Chương 27: Túy Nguyệt tửu lầu
Tọa lạc tại góc Đông Bắc của Phiêu hương thành, Túy Nguyệt tửu lầu được coi là một trong những tòa kiến trúc đặc thù nhất ở đây. Giống như tên gọi của mình, tòa tửu lầu này mang theo dáng vẻ bề ngoài vô cùng đặc biệt. Một mặt bên của nó được thiết kế lõm vào, trong khi bên còn lại thì nhô ra với cùng một tỉ lệ tương ứng. Nếu như có người từ trên cao quan sát sẽ phát hiện, mặt cắt mà mình trông thấy được lại chính là một vầng bán nguyệt mang màu sắc đỏ sẫm.
Toàn bộ Túy Nguyệt tửu lầu có tất cả năm tầng, tại mỗi tầng còn được xây dựng thêm những cửa sổ nhỏ, chuyên dùng để cung cấp góc nhìn cho các khách nhân ở bên trong. Trên vị trí cao nhất của tòa tửu lầu, người ta đặt một chiếc hồ lô rượu khổng lồ, nằm nghiêng một bên theo hướng nhìn thẳng về phía bầu trời. Bên cạnh việc được sử dụng giống như là một đồ vật mang tính nghệ thuật, đây còn là vị trí đảm nhiệm lấy vai trò mắt trận, thứ sẽ tự động bị kích hoạt khi có người muốn xâm lấn vào tửu lầu.
Trải qua một hồi đi dạo, cuối cùng hai người Nguyễn Nguyên Mạnh đã quyết định lựa chọn nơi đây làm địa điểm du ngoạn tiếp theo. Bởi vì hiện tại thời gian đã tiến dần về giữa trưa, do đó bầu không khí trong tửu lầu lúc này đã là khá nhộn nhịp. Khi hai người vừa đặt chân vào tầng trệt, có không ít tu sĩ đã nhận ra thân phận của Mai Phương Phương. Ngay lập tức, vô số ánh mắt hiếu kì liền đổ dồn về phía Nguyễn Nguyên Mạnh, đơn giản là do thoạt nhìn hắn mới là người dẫn đầu khi tiến vào nơi này.
Tại Long Việt đại lục, có một số quy luật bất thành văn vẫn luôn được lưu truyền rộng rãi. Chẳng hạn như, vị trí bên trái bao giờ cũng được dành riêng cho những người có quyền lực an tọa, khi dùng bữa thì đối tượng động đũa trước tiên phải là người có thân phận cao nhất. Tương tự, người ta thường quan niệm rằng, lãnh đạo của một nhóm người chính là cá nhân dẫn đầu ở phía trước. Cũng bởi lý do trên, sau khi chứng kiến Mai gia tiểu thư vậy mà chấp nhận hạ thấp thân phận để theo sát thiếu niên lạ mặt, những người này mới tỏ ra bất ngờ đến như vậy.
Đối với vô số ánh nhìn từ bốn phía bổ vây, dù cho Nguyễn Nguyên Mạnh hay là Mai Phương Phương cũng đều không quá bận tâm đến. Nhìn thấy phần lớn chỗ ngồi trước mắt đã bị lấp đầy, hai người rất nhanh liền thống nhất đi lên tầng cao hơn để tìm vị trí trống trải. Bất quá khi mà bọn họ vừa mới dự định động thân, ngay lập tức đã có một thiếu nữ chạy đến đảm nhiệm lấy vai trò dẫn đường.
Trông thấy bộ trang phục trên người nàng có vài phần giống với trường bào của Tố nữ các, Nguyễn Nguyên Mạnh chỉ khẽ gật đầu xem như chấp nhận nghe theo đối phương an bài. Thiếu nữ trước mặt nhìn qua khoảng chừng mười ba mười bốn tuổi, có lẽ là do quá mức kích động, nàng lúc này vừa đi còn vừa thỉnh thoảng quay đầu nhìn lại, giống như là đang lo sợ Nguyễn Nguyên Mạnh sẽ theo không kịp vậy. Chờ cho tới khi ba người đã đi đến đoạn giữa cầu thang, thiếu nữ lập tức hạ thấp tốc độ, đồng thời nhanh chóng hướng về phía thiếu niên hành một đại lễ mười phần cung kính.
- Vạn sự đường phân bộ, nhị tinh thám báo Trương Tiểu Mộng, ngoại hiệu là Ám dạ lam miêu, rất hân hạnh được ra mắt Thiếu các chủ. Ban nãy bởi vì không muốn để lộ thân phận của ngài, do đó Tiểu Mộng mới làm ra dáng vẻ lạnh nhạt, kính mong Thiếu các chủ bỏ qua cho.
