Ta Muốn Làm Một Gã Thiện Lương Trùm Phản Diện

Chương 46: Đều có ý đồ riêng (1)




Chương 46: Đều có ý đồ riêng (1)

Chứng kiến phụ nhân sau khi nói xong liền một mực thấp thỏm, chờ đợi xem mình sẽ phản ứng như thế nào. Kỳ thật, trong lòng Hồ Ngọc Ánh không tránh khỏi mà xuất hiện một vài tia bi ai. Những năm gần đây, bởi vì muốn xây chắc quyền uy của bản thân, nhiều lúc nữ nhân đã bị buộc phải thi hành ra những thủ đoạn cực kì tàn độc. Có lẽ cũng do nguyên nhân trên, thay vì kính trọng thì phần đông thành viên Hồ gia chỉ càng thêm cảm thấy sợ hãi nàng hơn.

Là một nữ nhân sống vô cùng lý trí, Hồ Ngọc Ánh tất nhiên sẽ mười phần hài lòng mà tiếp nhận lấy điều này. Chỉ cần đảm bảo có thể nắm giữ địa vị giống như hiện giờ, nàng cũng không ngại khi trở thành ác nhân ở trong mắt những kẻ khác. Vừa rồi sở dĩ nội tâm của Hồ Ngọc Ánh đột ngột xao động, chủ yếu vẫn là do một ít cảm xúc thiếu nữ đang không tự chủ quấy phá mà thôi.

Đối với những biến hóa kiểu như vậy, tuy Hồ Ngọc Ánh thừa biết là không nên, thế nhưng sau cùng nàng vẫn quyết định bỏ mặt cho nó tự do phóng thích. Vì theo đuổi quyền lực, nữ nhân có thể sẵn sàng xuống tay tàn nhẫn với những người xung quanh. Bất quá, Hồ Ngọc Ánh tuyệt đối không hy vọng rằng, bản thân sẽ đánh mất đi hoàn toàn các loại tình cảm vốn có.

Giả sử vào một ngày nọ, khi mà thực sự chẳng còn biết rõ lòng thương hại là gì, vậy thì nàng cũng không dám tự xưng mình làm một con người chân chính nữa rồi. Nghĩ đến viễn cảnh vô cùng đáng sợ kia, Hồ Ngọc Ánh ngay lập tức đánh thức lấy trái tim trước đó vốn dĩ đã có vài phần lạnh nhạt. Cũng bởi vì lý do trên ảnh hưởng, mặc dù không hề cố ý biểu hiện ra bên ngoài, thế nhưng ngữ điệu của nàng đối với Hồ Thu Thủy rõ ràng đã nhu hòa hơn khá nhiều.

- Được rồi, sự tình mặc dù có vẻ phức tạp, bất quá nó vẫn còn chưa tới mức để nhường Thu Thủy chấp sự phải rào trước đoán sau đến như vậy. Lại nói, trên thực tế thì thời gian của ta cũng chẳng mấy dư giả là bao. Do đó thay vì còn ngồi ở đây đưa đẩy trách nhiệm, ngươi vẫn là nên mau chóng hồi báo nhiệm vụ của mình đi thôi.

Vừa nhẹ giọng nhắc nhở thủ hạ, một bên Hồ Ngọc Ánh vừa lấy bình rượu hoa quả trên bàn ra rót đều cho cả hai người. Chờ sau khi chiếc ly ngọc trước mặt sắp sửa được đổ đầy quá nửa, lúc này nàng mới hơi lật nhẹ bàn tay trắng nõn lên, ngỏ ý mời phụ nhân tiếp nhận lấy nó dùng thử. Nghe được đại tiểu thư kín đáo cảnh cáo, lại nhìn xem đối phương bất ngờ ban rượu cho mình, Hồ Thu Thủy vội vàng đứng bật thẳng dậy, hoảng hốt cúi gập người xuống tỏ vẻ mười phần sợ hãi.

- Thuộc hạ trước đó đã làm việc bất lực, hiện tại nào còn dám mặt dày mà đi cùng đại tiểu thư ngồi ngang hàng đối ẩm nữa chứ. Chỉ cần ngài không trách tội ta hành sự vô năng, vậy thì trong lòng thuộc hạ đã cực kì cảm kích rồi.

