Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Muốn Làm Thiên Địa Chi Tổ

Chương 106: Tam Phủ Chi Biến




Chương 106: Tam Phủ Chi Biến

Nhất Dạ Thiên Thu trực tiếp bước vào đại môn, nhìn ngắm khung cảnh phía trong.

"Năm đó tiện tay nghiên cứu Đại Không Trận, không nghĩ đến nghìn năm về sau lại là thứ này. Trùng Động, tên cũng thú vị a."

Khu này nhìn từ ngoài giống như một toà tháp, duy chỉ có một cánh cửa đi vào bên trong, bước qua đại môn, liền thấy rõ một đạo tường sáng dựng thẳng lên cao, giống như nối liền đến vô hạn.

Bởi vì trong tháp, không thấy trần nhà, chỉ thấy một vùng tối tăm thăm thẳm, mà tường sáng của đại trận là nối thẳng lên đó, giống như nối thẳng lên tinh không vũ trụ.

Tường sáng này, chính là Trùng Động.

Nói đúng hơn là Đại Không Trận mà năm đó Dược Vương Nhất Dạ học tập Trận Pháp xây dựng lên, trên tường sáng không giờ khắc nào không chuyển động hàng nghìn hàng vạn cổ tự nhỏ màu trắng, một mực chạy lên tận trên cao không thấy cuối.

Làm chủ của Đại Không Trận, hắn đương nhiên biết cách hành trận, thế nhưng có một thứ câu dẫn ánh mắt hắn lúc này.

Trước Trùng Động, đang có một đạo thân ảnh, so với tường sáng to lớn kia, lộ ra nhỏ bé không đáng kể, không phải Hùng Ly Quân liền là ai đây ?

"Đến rồi sao ?"

Hùng Ly Quân hai tay vác tại sau lưng, mặt nhìn tường sáng nói ra, thanh âm hắn không lớn nhưng rõ rành rành truyền vào tai Nhất Dạ Thiên Thu.

Nhất Dạ Thiên Thu không trả lời, Hùng Ly Quân điềm tĩnh nói tiếp: "Không cần giả vờ, nói đi, ngươi là ai ?"

Nhất Dạ Thiên Thu cười nói: "Hùng Ly Quân ý này là sao ?"

Hùng Ly Quân thở dài, ngẩng đầu nhìn trần tối: "Tam phu nhân trời sinh sắc đẹp tựa thiên nhân, tính tình hiền lành, nhân hậu. Năm đó nếu ta quyết ngăn cản nàng bỏ đi, liền không có những bi kịch phía sau. Hẳn là tại ta, là ta vô tâm !"

Nhất Dạ Thiên Thu chau mày, tại trong ký ức của Cửu Thiên Thu tìm về chuyện này, hắn phát hiện, Hùng Ly Quân đặc biệt rất tốt với Cửu Thiên Thu, hay nói đúng hơn là Cửu Linh.

Cửu Linh, cũng chính là mẫu thân hắn, người bị giam cầm suốt mười lăm năm nay !

"Mười lăm năm rồi a, ta chưa từng thấy qua nàng, nàng có hận ta sao ? Ngươi cũng lớn khôn, đã có bản lĩnh của riêng mình. Tại trong tâm ta, cách để chuộc lỗi với nàng, là thay nàng chăm sóc cho ngươi a."

Nói đến đây, hắn quay mặt lại, hai mắt nghiêm túc: "Nhưng, Bán Yêu là một điều bất hạnh với ngươi. Như ngươi biến tính, trở thành một thứ dị dạng, ta sẽ thay mẫu thân ngươi giáo huấn ngươi. Ta hỏi lần nữa, ngươi là ai ?"

Hùng Ly Quân trên thân phừng phực sát ý, quân bào không gió tự động bay, chỉ cần một sát na đủ để lấy mạng Nhất Dạ Thiên Thu.