Nghe được thiếu nữ tự giới thiệu, tuy ngoài mặt Nguyễn Nguyên Mạnh tỏ ra tương đối bình thản, kỳ thật trong lòng hắn lại đang bất ngờ không thôi. Nguyên nhân làm cho Nguyễn Nguyên Mạnh có biểu hiện như vậy, chủ yếu nằm ở chỗ chức vụ của cô nàng tên Tiểu Mộng này. Để dễ dàng thấu hiểu hơn một chút, có lẽ trước tiên cần điểm qua đôi nét về Vạn sự đường, cùng với đó là hệ thống phân chia cấp bậc bên trong nó.
Nếu như Vạn kim đường là nơi quản lý tài nguyên trong Tố nữ các, vậy thì Vạn sự đường lại chính là địa phương được thành lập nhằm thu thập tin tức tới từ khắp nơi. Bởi vì đây là một đường khẩu lấy mục tiêu do thám tình báo làm ưu tiên hàng đầu, do đó những thành viên bên trong thường được gọi là các thám báo. Để thuận tiện hơn trong việc bố trí nhiệm vụ, bọn họ đã dùng số lượng các ngôi sao để phân chia cấp bậc cho mình. Trong đó lục tinh chính là địa vị cao nhất, thường do những trưởng lão có uy tín và kinh nghiệm đảm nhiệm. Ngược lại thì nhất tinh chỉ bị coi là trình tự nhập môn, phần lớn đều là những đệ tử vừa được tuyển nhận vào trong đường khẩu chưa bao lâu.
Là một trong hai nơi nắm giữ số lượng thành viên đông nhất trong Tố nữ các, Vạn sự đường có rất nhiều phân bộ trải rộng khắp cả lãnh thổ Bắc châu. Trong đó, tại địa phận thuộc về thế lực của Tố nữ các, Túy Nguyệt tửu lầu chính là căn cứ trọng yếu nhất mà các thám báo thuộc Vạn sự đường làm việc. Trong thiết kế của nó, ngoại trừ tầng trệt được dùng để chiêu đãi thực khách ăn uống, bốn tầng còn lại cũng đều có những vai trò riêng biệt.
Nếu như tầng thứ hai bao gồm các căn phòng tư nhân, chuyên dùng để phục vụ cho những tu sĩ có địa vị đặc thù dùng bữa. Vậy thì tầng thứ ba lại là từng dãy phòng ngủ, được làm ra nhằm mục đích cung ứng cho bọn họ chỗ dừng chân qua đêm. Trong khi đó, tầng thứ tư thì được thiết kế thành các bao gian c·ách l·y, nơi sẽ nhường các tu sĩ tiến vào khi có đấu giá hội diễn ra. Cuối cùng là tầng thứ năm, không giống như những tầng phía trước, ở đây không mở cửa cho ngoại nhân đi vào, bởi vì nó chính là chỗ mà các thám báo cư ngụ và làm việc hằng ngày.
Thông qua một loạt các hình thức phục vụ tận tình, có thể nói Túy Nguyệt tửu lầu mỗi ngày đều thu về vô số tình báo trọng yếu. Không chỉ dừng lại ở đó, bản thân tửu lầu còn đóng vai trò là công cụ giá·m s·át, nhằm ngăn ngừa những thế lực địa phương nảy sinh dị tâm. Giống như tại Phiêu hương thành hiện giờ, mặc dù Mai gia là người lãnh đạo, thế nhưng bọn họ cũng không thể trực tiếp điều động Túy Nguyệt tửu lầu làm việc. Trái lại, nếu như một ngày nào đó có sự cố trọng yếu xảy ra, khi ấy chính Mai gia mới là những người cần phải nghe theo tửu lầu sắp xếp.
Quay trở về với thực tại, nhìn thấy thiếu nữ trước mặt đang dùng đôi mắt to tròn lén lút đánh giá mình, Nguyễn Nguyên Mạnh không khỏi mỉm cười, cong ngón tay búng nhẹ lên trán nàng một cái. Có lẽ là do không nghĩ tới, vị đại nhân đối diện sẽ hành xử như vậy, nàng lập tức lùi lại phía sau mấy bước, trong khi hai bàn tay nhỏ bắt đầu nâng lên, xoa nhẹ vùng da thịt đã dần chuyển sang màu hồng nhạt.
