Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Muốn Làm Thiên Địa Chi Tổ

Chương 59: Phó Tổng Và Chiến Mẫu ( Tái Bản )




Chương 59: Phó Tổng Và Chiến Mẫu ( Tái Bản )

Hạo Ba giống như c·hết đứng không thể lý giải được chuyện này, Kim Sa cùng Hắc Quan Tài đều là bảo vật trứ danh.

Một cái từng là kim bào của Kim Trụ, quan trọng nhất là đây là thứ để sắc phong Tiểu Thế Tôn, thân phận mà chúng yêu thèm đến đỏ mắt.

Một cái còn lại là bảo vật của Hạo gia, tồn tại đã mấy trăm năm, chuyên dùng để thí luyện tu sĩ.

Hạo gia, Hạo tộc, là cổ thế lực đã tồn tại hơn năm trăm năm, cao thủ nhiều như mây, nhưng đều không thể đả động khám phá ra Hắc Quan Tài. Ngay cả Hạo gia lão tổ Hạo Thần Tông đều không thể thu lấy Hắc Quan Tài, huống chi là người khác. Hắc Quan Tài vì thế từ đầu đến đuôi chính là vật c·hết, không ai thèm đả động, chỉ có thể làm vật trang trí.

Nhưng bây giờ thì sao, Hắc Quan Tài không thể khai mở kia, lại cứ bị một tên Tiểu Yêu Cảnh thiếu niên thu lấy ? Đây là ý gì ?

Đến nỗi, tại một ít bí mật của Hạo gia từng truyền ra bên ngoài, Hạo Thần Tông vị lão tổ của Hạo gia kia từng nói, như có người có thể sử dụng Hắc Quan Tài, liền được trọng thưởng hậu hĩnh. Nếu là ngoại nhân, được phong hầu, xây phủ trở thành thành viên nòng cốt cho Hạo gia, nhận bỗng lộc cả đời hưởng không hết. Nhưng nếu là người của Hạo gia, liền được phong làm kẻ kế thừa gia tộc.

Bốn chữ "kế thừa gia tộc" này Hạo Ba có lẽ là hiểu rõ hơn ai hết, như Di Lang cùng Tàng Nhâm Yêu Quân từng nói, trong thế hệ này nếu như không có Hạo Thiên thì Hạo Ba có lẽ đã được kế thừa hết thảy.

Hạo Ba, tu vi hiện tại là Yêu Tướng sơ kỳ, mà Yêu Tướng đã thuộc về Thượng Yêu Cảnh. Trong khi Hạo Thiên cũng mới chỉ Yêu Quái, còn là Tiểu Yêu Cảnh tu sĩ.

Nhưng Tiểu Thế Tôn ba chữ liền có thể lấn át hết thảy, Hạo Thiên được định sẵn sẽ hơn hắn trong tương lai. Hắn sao mà cam lòng đây ?

Cho nên vị trí trưởng quản gia tộc kia, chính là thứ mà cả đời hắn hướng đến, cho dù trả bằng bất cứ giá nào. Chỉ có như vậy, hắn mới đủ tư cách nói chuyện cùng Hạo Thiên, dám cùng Kim Trụ sứ giả đối mặt.

Hắc Quan Tài, là hắn đích thân đi thỉnh Hạo gia lão tổ Hạo Thần Tông cho mình trông quản, cũng vì thế hắn được khâm điểm chọn làm người gác thí luyện, mà Tứ Đại Thiên Vương bốn vị Yêu Quân phía sau hắn thì chủ yếu chính là theo mệnh lệnh Hạo Thần Tông bảo hộ Hắc Quan Tài.

Nói cách khác, một khi để mất Hắc Quan Tài, đừng nói là vốn liếng cạnh tranh với Hạo Thiên, hắn còn bị t·rừng t·rị rất nặng, dựa theo gia quy mà định tội, hậu quả khôn lường.

Trong Hạo gia, chỉ có Yêu Quân cấp cường giả phạm t·rọng t·ội may ra được khoan hồng, ngoài ra thành phần con cháu khác phạm lỗi, đều bị thẳng tay xử lí không hề nương tiếc.