Nhất Dạ Thiên Thu lúc này ngược lại trở nên bình tĩnh, nói: "Ngươi cho rằng bằng vào quan tâm của ngươi, ta liền được xem như ấm no không lo nghĩ ? Nếu thật như vậy, mười lăm năm nay ta đã sống thật tốt, là không phải chịu huynh đệ ruột thịt sâu xé, không bị gia nhân ghẻ lạnh, khinh thường."



"Mười lăm năm, ta cũng chưa từng gặp qua mẫu thân, biết đến phụ mẫu tình thương là gì ? Hùng Ly Quân khí khái như vậy, là thật có thể tự xem mình như phụ thân ta, cho ta đủ rồi sao ?"

"Ta như bị Cửu Diên Hồng cùng Cửu Thiên Lạc hại c·hết lúc kia, ngươi còn có thể làm gì đây ? Cho nên, ta là ai, ta biến đổi thế nào cũng không quan trọng. Quan trọng chính là có thể trở về, nhìn mặt mẫu thân một lần, để cho nàng tự do, không còn ràng buộc trong phòng kín."

Vốn dĩ sát ý mười phần Hùng Ly Quân, nghe đến đây không khỏi trầm xuống, trên thân sát ý cũng tiêu tán, rơi vào trầm mặc.

Nhất Dạ Thiên Thu nói: "Bán Yêu thân phận này không có gì sai, trời sinh ta là như vậy. Dù là Nhân, hay là Yêu thì đã là sao, chỉ cần không thẹn với lòng, có một viên bất khuất chi tâm, lại có gì sợ ?"

"Hùng Ly Quân ngươi ân tình sau này ta sẽ trả, nhưng không đến mức có thể thay thế mẫu thân ta dạy ta. Cho nên phiền ngươi tránh đường, ta muốn về Bạch Tuyết Sơn Trang."

Hùng Ly Quân không biết nên nói gì, trong vô ý tự động lùi sang một bên mà nhường đường, Nhất Dạ Thiên Thu nhẹ nhàng bước qua, đến lúc ngang qua hắn thì dừng lại một chút, nói: "Năm đó mẫu thân ta bỏ đi dẫn đến bi kịch phía sau, vốn dĩ không phải lỗi của ngươi. Ngươi không có lỗi, là ngươi đa tình, tự làm khổ mình !"

Nói xong, hắn bước đi tiếp vào Trùng Động mặc kệ Hùng Ly Quân, tại trận pháp bị kích hoạt, thân ảnh nhanh chóng biến mất.

Hùng Ly Quân thẩn thờ, thật lâu sau đó hắn mới thở một hơi dài, cười tự giễu: "Đa tình sao ? Không có nàng, ta đã không phấn đấu đến vị trí này, vì nàng mà ta cố gắng đạt được hết thảy, chỉ duy nhất không bắt được tâm nàng."

. . .

Bây giờ, ở ngoại giới, trong khe núi ở giữa sa mạc kia, nơi Tâm Kình đang ngự trị lại là một cảnh tượng khác.

Vốn dĩ Nhất Dạ Thiên Thu sau khi lao thân vào quầng sáng, dẫn đến trúng huyễn thuật, sa vào huyễn cảnh ở Cửu U Thành. Hiện tại, chỉ thấy thân hắn đang nhắm mắt, lơ lửng giữa không trung, mà xung quanh hắn là một màu cảnh tượng.

Toàn bộ thế giới giống như không có, chỉ có một màu trắng từ đầu đến cuối, giống thân hãm tại Bạch Sắc Giới.

Mà ở gần hắn, còn có vài bộ hài cốt lơ lửng, cùng vài người còn sống. Thình lình trong đó là Hứa Chử, Hứa Long cùng Phù Hoa còn có mấy tên hắc bào tu sĩ đấu pháp lần trước, toàn bộ đều giống như Nhất Dạ Thiên Thu, rơi vào huyễn cảnh của Tâm Kình tạo ra.

Mỗi một người trên gương mặt đều có biểu cảm khác nhau, có đau khổ nhăn nhó, có bi thương đến rơi lệ, có giận dữ trùng thiên, có là sợ hãi tột độ.