- Thu Thủy chấp sự cứ việc yên tâm mà uống đi thôi! Đây là Bách hoa tửu do chính danh tiếng vang dội Tố Nữ các ủ thành, phải hiếm lắm thì gia tộc chúng ta mới đấu giá được vài bình cơ đấy. Mấy năm qua ngươi theo ta cũng từng lập được không ít công lao, một ly này hãy xem như là phần thưởng để ta khen tặng cho chấp sự vậy. Ngoài ra thì ở chỗ ta nơi này vẫn còn tồn tại một ít dự trữ, cho nên ngươi cũng đừng quá dè dặt làm gì. Nếu về sau lại có cơ hội thu mua tiếp, ta cũng có thể chia sẻ với chấp sự nhiều hơn.

- Đa tạ đại tiểu thư! Thuộc hạ xin thề nhất quyết sẽ đuổi theo bước chân của ngài đến cùng!



Cẩn thận ngồi trở về vị trí cũ, Hồ Thu Thủy mười phần khéo léo mà bắt đầu nâng lên ly rượu trước mặt. Bất quá khi nhìn vào thứ chất lỏng với màu hồng phấn khá là dụ hoặc kia, nàng cũng chỉ hơi khẽ nhấp một ngụm nhỏ vào miệng để xem như nếm thử mà thôi. Đối với loại Bách hoa tửu này, kỳ thật Hồ Thu Thủy đã từng được nghe rất nhiều người đồn thổi qua. Tục truyền thì đây chính là một thứ rượu ngon cực kì quý hiếm. Không chỉ sở hữu hương vị làm say đắm lòng người, bản thân nó còn có khả năng giúp tăng cao tu vi cho bất cứ ai uống vào.

Hơn nữa theo như hiểu biết của Hồ Thu Thủy, ngoại trừ một bộ phận Bách hoa tửu được Tố Nữ các đem tặng cho bốn đại thế lực cùng cấp bậc, mỗi năm thì bọn họ cũng chỉ bán ra ngoài số lượng đúng một ngàn bình mà thôi. Mặc dù không rõ tiểu thư nhà mình làm sao lại tranh mua được loại linh tửu này, thế nhưng nàng tin chắc đại giới mà đối phương phải chi trả là chẳng hề nhỏ bé một chút nào.

Bất quá, đồ vật tuy đắt đỏ nhưng quả thật nó cũng rất xứng đáng với cái giá trên. Trước tiên khoan hãy bàn tới việc, mùi vị thơm ngọt đến mức thuần túy kia vẫn đang không ngừng luân chuyển qua lại trên đầu lưỡi. Chỉ riêng hiệu quả khiến cho linh lực trong cơ thể Hồ Thu Thủy đột nhiên xao động, đây đã có thể coi làm một điều khá là hiếm gặp rồi. Nàng dám cam đoan rằng, nếu như có thể đều đặn thưởng thức thứ này mỗi ngày, vậy thì khả năng mà mình tiếp tục tiến giai sẽ là cao vô cùng.

- Như thế nào, có phải ngươi đang cảm thấy đan điền nóng dần lên đúng không? Nói thật, ban đầu ta cũng chẳng mấy tin tưởng vào công dụng của loại rượu này. Tuy nhiên sau khi trải nghiệm qua lần đầu, ta liền ngộ ra được một chân lý chính là, tuyệt đối đừng bao giờ dùng cái nhìn phiếm diện của bản thân để đi đánh giá lấy năm đại cự bá cả.

- Giả sử ta đoán không sai, so với mặt hàng phổ thông trước mặt, rất có thể bên trong Tố Nữ các vẫn còn sản xuất ra thêm những thứ khác cao cấp hơn. Đáng tiếc, dựa vào địa vị của Hồ gia hiện giờ, chúng ta sẽ rất khó lòng để mà tiếp cận đến những đồ vật kiểu như vậy.

- Đại tiểu thư nói không sai! Tuy sự thật cực kì phũ phàng, thế nhưng phải thừa nhận một điều rằng, trong mắt những vị đại nhân vật kia, rõ ràng chúng ta chẳng khác gì một đám sâu kiến cả. Lấy Bạch Vân tông ra làm ví dụ liền sẽ hiểu, chỉ cần bọn họ muốn diệt trừ ba đại gia tộc chúng ta, vậy thì đơn giản chỉ cần một câu nói thôi là đã có thể làm được điều này rồi.

