyện dược.
. . .
"Bái kiến Chưởng Quản đại nhân !" Hộ vệ trông coi truyền tống đại trận ở tổng bộ quỳ xuống hành lễ.
Hai vị hộ vệ, đều là Thượng Yêu, lại có thể quỳ bái Tiểu Yêu như vậy, đủ thấy qui tắc trong công hội hà khắc ra sao.
Nơi này, là trong Thanh Lộc Thành, gọi là Nội Phủ. Ở đây luyện dược sư ngày cũng như đêm, điên cuồng luyện dược, có đủ loại gian phòng cùng cách thức dị biệt tuỳ theo nhu cầu để luyện dược sư chuyên tâm trong trạng thái tốt nhất.
Có thể đáp ứng mọi nhu cầu của luyện dược sư, dù cho Nhất Dạ Thiên Thu đều không khỏi động tâm huống hồ kẻ khác. Nhưng hắn lại không để ý, hoá trang hắc bào, tìm cách đi đến Hoang Thổ.
Hắn biết rõ, bằng tu vi của bản thân, muốn đến Hoang Thổ là cỡ nào hung hiểm. Hắc Thiên đoàn xe còn gặp phải Khô Lâu Xích Ngô, hợp cả đoàn chi lực mới có thể đánh bại, mà mỗi một người đều là Yêu Quái đại viên mãn đỉnh phong.
Còn phải dùng hết thảy thủ đoạn được trưởng bối ban cho mới đánh bại được con Xích Ngô cấp Yêu Tướng kia. Như vậy, phổ thông tu sĩ như dong binh đoàn, lại có bao nhiêu phân lực để cân nhắc vấn đề an toàn.
Nhưng không còn cách nào khác, hắn không thể l·ạm d·ụng binh lực của Luyện Dược Sư Công Hội, nên nhớ nơi này là Nội Phủ mà không phải Ngoại Phủ. Thế là, một cái dong binh đoàn có tên Gió Lào Phương Đông xuất binh đi về Hoang Thổ, mà Nhất Dạ Thiên Thu thì dùng Dạ Không thân phận gia nhập vào đoàn người.
Dong binh đoàn trưởng, gọi Tất Lam, là một vị trung niên hán tử. Dưới trướng hắn là hai vị đoàn phó, mỗi người đều là Yêu Quái trung kỳ, mà Tất Lam là Yêu Quái đại viên mãn đỉnh phong.
Nói là trung niên, nhưng trên thực tế Tất Lam đã ngoài năm mươi, may mắn huyết khí còn thịnh vượng cho nên vóc người vẫn thẳng, lộ ra sung huyết của dong binh giả. Chuyến đi lần này, hắn vì tìm kiếm cơ duyên đột phá cảnh giới, muốn thành Yêu Tướng.
Từ Tiểu Yêu Cảnh lên Thượng Yêu Cảnh, dù chỉ là nấc thang đầu tiên, thế nhưng đủ gia tăng lượng lớn thọ nguyên. Yêu Thú thông thường đều sống đến hơn trăm năm, dị loại thậm chí vượt hai trăm năm, đạt đến Yêu Tinh, Yêu Quái sống lâu hơn năm trăm năm càng không nói chơi, đây là lợi thế trời sinh của Yêu tộc.
Yêu tộc, nhất bì nhị nguyên !
Bì, chỉ là da, là ngoại thể ưu thế, vượt qua Nhân loại. Mà nguyên, là chỉ tuổi thọ, vượt trội hẳn so Nhân tộc tu sĩ.
Tất Lam đã sống hơn bốn trăm năm, nhưng vẫn kẹt chân tại Tiểu Yêu Cảnh, nếu như hắn không thể phá thành Yêu Tướng, trong vòng năm mươi năm hơn sau đó, liền sẽ hủ bại, trở nên già nua kiệt quệ, chỉ có thể chờ mệnh xuôi tay.
Dong binh đoàn Gió Lào Phương Đông này, không phải là đệ nhất dong binh đoàn tại Thanh Lộc Thành, nhưng danh tiếng cũng không phải nhỏ, chỉ đứng sau đệ nhất dong binh đoàn Càng Long. Chuyến này bọn hắn đi, không ai không biết, chính là vì kéo dài thọ nguyên cho dong binh đoàn trưởng Tất Lam.
Tại Gió Lào Phương Đông xuất phát nửa ngày trời, từ Thanh Lộc Thành cũng đi ra một toán ngựa xe lớn, mang cờ xí của Thị Huyết dong binh đoàn.
Thị Huyết, xếp hạng thứ ba, kề sau Gió Lào Phương Đông.
Thị Huyết dong binh đoàn trưởng là một thiếu phụ áo đen, nếu như có người ở đây, sẽ nhận ra nàng chính là người đi chung với Hầu Xám cùng Linh Lão, cựu Bạch Vân tộc tộc trưởng.
Nàng gọi Hắc Vân, không chỉ từng là một tộc chi trưởng, còn là một phân đà chủ của Ám Lâu Tổ Chức sát thủ.
Chỉ là phân đà kia sớm đã bị Hầu tộc đánh tan nát, mà nàng thì bị Hầu tộc lão tổ ghét bỏ, ra lệnh cho Hắc Bạch Song Hầu t·ruy s·át ngày đêm.
. . .
_____
Hết chương.
Cầu đề cử truyện :D
~Mạnh.