Nhưng chỉ Nhất Dạ Thiên Thu, từ đầu đến cuối là bình tĩnh không biến sắc.

. . .

Quý Khu, làm khu vực của Quý tộc trong Cửu U Thành.

Trùng Động nối thẳng đi vào Quý Khu, điểm đến chính là Binh Bộ của Cửu U Thành.

Nhất Dạ Thiên Thu mang "Cửu Thiên Thu" ngoại hình xuất hiện tại trận pháp truyền tống, bị nhiều binh sĩ nhận ra.



Nhưng chung quy là bị ngó lơ, trắng trợn xem thường !

Bởi vì Trùng Động từ trước đến nay đều là phải có chuyện quan trọng mới được dùng đến, cho nên mới gọi nó là thứ quan trọng nhất của Cửu U Thành. Dù là cấp chỉ huy như Nhân Tướng, thậm chí cấp lãnh đạo như Nhân Quân, hay là Quý tộc cũng không được phép sử dụng cho cá nhân.

Thế nhưng những luật lệ này, lại bị một thứ lách qua, là con cháu của Bạch Tuyết Sơn Trang, người của Cửu tộc.

Không phải bọn hắn được quyền cao như vậy, mà vì phía sau bọn hắn chính là Cửu U Quân.

Cho nên khi thấy "Cửu Thiên Thu" bằng Trùng Động đi đến, từng cái binh sĩ đều tập riết thành quen. Chỉ là thái độ đối với Cửu Thiên Lạc mấy người kia, rất khác đối với tam thiếu gia "Cửu Thiên Thu".

Khinh bỉ, xem thường !

Nhất Dạ Thiên Thu mặc kệ, hắn lập tức rời khỏi Binh Bộ, tiến về Bạch Tuyết Sơn Trang. Trên đường, kiến trúc ở Quý Khu giống như một độ cao khác so với hai khu còn lại, mỗi một cái nhà đều là biệt phủ rộng lớn phi thường.

Mà to lớn nhất, giống như cung điện đồng dạng, nằm tại trung tâm chính là Bạch Tuyết Sơn Trang.

"Tiểu tử này tâm ma, hẳn là sự hận thù a. Hận không thể cứu mẫu thân, hận thân nhân đồng tộc xa lánh, hận bản thân vô dụng. Chỉ có vế đầu là còn khiếm khuyết, như vậy liền dễ giải quyết."

Đến đại môn Bạch Tuyết Sơn Trang, hai tên Yêu Quái đứng đó canh cổng, thấy "Cửu Thiên Thu" đến, bọn hắn liếc mắt nhìn nhau, làm bộ không hay, không hề quan tâm.

May mắn, bọn hắn hay là vẫn để "Cửu Thiên Thu" đi vào trong sơn trang.

Trong sơn trang này, có vài nơi đặc thù, trong đó có phủ đệ của mấy vị đại nhân vật mang huyết mạch chính thống của Cửu U Quân.

Nhất, Nhị, Tam, Tứ bốn cái phủ đệ !

Bốn cái phủ, là nơi ở của bốn người con của Cửu U Quân. "Cửu Thiên Thu" làm tam thiếu gia, con của tam phu nhân Cửu Linh, chỗ sinh sống chính là Tam Phủ.

Tam Phủ, là phủ yếu kém, bị chúng bạn xa lánh, giống như bị cô lập không ai đến qua, dù cho gia nhân cũng không thèm quét dọn, như là nhà hoang, chuồng heo bừa bộn.

"Cửu Thiên Thu" đi vào Tam Phủ, không ai thèm đếm xỉa, dù sao nơi này giống như càng ngày càng tệ, so với chuồng chó cũng không bằng. Nhất Dạ Thiên Thu tại trong phủ thấy đầy cỏ mọc, sân lớn thành bãi tha ma, khắp nơi mùi h·ôi t·hối.

Từ nhỏ đến lớn, "Cửu Thiên Thu" là sống trong nơi này, bởi vì độc vật khắp nơi, hắn phải dọn vào nhà kho để ở, trong này tuy nhỏ bé nhưng lại có một loại cảm giác an toàn, dễ dọn dẹp.

