Ta Muốn Làm Một Gã Thiện Lương Trùm Phản Diện

Chương 43: Thăm dò




Chương 43: Thăm dò

Câu trả lời của người tên Lý Minh Hùng kia giống như một viên đá lớn, ném thẳng vào mặt hồ vốn dĩ vẫn còn đang tĩnh lặng. Dù cho có là kẻ ngu ngốc đến đâu thì cũng đã nhìn ra, đối phương rõ ràng chẳng hề đặt Trương Nhật Nam vào trong mắt. Cần biết một điều rằng, tại Mạch ngọc thành này còn chẳng có mấy người dám làm ra hành vi tương tự. Nếu như đầu óc gã thanh niên trước mặt không phải đã bị cháy hỏng, vậy thì có thể khẳng định bản thân hắn tất nhiên tồn tại những chỗ hơn người.

Đạo lý mười phần đơn giản thế kia, Trương Nhật Nam làm sao lại không biết cơ chứ. Tuy nhiên so với đám người bên cạnh, hắn ở đây kỳ thật còn mưu tính sâu xa hơn rất nhiều. Tuy bề ngoài trông đối phương ăn mặc quần áo có phần đơn bạc, đặc biệt nhất là tại một vài nơi vẫn còn xuất hiện những vết nhỏ nhạt màu. Bất quá dựa vào gương mặt hơi vuông, cùng với đó là ngũ quan tương đối đậm nét, từ trên thân gã Lý Minh Hùng này bất ngờ lại toát ra một loại phong thái cực kì hào phóng.

Dĩ nhiên, Trương Nhật Nam không phải là một kẻ chỉ biết nhìn nhận sự việc thông qua dáng vẻ bề ngoài. Điều chân chính khiến cho hắn cảm thấy kiêng kị nằm ở chỗ, đối phương vậy mà đã hoàn toàn ngó lơ luồng uy áp đang đè thẳng vào người. Từ nãy tới giờ, mặc dù Trương Nhật Nam vẫn luôn không ngừng tăng cường thêm linh lực, thậm chí bằng mắt thường cũng có thể trông thấy, hiện tại đã có vô số tia khí kình cùng lúc khóa chặt về phía gã Lý Minh Hùng kia. Thế nhưng đừng nói đến thân thể của đối phương, cho dù có là mấy đĩa thức ăn vẫn còn nằm yên ở trên mặt bàn, tất cả cũng chẳng hề chịu bất kỳ một sự ảnh hưởng nào dù chỉ là nhỏ nhất.

Biết được ngày hôm nay đã gặp phải cao thủ, trong thoáng chốc não bộ Trương Nhật Nam liền lập tức nảy sinh ra khá nhiều vấn đề. Đầu tiên hắn đã có thể khẳng định, trước đây bản thân chưa từng bao giờ gặp mặt qua người này. Do đó, khả năng rất cao đối phương chính là một tu sĩ ngoại lai chỉ mới vừa đến Mạch ngọc thành. Bằng không thì thật sự rất khó để lý giải được, vì sao kẻ trước mặt lại dám tự tiện chen chân vào sự tình giữa ba đại gia tộc như vậy.

Nếu ngay tại đây chỉ là một người bình thường, Trương Nhật Nam tất nhiên sẽ không cần phải đắn đo suy tính quá nhiều. Thế nhưng khi trông thấy nụ cười nhẹ nhõm trên mặt thanh niên, hắn liền biết rằng thực lực của đối phương hoàn toàn vượt qua chính mình. Một kẻ thoạt nhìn niên linh vẫn còn chưa quá ba mươi, vậy mà tu vi đã đạt đến Luyện khí hậu kỳ hay thậm chí là Luyện thần cảnh. Đừng nói đang ở vùng biên giới xa xôi này, cho dù là đặt tại những thành trấn với quy mô lớn hơn, đối phương cũng đều sẽ được liệt kê vào hàng ngũ của những thiên tài hiếm có.

