Chương 105: Nhất Kích Tất Sát
"Hùng Ly Quân ! Bái kiến Hùng Ly Quân !"
Vị binh trưởng kia thấy được người này, lắp bắp khom người nói ra.
"Miễn lễ !"
Hùng Ly Quân cười một tiếng, nói tiếp: "Hảo lợi hại a, tên tiểu tử này là giấu dốt sao ?"
Binh trưởng kia tò mò: "Nhưng hắn chỉ là Yêu Tinh, thua một cái cảnh giới lại có thể một đòn hạ nhị thiếu gia sao ?"
Hùng Ly Quân nói: "Hắn lợi dụng toàn bộ, từ tốc độ, sức lực,... của Cửu Thiên Lạc. Đây là lấy nhu chế cương, Cửu Thiên Lạc càng như hổ báo mãnh liệt lao lên, sát thương phản phệ sẽ càng lớn. Lợi hại ở đòn này chính là cái đổ nhào kia, thất khiếu chảy máu chỉ là nhất thời. Bích Hạt Phi Thiên của Cửu U Quân đại nhân có thể khiến người ta đau đớn nhất thời, nhưng chung quy không tới mức thảm liệt. Đáng sợ nhất ở chiêu này chính là làm đối thủ ngã nhào, ngã nhào càng mạnh sẽ tác động đến v·ết t·hương ngay thiên linh cái, khiến nó hôn mê b·ất t·ỉnh."
Binh trưởng kia sợ hãi: "Vậy là nói, nhị thiếu gia bại sao ? Bại cũng là c·hết ?"
Hùng Ly Quân im lặng không nói, ánh mắt nhìn về đạo thân ảnh nhỏ bé kia trên Sinh Tử Đài.
Cũng không biết vì sao, đạo thân ảnh này thi triển Bích Lạt Phi Thiên thời điểm, hắn cảm thấy so với Cửu U Quân thi triển lúc trước còn lợi hại, thuần thục hơn mấy phần. Hắn giống như đạt được cảm ngộ gì đó, mà cũng lại như không, đây là nguyên nhân câu dẫn hắn nán lại.
Hùng Ly Quân thanh âm không lớn, nhưng câu dẫn chú ý của phần lớn quân nhân, vốn dĩ đang nghị luận bàn tán âm thanh cũng tạm thời yên tĩnh xuống. Bởi vì Hùng Ly Quân chính là chỉ huy lớn nhất ở đây, chỉ sau Cửu U Quân.
Hùng Ly Quân, Phó Thống Lĩnh Quân Trinh Sát !
Tu vi đạt đến hậu kỳ Nhân Quân, được toàn bộ binh lính của Quân Trinh Sát kính trọng, tính cách không những ngay thẳng mà thực lực cũng rất cao, tuyệt đối là một vị chỉ huy mà ai cũng muốn đi theo.
Nhất Dạ Thiên Thu liếc mắt nhìn xuống phía dưới, nhìn thấy Hùng Ly Quân, mỉm cười gật đầu. Bởi vì tiền thân "Cửu Thiên Thu" có quan hệ tương đối tốt với người này, là do người này một mực chiếu cố, tiền thân mới có thể tới lui Luyện Khu.
Đừng tưởng nơi này là cái gì đất lành, quân trường so với cuộc sống bên ngoài càng khốc liệt không kém, là nơi đúng nghĩa cá lớn nuốt cá bé, kỉ luật được đặt lên hàng đầu, kỉ luật chính là sức mạnh.
Nhất Dạ Thiên Thu lại nhìn nằm trên đất bất động Cửu Thiên Lạc, giọng điệu đạm mạc điềm tĩnh nói: "Hùng Ly Quân, nếu ta g·iết hắn, ổn sao ?"
Hùng Ly Quân ánh mắt lộ ra tinh mang lấp loé nói: "Sinh Tử Đài quy tắc, lão phu cũng không thể can thiệp, như tam thiếu gia muốn hạ thủ, cũng không ai có thể cản ngươi."
Cửu Diên Hồng vốn dĩ hi vọng Hùng Ly Quân cứu Cửu Thiên Lạc một mạng, thế nhưng thấy cảnh này, tâm nàng không khỏi siết chặt, vội nói: "Hùng Ly Quân đại nhân minh xét, Cửu Thiên Thu hẳn là dùng yêu thuật, đúng, một tên Yêu Tinh làm sao thắng được Đại Sĩ cảnh tu sĩ ? Hắn là Bán Yêu, chắc chắn dùng yêu thuật !"
Nhất Dạ Thiên Thu liếc nhìn Cửu Diên Hồng, trong ánh mắt lộ ra ngạc nhiên, cùng là ca ca, nhưng nàng nhận Cửu Thiên Lạc, mà lại rất xa cách "Cửu Thiên Thu" đây là vì sao ?
Nhưng cũng chỉ là một loại liếc mắt qua loa, đối với hắn, Cửu Diên Hồng cũng không khác một bộ tử thi.
Đời này sống lại, hắn đương nhiên không để ai khi dễ mình, càng không để ai có cơ hội đó !