Nhất Dạ Thiên Thu mang thân Cửu Thiên Thu, không phải đã từng là cậu bé nhút nhát, hắn sắc mặt âm trầm. Tay phải hất lên, cuồng phong tuỳ theo xuất hiện, là Phong Đạo thuộc tính, gió như đao cắt, đem toàn bộ cây cỏ cao qua mắt cá chân đều chém đoạn.

Tam Phủ rất lớn, một hơi hắn không làm xuể, chính vì vậy tiêu tốn nửa canh giờ hơn, rốt cuộc dọn sạch Tam Phủ.



Một loại cảm giác dễ chịu rót vào trong lòng hắn, bởi vì đây cũng là một nút thắt tâm lý của Cửu Thiên Thu.

Từng cái nút thắt cộng lại, mà người ta không thể giải quyết, nó trở thành vấn đề trong lòng, sinh ra tâm ma.

"Hảo thủ đoạn, là Oán Hương Thảo."

Thuận theo tầm mắt Nhất Dạ Thiên Thu, mới thấy giữa sân có một cây cỏ tím ngọn đỏ rất nhỏ, nhìn qua bình bình như nhiều loại khác, nhưng lại không hề bình thường.

Bởi vì, Oán Hương Thảo tác dụng duy nhất, là thúc đẩy phát triển của độc dược.

Độc vật mà "Cửu Thiên Thu" biết đến, chính là độc thảo từ trong sân, dù cho nhiều lần hắn cố gắng phá bỏ ra sao, nhưng chung quy đều thành công dã tràng vô ích.

Nhất Dạ Thiên Thu nói: "Xem ra có người cố ý cấy Oán Hương Thảo vào a, thủ đoạn thấp hèn như vậy, là sợ lòi đuôi chuột, muốn từ từ hại c·hết tiểu tử này a."

Sau đó, hắn lại quét sạch một lần sân lớn, dùng Hoả Đạo chi lực t·hiêu r·ụi toàn bộ độc thảo. Thủ thuật tinh minh vô cùng, hoả dẫn cao tuyệt không tổn hại đến Tam Phủ.

Hắn cười nói: "Bát Giác Linh Đan quả nhiên diệu dụng a, ngoài Ngũ Hành chi lực còn có Phong, Ám, Lôi ba thuộc tính. Nếu như sau này ta có thể dung hợp các đạo, còn có thể phát triển thêm cao a."

Hắn điềm tĩnh bước sâu vào Tam Phủ, lần đầu tiên thấy được sảnh chính đường, nơi này vốn dĩ là nơi tiếp khách của Tam Phủ. Bây giờ cũng cũ kĩ rách nát, mạng nhện tứ tung, nhìn khổ không thể tả nào có nửa điểm phong thái của đại phủ đệ trong Bạch Tuyết Sơn Trang.

Như đem hiện trạng nơi này nói cho Quý Khu Quý tộc, e rằng sẽ là một chuyện buồn cười, bởi vì căn bản không ai nghĩ đến đây là sự thật.

Nhưng !

Tại Nhất Dạ Thiên Thu nhìn chằm chằm, sắc mặt càng ngày càng bất thiện, hắn thấy sảnh chính đường này không có nửa điểm bình thường như cảnh tượng.

Tại kinh nghiệm của mình, từ vạn năm lịch duyệt t·ang t·hương, hắn thấy nơi này có một tia Yêu Khí vô tình toát ra, dù chỉ một tia nhưng lại vô cùng thuần khiết, giống như của Đại Yêu toát ra.

Đại Yêu, thông thường đều là Yêu Vương tồn tại !

Có Đại Yêu trong phủ của một trong Lục Đại Tướng Quân ?

. . .

______

Hết chương.

Cầu đề cử truyện :D

Happy New Year 2023, năm mới chúc các bác bình an, vạn sự như ý, khoẻ mạnh hạnh phúc bên gia đình nhé ! ^^

~Mạnh.