Mặc dù trong lòng còn có đôi chút ủy khuất, bất quá do từ nhỏ đã được huấn luyện nghiêm khắc, thiếu nữ cũng không dám để lộ ra bất cứ một tia kháng cự nào. Chứng kiến cô gái nhỏ bất ngờ hiểu chuyện như vậy, Nguyễn Nguyên Mạnh cũng không tiện trêu đùa nàng thêm nữa. Lắc lắc đầu giống như để biểu đạt sự nhàm chán, sau khi vỗ nhẹ lên vai đối phương xem như động viên, hắn ung dung bước thẳng lên tầng trên mà chẳng cần bất cứ ai đi theo dẫn đường.
- Vạn sự đường môn quy điều thứ mười lăm có nhắc qua, khi chưa được cấp trên đồng ý, thám báo không được phép tiết lộ ngoại hiệu và chức vụ của mình cho người khác biết. Mặc dù ta là Thiếu các chủ trong các, tuy nhiên xét theo mức độ nào đó, ta cũng không tính là thành viên trực thuộc Vạn sự đường. Nói cách khác, vừa rồi ngươi xem như là đã vi phạm vào môn quy. Bất quá niệm tình ngươi còn nhỏ, cho nên ta chỉ cảnh cáo một chút mà thôi. Hiện giờ ngươi có còn cảm thấy bản thân bị oan uổng nữa không hả?
Nghe được Nguyễn Nguyên Mạnh nhắc nhở, Trương Tiểu Mộng lập tức co rụt cái cổ trắng nõn xuống vì ngại ngùng. Lúc nãy bởi vì gặp mặt Thiếu các chủ dẫn tới quá mức hưng phấn, nàng vậy mà lại quên mất đi những quy định trong đường khẩu. Bất quá sau khi phát hiện thiếu niên ở trước mặt không mấy bận tâm tới chuyện kia, thiếu nữ cũng chẳng buồn suy nghĩ thêm quá nhiều. Mang theo nụ cười tràn đầy giảo hoạt, nàng nhanh chóng theo sát phía sau, với ý đồ đuổi kịp thần tượng của mình.
- Hi hi! Đa tạ Thiếu các chủ đã bỏ qua cho Tiểu Mộng! Nếu muốn, ngài có thể búng ta thêm mấy cái nữa cũng không thành vấn đề nha.
Chứng kiến Trương Tiểu Mộng còn thật sự đưa vầng trán nhỏ đến trước mặt mình, nói thật Nguyễn Nguyên Mạnh thiếu chút nữa đã chiều theo ý muốn của nàng. Nhìn gương mặt bụ bẫm vô cùng khả ái, trong lúc bất giác hắn lại nhớ tới Tiểu Nguyệt đang chờ đợi mình ờ nhà. Mặc dù cả hai cô gái nhỏ đều sở hữu ngoại hình rất đáng yêu, tuy nhiên so với Tiểu Nguyệt thì thiếu nữ bên cạnh thoạt nhìn tinh minh hơn nhiều lắm. Rõ ràng sau khi nhìn ra Nguyễn Nguyên Mạnh khá là dễ tiếp xúc, nàng lập tức dẹp bỏ toàn bộ sự lo lắng, trực tiếp tiến lên cùng hắn nhiệt tình giao lưu. Bất quá đối với thành viên thuộc về dòng chính Tố nữ các, Nguyễn Nguyên Mạnh vẫn luôn tỏ ra rất là bao dung. Khẽ dùng tay vuốt nhẹ phần tóc đuôi ngựa phía sau đầu nàng, hắn vừa đi vừa hỏi thăm điều mà mình đang để ý nhất hiện giờ.
- Ngươi cái đứa nhỏ tinh nghịch, lần này ta tạm thời bỏ qua cho ngươi. Nếu lần sau còn lặp lại sai lầm, vậy thì đừng trách ta mách cho chư vị trưởng lão biết đấy nhé.
- Hi hi! Thiếu các chủ tốt nhất, cảm tạ Thiếu các chủ!
- Đừng có ở đấy mà vuốt mông ngựa! Trông thấy ngươi chủ động ra ngoài nghênh tiếp ta, nói như vậy Dương trưởng lão bên kia đã chuẩn bị xong rồi đi. Nếu như ngươi muốn lấy công chuộc tội, còn không mau dẫn ta và Mai tiểu thư đến lầu năm để gặp mặt các nàng.
- Tuân lệnh Thiếu các chủ, mời hai vị đi theo ta!