Nghe được thủ hạ cảm thán, Hồ Ngọc Ánh cũng không tránh khỏi phải gật đầu tỏ vẻ đồng tình. Đừng nhìn Hồ gia hiện tại vẫn luôn nắm giữ quyền quản lý Mạch Ngọc thành trong tay. Thế nhưng nếu có một ngày các nàng không thể khiến cho Bạch Vân tông cảm thấy hài lòng. Đến lúc ấy, chẳng cần tới thế lực cự bá trên phải tự mình động thủ, rất có thể một đám tay sai giống như Nhạn Lạc môn liền sẽ bắt đầu rục rịch, thậm chí còn có khả năng tranh giành với nhau chỉ để đi xử quyết lấy Hồ gia nữa không chừng.

- Ân, điều mà Thu Thủy chấp sự vừa nói, ta đây dĩ nhiên thấu hiểu rất rõ. Do đó nhiều năm qua, toàn bộ gia tộc chúng ta mới phải không ngừng nỗ lực phát triển căn cơ của mình như vậy. Bất quá đối với những sự tình này, ta cho rằng các vị tộc lão đã sớm có sự sắp đặt xong xuôi hết thảy cả rồi. Cho nên chấp sự ngươi cũng đừng nên suy nghĩ quá nhiều, trước mắt hãy cứ lo hoàn thành tốt nhiệm vụ của bản thân đi đã. Tin tưởng ta, tương lai Hồ gia nhất định sẽ càng lúc càng thêm tốt đẹp hơn mà thôi.

- Xin nghe theo đại tiểu thư an bài! Bằng vào năng lực của ngài, thuộc hạ cho rằng những tháng ngày mỹ mãn kia tuyệt đối sẽ không còn cách chúng ta quá xa. Nếu như có chỗ nào cần đến thuộc hạ, kính mong đại tiểu thư cứ việc phân phó, ta tuyệt đối sẽ liều cả cái mạng này để vì ngài và gia tộc phục vụ lấy.



- Được rồi, tấm lòng trung thành của Thu Thủy chấp sự đối với Hồ gia, phụ thân và ta ngay từ rất sớm liền đã vô cùng tường tận. Nếu như ngươi thật sự là một kẻ chỉ biết ăn cây táo rào cây sung, vậy thì chúng ta cũng chẳng thể nào dám nhường cho chấp sự ngồi vào vị trí trọng yếu giống như hiện tại vậy.

- Bất quá, những việc này mọi người có thể chậm rãi chờ đợi về sau hãy thảo luận nữa. Thậm chí chỉ cần Thu Thủy chấp sự tiếp tục biểu hiện cố gắng, ta tin rằng khả năng thăng tiến của ngươi còn là rất khả quan. Trước mắt thời gian dùng để bàn tán chuyện phiếm cũng xem như đủ nhiều, ta nghĩ bây giờ hẳn là đã đến thời điểm mà ngươi nên báo cáo nhiệm vụ của mình rồi không phải sao?

Chứng kiến đại tiểu thư đang mỉm cười đầy ý vị nhìn mình, trong nháy mắt sống lưng Hồ Thu Thủy liền đã lạnh buốt cả lên. Vừa rồi cũng do Bách hoa tửu đem đến hiệu quả quá mức rung động, nàng vậy mà cư nhiên quên mất đi mục đích khi bản thân có mặt ở nơi đây. Không kịp suy nghĩ thêm quá nhiều, vội vàng đặt nhẹ chiếc ly ngọc trên tay xuống bàn, phụ nhân nhanh chóng chỉnh đốn lại tình báo một lần cuối, trước khi bắt đầu nói ra những tin tức mà mình vừa mới nhận được.

- Bẩm đại tiểu thư! Dựa theo chỉ thị của ngài, thuộc hạ đã phái thám tử âm thầm bám đuôi đám người Trương gia, cùng với đó còn có Mộc Hiên phường và cả Hoàng gia. Đầu tiên là vị Dương tiểu thư kia, sau khi tiễn đưa Hoàng gia nhị công tử tiến vào tổ trạch, nàng liền lập tức quay đầu đi trở về Mộc Hiên phường. Đối với nữ nhân này, thuộc hạ đã để một tên thám tử tiếp tục theo dõi. Chỉ cần đối phương có thêm động tác mới, chúng ta nhất định sẽ nhận được tình báo ngay lập tức.

