Chương 104: Sinh Tử Đài
Tại truyền tống trận thôi động xuống, một đạo kết giới ẩn hiện đi ra bao phủ Quý Khu, khiến cho quá trình truyền tống bị ngăn lại.
"Toả Liên Minh Trận ?"
Kết giới này là một loại đại trận, không phải Trận Đạo Tông Sư trở lên tuyệt không có khả năng bày ra, trận này một khi kích hoạt, đừng nói là đi vào, cho dù muốn trở ra cũng là chuyện không thể. Quý Khu rốt cuộc xảy ra chuyện gì khiến nội bất xuất ngoại bất nhập ?
Nhất Dạ Thiên Thu rơi vào suy tư, hắn từng đi qua Quý Khu này, có thể nói nơi đây chính là trung tâm của Cửu U Thành. Quý Khu là điều khiển hết thảy toàn thành, cho dù Thành Chủ Phủ, Bạch Tuyết Sơn Trang đều là bên trong.
Hắn trầm tư một lát, sau đó quyết định xoá bỏ vết tích trên mặt đất, lại men theo một hướng mà đi.
Quân Trinh Sát làm một trong sáu đại quân, thuộc Lục Quân, thiên tài chính là lực lượng nồng cốt ở nơi này, quân lực của Nhân tộc phân biệt theo thứ tự Binh Sĩ, Nhân Tinh, Đại Sĩ tương đương Yêu Thú, Yêu Tinh cùng Yêu Quái ở Tiểu Yêu cảnh.
Nhân Tướng, Nhân Quân là tương đương Yêu Tướng cùng Yêu Quân trong Thượng Yêu cảnh.
Mỗi một cảnh đều có bốn giai đoạn, từ sơ kỳ cho đến trung kỳ, hậu kỳ, đại viên mãn.
Lục Đại Tướng Quân là nhóm sáu người đạt đến đỉnh phong đại viên mãn ở Nhân Quân cảnh, nhiều năm đọng lại tu vi, vô cùng vững chắc mới được xem là Bán Bộ Nhân Vương.
Vương cảnh, là cảnh giới tu sĩ ngưỡng vọng nhìn lên !
Nên nhớ Vương cảnh nhân vật hiện tại cũng không có mấy cái, Yêu tộc có Thập Trụ, Nhân tộc có Tam Đại Thiên.
Lúc này, tại Tổng Bộ Quân Trinh Sát, đang long trọng tiếp đón hai vị khách nhân, hai người này thân phận không giống bình thường, là quý tộc bên trong quý tộc, bởi vì bọn họ thuộc Bạch Tuyết Sơn Trang.
Là người của Cửu tộc !
Theo như dòng trí nhớ, chính hai người này lợi dụng lòng tin tưởng của Cửu Thiên Thu, để dẫn hắn vào chỗ c·hết. Phân biệt một nam một nữ, Cửu Thiên Lạc và Cửu Diên Hồng.
Cửu Thiên Lạc, nhị thiếu gia của Cửu tộc. Cửu Diên Hồng, thì là tứ tiểu thư.
Bởi vì thân là cháu của Cửu U Quân, bọn hắn thân phận lộ ra tôn quý, dù chỉ là Đại Sĩ cảnh, nhưng lại ngồi ngang hàng với Nhân Tướng cấp binh trưởng, thậm chí không xem Nhân Quân cấp chỉ huy ra gì.
Trong Cửu U Thành, ngoài Cửu U Quân vị Bán Bộ Nhân Vương này, còn có mặt khác mấy vị Nhân Quân, đại đa số trong đó đều là chỉ huy của Quân Trinh Sát, chỉ có Thành Chủ hay vài vị trong Triều Đình là số còn lại.
Nhân tộc binh bộ gọi Triều Đình, Yêu tộc binh bộ thì xưng Yêu Đình.
Tổng Bộ Quân Trinh Sát chiếm giữ một góc tư của Luyện Khu, ở đây rất rộng lớn, binh lực hùng hậu, mỗi một vị binh lính đều thấp nhất là Binh Sĩ, còn có rất nhiều Nhân Tinh cùng Đại Sĩ.