Hắc Quan Tài là vật dùng để cho thí sinh thí luyện, nhằm tìm được kẻ có thể thoả điều kiện, thế nhưng mấy trăm năm nay, không biết bao nhiêu lần tổ chức, nhưng chỉ có duy nhất một người còn sống thành công trở ra, là Tam Sinh.

C·hết do Hắc Quan Tài, không biết đã bao nhiêu mạng, đếm chi không xuể. Đến nỗi, nó trở thành ác mộng của rất nhiều người, muôn đời không nhớ hết.

Đặt Hắc Quan Tài giữa đường, đều không có ai dám đến gần, lách một vòng lớn mà đi, điều này khiến cho Hạo Ba sinh lòng ngạo mạn, không để tâm mất giữ.

Thẳng đến Nhất Dạ Thiên Thu nắm lấy Hắc Quan Tài trong lòng bàn tay, hắn mới chợt nghĩ đến hậu quả, sóng lưng lạnh buốt, thế là hắn quát lớn:





"Mọi người cùng tiến lên ! Hắn là tà ma, dám nhiễu loạn thị phi, khiêu khích tôn nghiêm của Hạo gia, mau choáng giúp bản thiếu đoạt lại nó, người thành công bản thiếu gia tuyệt không bao giờ quên, ta sẽ tận lực để người đó sống không lo nghĩ, muốn gì được nấy !"

Nghe câu này của Hạo Ba, vốn dĩ một số kẻ đứng bên đường tính xem trò vui lại trở nên động tâm không ít, bọn hắn đều biết Hạo Ba có địa vị rất cao trong gia tộc, mà chờ sẵn một bên Di Toản cùng Di Hoàn chính là xung trận đầu tiên.

Nói đùa, chuyện này bọn hắn cầu còn không được, nếu không bọn bọ cũng không cần dùng đủ loại phương pháp để lấy lòng Hạo Ba.

Bên kia, Tam Sinh lại bị bốn vị Tứ Đại Thiên Vương triền đấu, lấy một cân bốn. Sở dĩ lúc trước bại trận nhanh như vậy, là vì hắn có phần chủ quan, mà bốn vị Yêu Tướng kia cũng ra tay âm thầm, xuất kỳ bất ý đánh lén hắn.

Nếu không, trung kỳ Yêu Tướng muốn đánh bại đỉnh phong đại viên mãn ở tu vi này, kể ra rất khó.Hợp tung trận pháp có thể xoá mờ phần lớn chênh lệch tu vi, nhưng nếu Tam Sinh có tâm phòng bị, còn chịu trận qua một lần, liền có kế sách đối phó.

Một bên, thì Di Toản cùng Di Quân, hai tên Yêu Quái đỉnh phong muốn cùng lúc cầm xuống Nhất Dạ Thiên Thu.

Ai cũng muốn giành công trước Hạo Ba, không ai chịu nhượng bộ !

Một đám tu sĩ bên đường lúc này cũng không nhịn nổi, lập tức có mấy chục người phi thân ra, đủ loại dáng dấp, từ thú hình cho đến nhân hình, mỗi một vị đều có tu vi Yêu Quái trở lên, muốn bắt lấy một tên Tiểu Yêu Cảnh e rằng là chuyện dễ như lòng bàn tay.

Nhất Dạ Thiên Thu sắc mặt lạnh như băng, hắn là kiểu người, ngươi không phạm ta, ta không phạm ngươi nhưng nếu ngươi phạm ta, ngươi liền phải c·hết.

Hắn sử dụng Thuỷ Đạo thức thứ nhất Thuỷ Lăng Ba, thân thể giống như dòng nước không cố định, khó bị nắm bắt, lại dụng Quỷ Ảnh Mê Tung để lại tàn ảnh trong tầm mắt đám người.

Trong lúc này, lợi dụng tàn ảnh khó phân biệt, hắn lấy ra Hắc Long Cầm, đợi đến đám người thấy rõ chân thân của hắn, tiếng cầm đã tấu bên tai.

"Vọng U Tang !"

"Tang ! Tang !"

Đám người chỉ thấy u tai hoa mắt, nên biết Nhất Dạ Thiên Thu chỉ mới là Yêu Thú, tinh thần lực ở mức cấp 10, còn ở đây mỗi một người đều là Yêu Quái, chênh lệch cả hai cảnh giới.