Theo kí ức của tiền thân, Cửu Diên Hồng so với Cửu Thiên Lạc càng đáng ghét, luận mưu trí là một trời một vực với nhị ca nàng. Thậm chí nàng còn nhiều lần vì lợi ích của mình, sẵn sàng bán đứng người thân. Năm đó nếu không phải nàng chỉ điểm, mẫu thân "Cửu Thiên Thu" đã không bị Cửu U Quân phát hiện nàng giấu một đứa con riêng, dẫn đến hàng loạt bi kịch tiếp diễn, cho đến tận bây giờ.
Cửu Thiên Thu, chính là đứa con riêng đó !
Cửu U Quân một mực bận rộn nơi sa trường, hay tin sau đó phẫn nộ không thôi, hạ lệnh c·ách l·y mẫu thân Cửu Thiên Thu, đến bây giờ đã ròng rã mười lăm năm.
Mười lăm năm bị giam trong phòng kín !
Cửu Linh, cùng Cửu Thiên Thu, dù muốn cũng không thể gặp mặt. Nàng nhiều lần muốn t·ự v·ẫn, thế nhưng bởi vì Cửu Thiên Thu còn nhỏ, không nỡ ra tay kết liễu chính mình, lấy điều kiện Cửu gia phải chăm lo cho Cửu Thiên Thu, nàng mới cam tâm bị nhốt ở nơi này.
Cửu U Quân đương nhiên không nỡ nhìn Cửu Linh c·hết, dù sao cũng là con gái ruột của hắn. Thế là bàn giao cho phu nhân của con trai trưởng mình chăm sóc, nàng chính là Trang Chủ hiện tại của Bạch Tuyết Sơn Trang.
Nhưng dựa theo lời Cửu Diên Hồng nói, mẹ con Cửu Thiên Thu chính là cái gai trong mắt của vị Trang Chủ này, cho nên g·iết c·hết Cửu Thiên Thu không những không bị trách phạt, ngược lại còn được nàng trọng dụng, lợi ích vô tận.
Vốn dĩ còn tưởng Hùng Ly Quân sẽ bênh vực Cửu Diên Hồng, Nhất Dạ Thiên Thu lại nghe thấy vị chỉ huy này nói: "Ta nhìn không giống a."
Chỉ vỏn vẹn mấy từ, nhưng lại khiến người ta kinh ngạc. Đây là không cho Cửu Diên Hồng mặt mũi, càng giống như thiên hướng "Cửu Thiên Thu".
Nhất Dạ Thiên Thu không tiếp tục nói nhiều, cũng lười biếng ra tay, quay lưng chuẩn bị đi xuống Sinh Tử Đài.
Một vị binh trưởng canh cửa nói: "Tam thiếu gia dừng bước, Sinh Tử Đài có quy tắc riêng, trừ khi có người chiến đấu c·hết đi, nếu không sẽ không có ai được phép rời đi."
Không đợi Nhất Dạ Thiên Thu nói, Cửu Diên Hồng giống như nghĩ đến điều gì, hai mắt sáng lên, khuôn mặt lộ ra cười tà: "Thách hắn mười cái lá gan cũng không dám hạ thủ, nhị ca như c·hết, hắn cũng không thể sống trên đời a."
Thấy Nhất Dạ Thiên Thu dừng bước, nàng được đà lại nói: "Làm sao, chỉ cần ngươi quỳ xuống hướng hắn dập đầu ba cái nhận lỗi, ta dám cam kết nhị ca sẽ không để tâm chuyện này mà cho qua."
Nhất Dạ Thiên Thu lộ ra ngạc nhiên: "Thật ?"
Cửu Diên Hồng cười tà: "Ta dám thề a."
Nếu để ý, vốn dĩ còn một mực quan sát Hùng Ly Quân lộ ra vẻ thất vọng, hắn thầm nghĩ "Cửu Thiên Thu" bây giờ chung quy vẫn là "Cửu Thiên Thu" năm đó.
"Ý ngươi là hắn có thể tuỳ ý đi ra Sinh Tử Đài dù không g·iết ta ?"
Nhất Dạ Thiên Thu nói tiếp: "Hắn dựa vào cái gì có thể ra Sinh Tử Đài ? Không nghe vị binh trưởng này nói rõ quy tắc sao ?"
Cửu Diên Hồng thản nhiên nói: "Quy tắc chỉ dành cho kẻ yếu !"
Nhất Dạ Thiên Thu gật đầu, đi đến giữa đài, một chân dậm mạnh xuống sàn, hất bỗng thân thể Cửu Thiên Lạc lên cao. Đợi đến thân thể hắn sắp lần nữa rơi xuống, mũi chân một nâng ngay giữa mi tâm đối phương, thân dưới Cửu Thiên Lạc vì thế quỵ xuống trên sàn.
Giống như hắn đang quỳ !
Nhất Dạ Thiên Thu đưa chân xuống, theo quán tính liền thấy, đầu của Cửu Thiên Lạc rơi xuống phía trước, giống như đang khấu đầu.
Tính là một bái !