Nghĩ đến đấy, Trương Nhật Nam bỗng chốc liền thay đổi thái độ theo một cách cực kì chóng vánh. Từ chỗ hùng hùng hổ hổ muốn đè ép gã thanh niên trước mặt, hắn lập tức biến hóa thành một vị công tử với dáng vẻ vô cùng hòa nhã. Không thèm bận tâm tới đám thủ hạ vẫn đang đau đớn nằm lăn lộn dưới sàn, một bên Trương Nhật Nam vừa chậm rãi điều tiết linh lực quay trở về vùng đan điền. Trong khi đó, một bên thì hắn vừa mỉm cười tràn đầy lễ độ, đồng thời nhẹ nhàng cất bước đi thẳng đến chiếc bàn đang được bố trí ở nơi góc tửu lầu.

- Ta nhìn xem Lý huynh ngươi mười phần lạ mặt, hẳn là lần đầu tiên đặt chân đến Mạch ngọc thành này đi. Xin phép tự giới thiệu qua, tại hạ gọi là Trương Nhật Nam, mọi người quanh đây vẫn thường xưng hô làm Trương tam thiếu. Sự tình vừa rồi chỉ là đôi chút hiểu lầm, hy vọng Lý huynh ngươi đừng vì thế mà cảm thấy phiền lòng.

Giống như là chưa từng có chuyện gì xảy ra, Trương Nhật Nam vô cùng tự nhiên mà ngồi vào vị trí đối diện với gã thanh niên xa lạ. Bỏ mặt ánh nhìn hiếu kì đang chăm chú về phía mình, hắn nhanh chóng đảo mắt một vòng qua mấy đĩa thức ăn đang đặt trên bàn. Tất cả đều chỉ là những món bình dân như rau xào và thịt muối, điều đó cho thấy người này không phải là dạng tu sĩ ưa thích hưởng thụ xa hoa. Nếu không thì dựa vào địa vị của một thiên tài, Trương Nhật Nam không tin đối phương sẽ chẳng ăn nổi những món ngon quý giá nhất.

Đối với hành vi dò xét tới từ Trương Nhật Nam, Lý Minh Hùng ngược lại không có điểm nào tỏ ra bất mãn cả. Đặt tách trà đã uống cạn trên tay xuống, hắn nhẹ nhàng lấy từ trong bộ dụng cụ trước mặt ra một cái khác đặt lên bàn, sau đó liền khéo léo mà rót đều dòng nước nóng vào bên trong đó. Chờ tới khi bộ phận lục thủy đã vượt qua hơn một nửa, lúc này hắn mới khẽ đưa tay ra, mời vị Trương gia công tử đối diện thưởng thức cùng mình. Nhìn xem Trương Nhật Nam mười phần nể tình mà nhận lấy tách trà, Lý Minh Hùng cũng không có biểu hiện quá mức xa cách, bắt đầu đáp lại vấn đề mà đối phương vừa mới đề cập đến.

- Trương tam thiếu đừng nói như vậy! Trên thực tế, ngài không trách tội tại hạ ban nãy đã tự tiện nhúng tay lung tung, trong lòng ta đây thực sự cảm kích vô cùng.

Nhấp một ngụm nhỏ dòng nước màu xanh nhạt vào miệng, hương vị có đôi chút đắng nhưng nó lại rất phù hợp với sở thích của Trương Nhật Nam. Mặc dù bên trong Trương gia cũng có cất giữ lấy không ít loại trà ngon. Tuy nhiên khi mang ra đặt cạnh một Hồ gia nắm giữ quyền kinh doanh tửu lầu, rõ ràng ở khoản này thì bọn hắn chẳng thể nào sánh bằng người ta được. Lại nói, thanh niên thần bí không lựa chọn những món ăn ngon, thế mà ngược lại bất ngờ đi điểm lấy một bình trà tương đối đắt tiền. Xem ra đối phương cũng chưa hẳn chỉ theo đuổi lối sống giản đơn, nhiều khả năng là sự truy cầu của hắn có phần hơi nội liễm hơn những người khác mà thôi.