Đây là năng lực của Hồn Đan !

Đương nhiên, không thể bỏ qua được khả năng điêu luyện đạt đến tình trạng khủng bố thao túng tinh thần lực, cùng cảnh giới cao thâm Cầm Đạo của hắn !

Mấy chục người, ngoại trừ Tam Sinh, còn lại đều dính phải thao túng của Huyễn Đạo cùng Cầm Đạo, đây là Vọng U Tang cùng thiên phú của Băng Huyễn Cổ tạo nên.

Bọn hắn không biết, Nhất Dạ Thiên Thu vừa thu phục được con Độc Vương Cổ kia, chính là con trùng nhỏ trong Hắc Quan Tài. Chỉ là thời gian quá gấp rút, bằng không hắn liền có thể sử dụng Lục Tử Kiếp, đám người ở đây chẳng mấy chốc hoá thành nùng huyết.



Nguyên nhân không thể, chính là hắn chưa hoàn toàn thuần hoá được Độc Vương Cổ.

Ngay cả Tứ Đại Thiên Vương đều trong nháy mắt bị dính Huyễn Đạo, đây là bực nào kinh khủng ? Tam Sinh nhìn thấy rõ điểm này, trong lòng kh·iếp sợ không còn gì để nói. Nhưng hắn biết rõ thời cơ này không có lần thứ hai, liền sử xuất mười phần hai thành lực lượng, thi triển một loại Quyền Đạo đánh thẳng điểm chí mạng của Tứ Đại Thiên Vương, bốn người lập tức miệng phun máu tươi bay ngược về sau.

"Dừng tay !"

Một đạo thanh âm điếc tai vang lên, đến nỗi phá nát toàn bộ huyễn cảnh, đánh tỉnh đám người trên sân. Mà Tam Sinh thì chỉ vỉ thanh âm này, mà b·ị đ·ánh bay đến bên kia đường, làm sập một căn nhà nhỏ.

Yêu Quân giá lâm !

Một vị lão thái bà bước đến, nàng tay cầm mộc trượng, thân mang bạch bào, tóc cài trâm cao, mỗi một bước đi đều lộ ra vẻ uy nghiêm, dù cho nàng tuổi già sức yếu nhưng không hề khiến người ta khinh thường, ngược lại vô cùng kiêng kị.

"Mạnh Bà !"

Đám người khom mình hành lễ.

Mạnh Bà tu vi đạt đến Yêu Quân hậu kỳ, là hiệu uý của Hạo Mạnh Yêu Quân, nàng là tổng quản của Hạo gia, mẹ đỡ đầu của Hạo Ba cùng Hạo Thiên, địa vị cao vô cùng.

"Nghiệt súc Tam Sinh nhà ngươi, dám đả thương Tứ Đại Thiên Vương của Hạo gia ta, đây là thật chán sống ? Hạo gia không lên tiếng, ngươi liền tưởng Hạo gia dễ ức h·iếp ?" Mạnh Bà lạnh giọng.

Tam Sinh hai mắt phiếm hồng, liếc chằm chằm Mạnh Bà, hắn không trả lời nhưng thái độ lại vô cùng ươn ngạnh, không một chút kiêng nể đối phương.

Hạo Ba chạy tới ôm lấy Mạnh Bà, khóc than như một đứa bé: "Mạnh Bà a, cứu Hạo Ba, ta để mất Hắc Quan Tài rồi, như để lão tổ biết được ta hẳn phải c·hết không nghi ngờ a !"

Mạnh Bà thấy vậy, trong lòng đau xót, lâu rồi nàng mới thấy Hạo Ba như vậy, ít nhất đã mấy chục năm lâu. Nàng ngẩng đầu, chạm mắt phải nam tử ôm Hắc Long Cầm, đôi mắt nàng vô cùng tàn nhẫn khi bắt gặp Hắc Quan Tài khí tức trên thân thiếu niên này.

Nàng nói: "Đưa ra ! Hoặc là c·hết !"

Nhất Dạ Thiên Thu chỉ bình tĩnh mà nhìn, không thèm trả lời. Điều này khiến nàng giận đến run người, nàng giơ lên ngón trỏ tay phải, một điểm về phía trước.