Lúc này đang là chạng vạng, sắc trời ngã đỏ tía, thái dương lấp ló màu đỏ trứng chuẩn bị khuất đi sau lớp tường thành, nhưng binh lính của Quân Trinh Sát vẫn hừng hực luyện quyền.
Trời sáng, luyện thân.
Chiều về, luyện thể.
Tối đến, thắp đèn, luyện quyền.
Đây là cuộc sống của quân nhân trong Lục Quân, lực lượng vũ trang hùng mạnh hàng đầu của Nhân tộc.
"Cửu Thiên Thu" thân phận là cháu trai Cửu U Quân, cho nên lập tức bị nhận ra, dù sao cả toà Bạch Tuyết Sơn Trang, Cửu U Quân chỉ có bốn người cháu.
Nghe nói "Cửu Thiên Thu" đến, Cửu Thiên Lạc cùng Cửu Diên Hồng lập tức ra "tiếp đón" nhưng thái độ này không giống với thân nhân gặp nhau, mà là khinh miệt.
"Hừ, tam đệ, đi đâu đây ? Ngươi lại trốn ra Phàm Khu để làm chuyện xằng bậy sao, làm sao không yên phận mà phụng dưỡng mẫu thân ốm yếu của ngươi a."
"Nhị ca nói không sai, tam cô bệnh đã nhiều năm, tam ca ngươi làm con sao lại vô tâm như vậy, bây giờ tam cô nhất định đang rất cần người chăm sóc, lỡ nàng có mệnh hệ gì thì làm sao đây ?"
"Tứ muội, người ta mẫu thân như thế nào là chuyện của người ta, cùng chúng ta liên quan gì đây ? Năm đó nếu nàng không nhất quyết cãi lại ngoại công, liền không có kết cục như bây giờ."
"Nhị ca a, con trai nàng đang ở đây a. Ha hả, không những vậy, còn đẻ ra một tên Bán Yêu, cũng không biết nàng uống lộn thuốc gì mà cùng một tên Yêu Quái yêu sâu như vậy, còn sinh hài tử, cười c·hết ta."
Bọn họ đứng trước hàng quân đang luyện quyền, dưới tiếng quát lớn hì hục luyện thanh của cấp binh trưởng, đám người vẫn không thể không để ý đến tình huống bên này.
Ai cũng có thể thấy, đây là gà nhà đang đá nhau !
Cũng có thể nhìn ra, Cửu Thiên Lạc cùng Cửu Diên Hồng hai người này đang cố ý vũ nhục "Cửu Thiên Thu" trước mặt hàng quân mấy vạn người.
Trước kia "Cửu Thiên Thu" thật sự không tiếp nhận được loại khinh bỉ này, càng bị bọn hắn ép vào đường cùng, bị hàng vạn ánh mắt chế nhạo. Cho nên tiền thân mới chọn cách quy hàng, làm theo lời hai người bọn hắn, mà tiền thân cũng không biết chính vì quyết định này của mình mới khiến mình c·hết.
Nhưng bây giờ, không phải "Cửu Thiên Thu" mà là Nhất Dạ Thiên Thu, hắn tâm cảnh kiên định, Tâm Như Chỉ Thuỷ, tại hàng vạn ánh mắt tò mò chế nhạo, một mặt điềm tĩnh nhìn hai vị thân huynh muội trước mặt.
Hắn nói: "Hai vị đây là ?"
Hai người đầu tiên giật mình, riêng Cửu Thiên Lạc càng cười phá lên nói: "Làm sao, ngươi cũng trở nên mất trí, là do mẫu thân ngươi di truyền cho ?"
Nhất Dạ Thiên Thu ánh mắt phát lạnh, nói: "Ngươi có biết ăn có thể ăn bậy, nói không được nói bậy, ngươi như một đầu chó điên đứng giữa đường sủa bậy, là do phụ mẫu ngươi dạy sao ?"
Cửu Thiên Lạc hai mắt co rụt, quát: "Ngươi dám !"