- Mọi việc đều có ngoại lệ riêng không phải sao? Lý huynh ngươi vốn dĩ là một người tài ba, theo lẽ thường tất nhiên sẽ phải hưởng thụ lấy những đãi ngộ khác biệt nhất rồi. Bất quá trong lòng ta đang tồn tại một vấn đề tương đối khốn nhiễu, mong rằng Lý huynh hãy nể mặt mà giúp ta giải đáp kỹ càng.

- Ồ, ở Mạch ngọc thành này vẫn còn xuất hiện chuyện có thể làm khó Trương tam thiếu ngài sao? Mặc dù quãng thời gian đến đây chưa phải quá lâu, thế nhưng danh tiếng của ba đại gia tộc thì tại hạ cũng đã từng được nghe qua khá nhiều. Nếu sự việc mà ngay cả ngài cũng cảm thấy khó khăn, ta không cho rằng bản thân còn có tư cách để mà tham dự vào bên trong đó.

Rõ ràng là Lý Minh Hùng vừa mới thổi phồng lấy mình cùng với Trương gia. Đáng tiếc từ trong ngữ điệu của đối phương, Trương Nhật Nam không hề nghe ra bất cứ một chút vẻ kính sợ nào. Tuy nói hành vi như vậy khiến cho hắn cảm thấy cực kì khó chịu. Thế nhưng khi thông qua chi tiết kia, Trương Nhật Nam lại càng thêm xác định, phía sau Lý Minh Hùng đang tồn tại một thế lực chẳng thua kém gì Trương gia. Điều này làm hắn không khỏi đề cao lòng cảnh giác, bởi vì sự xuất hiện của đối phương là quá đỗi trùng hợp.

- Vấn đề mà ta đang muốn nhắc tới, trên thực tế thì cũng chỉ mỗi Lý huynh ngươi mới giải thích được mà thôi. Đều là những người hiểu chuyện, ta đây cũng chẳng dài dòng thêm nữa làm gì. Hy vọng Lý huynh có thể nói cho ta biết, ngươi và tên phế vật bên kia quan hệ như thế nào? Nếu như bây giờ ta quyết định xuống tay với hắn, liệu Lý huynh ngươi có còn tiếp tục đứng ra cản trở nữa hay không?

Nhìn sang hướng mà ngón tay Trương Nhật Nam đang chỉ vào, Lý Minh Hùng có hơi dừng lại thoáng chốc, sau đó liền đưa mắt tập trung trở về phía bên này. Nguyên lai trong khi hai người đang giao lưu với nhau, Dương Mỹ Linh đã âm thầm nâng đỡ Hoàng Quốc Khánh đứng dậy, chuẩn bị nhân lúc không ai chú ý mà mang đối phương rời khỏi tửu lầu. Hiện tại đột nhiên bị Trương Nhật Nam điểm thẳng mặt, không cần phải nói cũng biết nội tâm thiếu nữ đã bồn chồn đến mức độ nào.

Mặc dù khá là phẫn nộ vì cách làm lén lút của Dương Mỹ Linh, bất quá Trương Nhật Nam cũng chưa từng tỏ vẻ gì gọi là muốn đi qua ngăn cản cả. Sau khi nói ra nghi vấn trong lòng, hắn ngay lập tức nhìn thẳng vào đôi đồng tử màu đen ở trong mắt người thanh niên thần bí. Lần này Trương Nhật Nam không hề phát tán bất cứ một chút linh lực nào. Đổi lại thì hắn quyết định sử dụng lấy tâm lý chiến thuật, nhằm mục đích kiểm tra xem đối phương có đang lừa dối mình hay không.

Tuy một mực bị Trương Nhật Nam theo dõi, thế nhưng Lý Minh Hùng vẫn luôn duy trì dáng vẻ thản nhiên để ứng phó lại. Nói thật, sau khi trải qua một phen đối thoại đơn giản vừa rồi, hắn đã thay đổi hoàn toàn cái nhìn về vị Trương gia công tử trước mặt. Ban nãy lúc chứng kiến đối phương n·gược đ·ãi Hoàng Quốc Khánh, Lý Minh Hùng vốn cho rằng đây đơn thuần là một kẻ chỉ biết dựa vào gia tộc mà thôi. Bất quá hiện tại nhìn xem người này hành sự cẩn trọng đúng mực, hắn mới biết rằng suy nghĩ trước đó thực sự là quá mức phiếm diện rồi.