Nhất Dạ Thiên Thu lại một cước đá vào đỉnh đầu Cửu Thiên Lạc, đầu lâu hất lên cao sau lại đập ầm ầm về vị trí cũ, xem như hai bái !
Lặp lại một lần, đã là ba bái !
Làm xong, hắn mỉm cười nhìn Cửu Diên Hồng, nói: "Kẻ yếu là hắn, mở cửa đi ! Ta không để ý đâu a !"
Cửu Diên Hồng trợn mắt giận dữ, nhưng chưa đợi nàng phát tác, Hùng Ly Quân mở lời: "Đến đây được rồi, chung quy đều là hậu nhân của Cửu U Quân đại nhân, Sinh Tử Đài qui tắc hiển nhiên không thể phá, thế nhưng mặt mũi của Cửu U Quân đại nhân vẫn phải cho, dừng lại đi."
Nói xong, hắn quay người rời đi, mà Sinh Tử Đài màn chắn cũng theo lệnh hạ xuống. Nhất Dạ Thiên Thu nhìn cũng không nhìn, mặc kệ Cửu Diên Hồng mà đi vào cổng thành.
. . .
Kiến trúc Tổng Bộ Quân Trinh Sát được xây dựng với quy mô rất lớn, thể hiện rõ quyền uy của q·uân đ·ội, nói là một phủ chi bằng nói là một thành. Trong thành có san sát lâu đài, mà lớn nhất một chỗ tại trung tâm thành gọi là Trùng Động.
Trùng Động này là nơi được canh giữ nghiêm ngặt nhất trong thành, bởi vì tất cả liên lạc đều là từ đây mà ra. Nghe nói ở đây từ xưa đã được thiết kiến đại trận thời cổ, có thể vượt qua phạm vi rất xa. Xa thì từ nơi này, có thể dịch chuyển đến năm quân còn lại trong Lục Thành. Gần thì có thể dịch chuyển đến bất kì đâu trong Cửu U Thành.
Nhất Dạ Thiên Thu chính là muốn thông qua Trùng Động đi vào Quý Khu, bởi Trùng Động có thể không nhìn Toả Liên Minh Trận, đi thẳng Bạch Tuyết Sơn Trang.
Với thân phận là tam thiếu gia của Cửu tộc, hắn dễ dàng bị nhận ra, nhưng càng nhận nhiều ánh mắt chế giễu hơn là kính trọng, đây là bởi vì thân phận Bán Yêu mà ra.
Mặt khác, "Cửu Thiên Thu" từ trước đến giờ luôn là một phế vật nổi danh trong Cửu U Thành, bị xem là vết bẩn của Cửu tộc !
Đến nỗi, hắn bước đến khu canh giữ Trùng Động, binh lính thấy hắn cũng không đối hoài, một bộ chặn đường không quan tâm đến hắn là ai. Tiếng thở dài vang lên, hắn nói: "Các ngươi có biết sẽ vì hành động này trả giá bao lớn sao ?"
Hai tên binh lính sắc mặt như tro tàn, không hề đếm xỉa đến, mà tên bên phải càng là nhếch môi lộ ra khinh bỉ. Dù sao, để canh giữ được Trùng Động này, thứ quan trọng nhất Cửu U Thành, mỗi một người lính canh đều đã trải qua sàn lọc kĩ càng, có bối cảnh không nhỏ. Đặc biệt làm lính, bọn hắn càng khinh bỉ một tên công tử bột, đã có đủ điều kiện mà lại không ra trò, thua cả phế vật.
"Mộng Miên."
Một cái chớp mắt tiếp theo, chỉ thấy mặt hai người này đơ ra, hồn nhiên không biết Nhất Dạ Thiên Thu điềm tĩnh bước qua đi vào bên trong cánh cửa.
Mộng Miên, chỉ có thể tác dụng chí mạng khi đối phương lơ là, khi mà người ta không đề phòng, buông lỏng khoảnh khắc kia.
Đối với "Cửu Thiên Thu" dạng phế vật này, hai tên binh lính hoàn toàn cho là vô hại, hoàn toàn không đề phòng nửa điểm. Đây là lý do Mộng Miên có tác dụng, bây giờ sinh tử bọn hắn đều là một ý niệm của Nhất Dạ Thiên Thu.
So sánh một chút, Tâm Kình bày ra huyễn thuật e rằng còn không đáng sợ bằng Mộng Miên của Nhất Dạ Thiên Thu, bởi vì Mộng Miên này hắn chế định ra có thể luận sinh tử, mà huyễn thuật của Tâm Kình lại không làm khó được kẻ vững tâm. Chênh lệch duy nhất chỉ là tu vi giữa hai người thi triển !
Tâm Kình bản thân cũng không ngờ đến, Nhất Dạ Thiên Thu tâm cảnh đã là Tâm Như Chỉ Thuỷ, đạt đến cảnh giới tâm cảnh mà một tôn Bán Vương như Tôn Tẫn, Hầu tộc tộc trưởng mới ngộ được.
. . .
_____
Hết chương.
Cầu đề cử truyện, cảm tạ !! :D
~Mạnh.