- Ân, ngươi làm rất tốt! Như vậy phía Hoàng gia bên đây phản ứng ra sao? Ta nghĩ việc biết tin thiếu gia nhà mình bị người ta đánh đến hôm mê b·ất t·ỉnh, dù cho người này có là một tên phế vật, theo lẽ thường bọn hắn cũng phải đứng ra để đòi lại công đạo chứ nhỉ?

Tuy ngoài mặt đại tiểu thư không hề biểu hiện ra cảm xúc gì, thế nhưng Hồ Thu Thủy rất nhạy bén mà phát giác được, bên trong ngữ điệu của đối phương đã ẩn chứa lấy sự trào phúng đối với Hoàng gia. Nói theo một cách chính xác hơn, kẻ đang bị chế giễu ở đây chẳng phải ai khác mà chính là vị nhị công tử phế vật kia. Trên thực tế, tên này không chỉ sở hữu thiên phú tu luyện thuộc vào hạng yếu kém, ngay cả phong cách hành xử của hắn cũng rất đáng để cho người ta phải lên án.

Còn nhớ lần trước bên trên đại hội tỉ võ, bởi vì bị một gã Trương gia tộc nhân ở sau lưng khích bác lấy, đối phương bất ngờ dám công khai tuyên chiến với thiên tài trẻ tuổi của Hồ gia. Tất nhiên sự tình tiếp đó thì toàn bộ cư dân tại Mạch Ngọc thành đều biết hết cả rồi, tên kia chỉ sau một chiêu liền đã bị đối thủ đánh bật ra khỏi lôi đài. Kỳ thật, tu vi nhỏ yếu chẳng phải là chuyện gì quá đỗi to tát cả. Điều chân chính khiến cho mọi người chán ghét hắn nằm ở chỗ, kẻ này hoàn toàn chẳng hề hiểu rõ chính mình đang đứng tại vị trí nào.

Nếu như không phải còn mang theo danh xưng Hoàng gia nhị công tử, Hồ Thu Thủy có thể khẳng định một điều rằng, đối phương đã sớm bị những tu sĩ khác đ·ánh c·hết từ lâu rồi. Nghĩ đến đây, nàng ngay lập tức cảm thấy Hồ gia phía bên mình may mắn không thôi. Ngoại trừ đại tiểu thư vốn dĩ kinh tài tuyệt diễm ra, đám hậu bối còn lại trong gia tộc cũng đều là các mầm non tràn đầy triển vọng. Đừng nói là một Hoàng gia chỉ mới tồn tại được vài đời, cho dù có là Trương gia thì cũng rất khó để mà sánh bằng với các nàng.

- Bẩm đại tiểu thư! Lần này Hoàng gia phản ứng tương đối kỳ lạ. Sau khi đón nhận tên phế vật kia trở về, bọn hắn liền trực tiếp đóng kín cửa chính, giống như là chẳng thèm bận tâm tới diễn biến ở ngoại giới vậy.



- Không chỉ có bấy nhiêu đó, theo như thông tin mới nhất mà thuộc hạ vừa nhận được, hiện tại các sản nghiệp dưới quyền Hoàng gia đều đã tạm thời dừng hẳn hoạt động. Nếu như thuộc hạ suy đoán không sai, dấu hiệu trên cho thấy rất có thể đối phương đang muốn tập trung lực lượng, nhằm mục đích chuẩn bị cùng với hai nhà chúng ta khai chiến một trận cuối cùng.

Nghe được tình báo trên, vẻ mặt Hồ Ngọc Ánh chỉ hơi thoáng có đôi chút kinh ngạc, tuy nhiên chẳng mấy chốc thần sắc nàng liền đã quay trở về với bộ dáng bình thường. Mặc dù mọi người đều biết, trên thực tế thực lực Hoàng gia thua kém rất xa so với phía liên minh ở bên này.

Thế nhưng cần phải ghi nhớ một điều rằng, đối phương vẫn còn nắm giữ trong tay một con bài cực kì mạnh mẽ, đó chính là mối giao tình rất sâu cùng với các cao tầng của Nhạn Lạc môn. Nếu không thì chỉ bằng vào một gia tộc xuất hiện vừa hơn trăm năm thế kia, cho dù là nàng thì cũng có đủ niềm tin để lãnh đạo Hồ gia diệt trừ bọn hắn.