- Vị huynh đệ kia mặc dù tu vi không cao, thế nhưng ý chí lực ngược lại vô cùng ngoan cường. Trông thấy hắn kiên trì chiến đấu đến hơi thở cuối cùng như vậy, ta không khỏi phải nhớ tới một đoạn ký ức năm xưa đã từng trải qua. Nếu được, ngày hôm nay mong Trương tam thiếu hãy bỏ qua cho hắn. Về phần sau này sự tình sẽ đi đến một bước nào, vậy thì không phải là chuyện mà hạng người như ta có thể quan tâm đến.

Nghe thấy Lý Minh Hùng muốn cầu tình cho con mồi mà mình đang nhằm vào, Trương Nhật Nam chưa vội trả lời ngay mà bắt đầu hơi ngã người tựa nhẹ vào lưng ghế. Trên thực tế, đến thời điểm này việc có g·iết Hoàng Quốc Khánh hay không đã chẳng phải quan trọng lắm rồi. Cho dù tên kia may mắn nhặt được về một cái mạng, vậy thì tương lai nhất định cũng sẽ bị chôn theo cùng với Hoàng gia mà thôi. Điều chân chính khiến hắn trở nên bận tâm chính là, liệu Lý Minh Hùng có thật sự hành động giống như những lời vừa nói bên trên. Hay tất cả cũng đều chỉ là một sự ngụy trang, nhằm mục đích che giấu đi m·ưu đ·ồ khổng lồ không muốn nhường bất cứ ai phát giác được.

- Ta và Lý huynh ngươi vừa gặp mặt liền vô cùng thân thiết. Hiện tại ngươi đã muốn bảo hộ cho tên kia, bản thân ta tất nhiên sẽ rất vui lòng mà đáp ứng lấy. Bất quá vẫn là câu nói khi trước, ta không chỉ có một mình mà còn là cả gia tộc đang ở phía sau. Nếu hôm nay tự tiện bỏ qua cho kẻ vừa đánh trọng thương người trong nhà, nói thật khi trở về ta cũng chẳng biết phải ứng phó với chư vị tộc lão như thế nào nữa.

Dù thừa biết Trương Nhật Nam đang cố tình làm khó dễ, tuy nhiên Lý Minh Hùng cũng không có ý định trực tiếp vạch trần. Thay vào đó, hắn lựa chọn dựa theo cách nói của đối phương để đi giải quyết vấn đề. Nhìn xem tách trà trên tay Trương Nhật Nam đã thiếu đi không ít, trong đầu Lý Minh Hùng liền đột nhiên nảy sinh ra phương pháp để đáp trả lại. Một bên vừa đặt ngón tay lên mặt bàn nhịp nhàng gõ nhẹ, trong khi một bên thì hắn chỉ hơi khẽ mỉm cười, bắt đầu phô bày ra ngoài thẻ đ·ánh b·ạc mà bản thân đang nắm giữ.

- Không biết như thế này đã đủ để Trương tam thiếu phản hồi với gia tộc hay chưa?

Cùng với lời nói của Lý Minh Hùng, ấm trà vốn dĩ còn đang nằm yên trên bàn bất ngờ phát sinh ra những biến hóa mới. Mặc dù không có bất cứ một ai đang chạm vào nó, thế nhưng dòng nước ở trong đó đột nhiên lại di chuyển, nương theo lấy chiếc vòi nhỏ mà nhanh chóng bắn thẳng ra bên ngoài. Càng đáng ngạc nhiên hơn chính là, toàn bộ lượng nước kia đều chuẩn xác rơi đúng vào trong tách trà mà Trương Nhật Nam đang cầm. Chứng kiến một màn này, Trương gia tam thiếu ngay lập tức trợn đôi mắt của mình lên thật to, đồng thời không nhịn được phải thốt ra một câu cảm thán từ sâu tận đáy lòng.

- Tinh thần liên kết, quả nhiên Lý huynh ngươi chính là cao thủ Luyện thần cảnh nha.