"Người đâu, gông cổ nó lại ném vào địa lao cho bản thiếu gia !"
Nhất Dạ Thiên Thu ánh mắt như độc xà, liếc nhìn xung quanh, nói: "Các ngươi dám nghe lời hắn ?"
Vốn dĩ mấy tên cấp chỉ huy Nhân Tướng còn rục rịch dự định tranh công, giành quan hệ với Cửu Thiên Lạc. Thấy Nhất Dạ Thiên Thu phản ứng như vậy, bọn hắn không khỏi khựng lại, tự hỏi trong lòng hôm nay "Cửu Thiên Thu" hiền lành nhút nhát ở đâu chứ.
Nhất Dạ Thiên Thu nói: "Thân là cháu của Cửu U Quân, một trong Lục Đại Tướng Quân của Nhân tộc. Ngươi có đủ tài đức ra lệnh quân nhân sao ? Một tên công tử bột suốt ngày bám váy mẹ có gì hãnh diện trước quân nhân bọn hắn sao ?"
Cửu Thiên Lạc cười gằn: "Ngươi thì khác gì ta ?"
Nhất Dạ Thiên Thu gật đầu: "Nhận rồi thì tốt, chỉ là chúng ta thân làm cháu của vị đại nhân kia, không thể khiến hắn mất mặt. Cũng không biết Cửu Thiên Lạc ngươi có dám cùng ta đọ chiêu một chút sao ?"
Ba chữ "Cửu Thiên Lạc" đây là nói rõ, Nhất Dạ Thiên Thu xem người này chỉ là người dưng mà không phải cái gì nhị ca. Đối với hắn, nhị ca không phải kẻ xem rẻ thân nhân như vậy, mà trong kí ức của Cửu Thiên Thu, hai người này cũng một mực n·gược đ·ãi hắn, dù là ở đâu.
"Ha hả, vọng đồ ! Gọi ngươi cuồng hay là ngu xuẩn, một tên Yêu Tinh dám vọng nghị Đại Sĩ, ngươi là ăn gan hừm ?"
Trong mắt Cửu Thiên Lạc, Cửu Thiên Thu mang Bán Yêu thân phận, hoàn toàn không đáng để xem là Nhân tộc tu sĩ, cho nên hắn dùng hai chữ Yêu Tinh, mà không phải Nhân Tinh.
"Sinh tử chi chiến thế nào ?" Nhất Dạ Thiên Thu đạm mạc nói.
Đám người xung quanh khuôn mặt mộng bức, hai mắt nhìn nhau, một tên Bán Yêu từ xưa đến nay có danh phế vật lại dám luận sinh tử chiến cùng thiên tài Cửu gia ?
"Ha ha, ngu xuẩn ! Ngươi ngu xuẩn hết mức rồi a !" Cửu Thiên Lạc cười càng lớn, giống như đây là chuyện tiếu lâm nhất trong thiên hạ.
"Dám hay không dám !" Nhất Dạ Thiên Thu dùng tinh thần lực quát lớn, âm ba như thiên âm vang dội toàn trường.
Cửu Thiên Lạc cũng bị giật mình, lập tức phẫn nộ, hai mắt tràn đầy lửa giận theo dõi bóng lưng Nhất Dạ Thiên Thu tiến về Sinh Tử Đài.
Tại Luyện Khu, ngoài thao trường luyện binh, còn có tỉ thí đài, có hai loại. Thứ nhất, là Võ Đài, nơi dùng để sát hạch thăng hàm, hoặc chỉ dùng để luận bàn chiêu thức. Thứ hai, là nơi được quan tâm nhất Sinh Tử Đài, ở đây chỉ có sống hoặc c·hết, sinh tử tự liệu.
Cửu Thiên Lạc làm Đại Sĩ cảnh, đương nhiên tâm lý tự tin hoàn toàn nắm chắc có thể hạ sát "Cửu Thiên Thu" thứ làm hắn cân nhắc chính là làm sao tiện bàn giao cho Cửu gia. Dù sao bọn hắn cũng cùng một nhà, đổi lại "Cửu Thiên Thu" không phải họ Cửu, làm Bạch Tuyết Sơn Trang thiên tài, hắn g·iết vài tên quý tộc con em thì đã làm sao.