Một đạo kim quang lấy tốc độ khó tin như xuyên phá không gian, trong chớp mắt tới ngay trước ngực Nhất Dạ Thiên Thu, khiến người ta không khỏi nhắm mắt.

Nhưng đạo kim quang đó, chưa kịp chạm phải người, liền đã tiêu tán, giống như tan vào hư vô.

"Kẻ nào ?" Mạnh Bà quát lớn.



"Ha hả ! Mạnh Bà vì sao ra tay tàn nhẫn như vậy a !" Tàng Nhâm Yêu Quân bước lên, hắn cũng là Yêu Quân hậu kỳ, không sợ hãi đối mặt Mạnh Bà.

Luận thực lực, hắn còn thắng qua cả Mạnh Bà, nếu không cũng không thể nhậm chức Phó Tổng Binh Bộ. Chỉ có Diếp Tổng Quản tại cùng cảnh giới mới có thể qua mặt hắn một hai, đương nhiên đây còn là Oa Vương ở phía sau cố tình thúc giục. Mà hắn bên này, là dùng thực lực leo lên, không có Kim Trụ giúp đỡ, đủ thấy thực lực hắn không nhỏ.

"Nô gia còn tưởng là ai, hoá ra là tay sai của Hạo Thiên thiếu gia, à không, là Tàng Nhâm Phó Tổng. Thất kính, thất kính a !" Mạnh Bà cười nói.

Nhưng tiếp theo, thái độ nàng vội thay đổi: "Nhưng dám đoạt đồ của Hạo gia ta, dù là ai cũng phải c·hết !"

"Như nếu thêm ta đây ?" Di Lang cởi bỏ áo choàng, lộ ra dáng người tinh tế đến từng tấc một.

"Ngươi !?" Mạnh Bà ngạc nhiên.

Di Toản cùng Di Hoàn vội ôm quyền hành lễ: "Bái kiến Chiến Mẫu !"

Di Lang chính là chiến tướng mạnh nhất của Di tộc, nàng còn được gọi là Chiến Mẫu, ngang hàng tộc trưởng, chỉ dưới Di tộc lão tổ.

"Hay lắm ! Hai người các ngươi đều có thân phận, thế nhưng dám bao che ngoại nhân, để lão bà bà ta báo cho lão tổ cùng Kim Trụ, để xem các ngươi giải thích ra sao !" Mạnh Bà hừ lạnh.

Di Lang cười nói: "Mạnh Bà tuy tuổi già, nhưng hẳn là mắt cũng chưa đến nỗi mù a. Ngươi không thấy rõ đây là Kim Sa ?"

Mạnh Bà lúc này mới để ý, tay cầm trượng đều run lên, hô: "Không thể nào, Kim Sa là của Thiên nhi, làm sao có thể trên người hắn ?"

Tàng Nhâm Yêu Quân lắc đầu: "Kim Trụ thần thông quãng đại, muốn từ Hạo Thiên triệu hoán lại Kim Sa có việc gì khó ? Như thấy Kim Sa trên người Nhất Dạ công tử đây, không phải liền thấy tân nhiệm Tiểu Thế Tôn ?"

Tiếp đó hắn rằn giọng quát lớn, toàn trường nghe thanh âm này như nghe tiếng sấm vang: "Còn không mau quỳ xuống hành lễ !"

Đám người không thể khống chế thân thể, ngoại trừ Di Lang cùng Mạnh Bà, toàn trường đều quỳ rạp hướng về Nhất Dạ Thiên Thu.

Ban đầu bọn hắn đều không phục, nhưng nhìn thấy thân ảnh thiếu niên kia, một bộ gương mặt bình tĩnh, cho dù đứng trước ba vị Yêu Quân cũng không có nửa phần sợ hãi kia, lại liên tưởng đến thực lực trác tuyệt của đối phương, có thể một người áp lấy ba mươi vị Yêu Quái, trong lòng bọn hắn không khỏi run lên.

"Bái kiến Tiểu Thế Tôn !"



____

(Tái Bản)

Cầu độc giả đề cử truyện, cảm tạ a !