Bất quá lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, tuy những năm qua Hoàng gia vẫn thường xuyên bị hai nhà khác luân phiên chèn ép. Bất quá Hồ Ngọc Ánh không cho rằng, một lão hồ ly giống như Hoàng Đại Hải lại dễ dàng buông tha việc tìm kiếm lối thoát, từ đó dẫn dắt gia tộc mình vượt qua khỏi nghịch cảnh trước mắt.

Hiện tại Hoàng gia đột nhiên bắt đầu co cụm xuống phạm vi hoạt động, xem ra rất có thể đối phương đã thảo luận xong biện pháp để ứng phó lại các nàng. Hơi khẽ nhíu mày suy tư vài giây, rất nhanh Hồ Ngọc Ánh liền thấp giọng lên tiếng, nhằm hạ lệnh cho vị phụ nhân vẫn còn đang mang theo vẻ mặt cung kính chờ đợi mình.

- Thu Thủy chấp sự cũng đừng quá mức coi nhẹ Hoàng gia! Cho dù là Hoàng Đại Hải hay Hoàng Hiếu Hòa, tất cả cũng đều chẳng phải là hạng người tầm thường gì. Đó đã là chưa kể đến, gia chủ đời đầu tiên của bọn hắn vẫn còn tồn tại đó thôi. Tuy không có bất cứ một ai biết rõ, người kia bây giờ đã đạt đến trình độ nào. Thế nhưng dựa theo lẽ thường tới nói, chí ít thì đối phương hẳn phải là cao thủ Xung cảnh rồi.

- Lần này bởi vì Trương gia tự tiện hành động, nhiều khả năng sẽ cấp thêm thời gian cho bọn hắn kịp thời chuẩn bị. Càng đáng nói hơn chính là việc, trước mắt chúng ta lại không thể trực tiếp khai chiến ngay với Hoàng gia được. Chỉ cần một ngày sự tình kia còn chưa thể khẳng định chắc chắn, vậy thì đối phương vẫn sẽ luôn là một trong ba đại thế lực đứng đầu Mạch Ngọc thành.

- Hay là như vậy đi, Thu Thủy chấp sự hãy phái ra vài tên thủ hạ, âm thầm bá·m s·át lấy hai cha con Hoàng Đại Hải và Hoàng Hiếu Hòa. Dựa theo cục diện hiện giờ, rõ ràng phần thắng của bọn hắn là cực kì nhỏ bé. Giả sử sắp tới vẫn còn tiếp tục bị dồn ép vào thế chân tường, rất có thể đối phương sẽ lựa chọn đánh bài cảm tình cùng với Nhạn Lạc môn.

- Bất quá, đám người này cũng không biết tự hiểu lấy chính mình. Một khi đã dám cả gan giấu giếm sự tình kia không báo lên, vậy thì cứu tinh trong mắt Hoàng gia nhiều khả năng mới chính là gã đồ tể sẽ thẳng thừng xuống tay với bọn hắn.

Tiếp nhận vào mệnh lệnh không mấy dễ dàng trên, khỏi phải nói nội tâm Hồ Thu Thủy đã khổ sở đến mức độ nào. Dù cho ngoài mặt vẫn luôn xem thường Hoàng gia, thế nhưng nếu đối tượng muốn theo dõi ở đây chính là hai cha con kia, chỉ có thể nói mọi chuyện sẽ trở nên khác biệt hoàn toàn.

Nguyên nhân kỳ thật vô cùng dễ hiểu, bởi vì một người trong đó đang là cường giả cấp bậc Quy nguyên, vốn dĩ nổi tiếng bởi phong cách hành sự trước sau mười phần kín kẽ. Trong khi tên còn lại chính là một vị thiên tài trẻ tuổi, tính ra thì triển vọng của đối phương cũng chỉ thua kém mỗi đại tiểu thư nhà mình. Nghĩ đến đây, tuy trong lòng đã dự liệu trước bản thân sẽ bị mất điểm, đáng tiếc Hồ Thu Thủy cũng chỉ còn nước cắn chặt răng, trực tiếp nói thẳng ra chỗ khó khăn mà mình sắp sửa sẽ gặp phải.

- Tuân lệnh đại tiểu thư! Tuy nhiên ngài cũng biết rồi đó, tính cách hai người này đều thuộc dạng cực kì cẩn thận. Mặc dù đám thám tử của chúng ta đã từng được đào tạo bài bản qua, bất quá thuộc hạ cũng chẳng dám cam đoan, bọn hắn sẽ nắm rõ toàn bộ những điều mà đối phương đang làm.