Cửu Diên Hồng kéo lại vạt áo Cửu Thiên Lạc, thấp giọng: "Không phải dự tính kéo hắn rời xa Cửu U Thành mới ra tay sao ? Hiện tại đứng trước đám đông g·iết người như vậy, muội thấy bất an a."
"Tứ muội không cần lo, đây là hắn trước khiêu khích ta. Một khi lên Sinh Tử Đài, liền không ai có thể cản. C·hết cũng chỉ có tự trách bản thân vô dụng, Trang Chủ một mực canh cánh mẫu tử nhà hắn, một khi chúng ta g·iết được Cửu Thiên Thu tự nhiên có nàng chống lưng. Dù cho Cửu U ngoại công có bất mãn cũng không đến mức nghiêm phạt chúng ta a."
Cửu Diên Hồng mím môi một chút, nhìn về Sinh Tử Đài, cũng không biết tại sao nàng có một cỗ bất an khó nói.
Theo nàng, đó có lẽ là sợ "Cửu Thiên Thu" bị g·iết trước hàng vạn quân nhân, như vậy nàng cùng Cửu Thiên Lạc đều khó tránh bàn tán thị phi. Nhưng nàng có lẽ không biết được, thiếu niên chờ trên Sinh Tử Đài kia, không phải đã từng "Cửu Thiên Thu" mà là Nhất Dạ Thiên Thu.
Nếu nàng biết rõ điểm này, tin tưởng sẽ biết nguyên nhân bất an của mình từ đâu ra.
Đợi đến Sinh Tử Đài màn chắn dựng lên, nội bất xuất ngoại bất nhập thời điểm kia, Cửu Thiên Lạc không nói hai lời, vừa ra tay liền bá đạo không thôi.
"Cửu U thức thứ nhất, Cửu U Quyền !"
Thân hình hắn không nhỏ nhưng so với ngọn gió đều nhanh hơn, song thủ rõ ràng chỉ có hai đầu nắm đấm lại trở thành mười tám quyền che đậy tầm mắt Nhất Dạ Thiên Thu.
Nhất Dạ Thiên Thu khoé miệng lộ ra vẻ tiếu dung, trong miệng lẩm bẩm: "Cửu U thức thứ tư, Bích Hạt Phi Thiên !"
Chỉ thấy thân thể hắn giống như bị nhấc bỗng ngược lên, hai tay như cánh hạt, chân móc ngược lên cao quá đỉnh đầu.
Là thế hạt, mà đuôi bọ cạp !
Tại mười tám quyền áp thân, hắn như một loại lò xò búng ngược lên cao, mũi chân như đuôi gai bổ xuống đỉnh đầu Cửu Thiên Lạc.
Một đòn duy nhất, thất khiếu chảy máu.
Bởi vì đỉnh đầu vị trí tồn rất nhiều kinh mạch, Bích Hạt Phi Thiên lấy thân pháp phối Cước Đạo, một điểm chạm vào giữa thiên linh cái đối phương.
Cửu Thiên Lạc kêu thảm một tiếng, cả người úp sập xuống đất, ầm ầm như điếu đổ, Sinh Tử Đài giống như bị lung lay một cái.
"Một đòn ?" Một vị Nhân Tướng cấp binh trưởng nuốt nước bọt nói ra.
Một âm thanh trầm trọng vang lên: "Cửu U thức thứ tư luyện đến cảnh giới cao thâm như vậy, đừng nói là Cửu Thiên Lạc, dù cho Cửu Thiên Tân ở đây cũng là tương tự a."
Vị quân nhân dựa theo âm thanh quay qua nhìn, mới phát hiện đây là một vị trung niên tử, thân thể hắn cao đến hai mét hơn, bá khí tuyệt luân.
. . .
____
Hết chương.
Bữa giờ bận bịu quá, độc giả thông cảm nhé kkk
~Mạnh.