Chương 24: Mai gia mật đàm (2)
“Răng rắc” theo những lời mà Mai Xuân Hồng nói ra, hai vị Mai gia tộc lão có cảm giác dường như nội tâm mình đã sắp sửa phá phòng. Các nàng chẳng thể nào ngờ tới, hậu bối của mình vậy mà lại có suy nghĩ điên cuồng thế kia. Sau vài giây ngắn ngủi im lặng do quá bất ngờ, hai người ngay lập tức vỗ mạnh chiếc bàn tròn trước mặt, làm cho nó trong thoáng chốc đã hóa thành tro bụi. Bất quá hiện tại cả ba người ở đây đều không mấy quan tâm đến điều này. Mang theo vẻ mặt tràn đầy sự phẫn nộ, hai vị lão phụ nhân thẳng thừng cảnh cáo người đứng đầu gia tộc mà chẳng có một chút kiêng dè nào.
- Xuân Hồng, ngươi biết bản thân mình đang làm điều gì hay không? Nếu những lời mà ngươi nói ngày hôm nay bị truyền ra ngoài, liệu Mai gia chúng ta có thể gánh nổi Tố nữ các lửa giận được chứ hả?
- Không sai! Xuân Hồng, chẳng lẽ việc lên làm gia chủ đã khiến ngươi bắt đầu quên đi tộc huấn rồi sao? Nếu như điều này là sự thật, hai lão già này cũng chỉ còn cách đứng ra, tuyển chọn lấy một người khác để thay thế vị trí của ngươi mà thôi. Vì tính mạng của tất cả tộc nhân ngoài kia, chúng ta tuyệt đối không thể nhường người lãnh đạo gia tộc có những suy nghĩ thiếu trách nhiệm như vậy được.
Trông thấy hai vị tộc lão phản ứng quá mức kịch liệt, Mai Xuân Hồng dù cho đã sớm có sự chuẩn bị, thế nhưng trong lòng vẫn không thể tránh được cảm thấy nặng nề. Mặc dù bản thân vẫn luôn tôn kính đối với Tố nữ các, tuy nhiên nàng không cho rằng, việc mình m·ưu đ·ồ một đầu đường lui là có điều gì sai trái cả. Chẳng lẽ nếu một ngày nào đó thượng tầng muốn Mai gia tự kết thúc, bọn họ còn phải trơ mắt ra đứng nhìn từng tộc nhân một bỏ mạng hay sao?
Đối với Mai Xuân Hồng mà nói, trung thành là một chuyện, thế nhưng điều này không có nghĩa là hoàn toàn xem nhẹ tương lai của gia tộc. Từ thái độ mới vừa rồi của hai vị tộc lão, nàng thấy được trong mắt bọn họ xuất hiện sự lo sợ, tuy nhiên ở đó lại chẳng hề tồn tại bất cứ một tia không cam lòng nào. Nghĩ đến đây, Mai Xuân Hồng xem như đã nhìn ra, bản thân lần này thử thăm dò có lẽ là quá mức cấp tiến rồi. Sau khi đã hiểu được sự thiếu sót này, thay vì tiếp tục nói lên nỗi lòng của mình, nàng bắt đầu chỉnh sửa lại ngôn từ, nhanh chóng giảng giải với hai vị lão phụ nhân ở đối diện.
- Hai vị tộc lão xin cứ yên tâm, ta còn chưa ngu ngốc tới mức, đi làm ra những chuyện có hại cho Mai gia thế kia. Những gì ta vừa nói bên trên chỉ là để chứng minh cho hai vị thấy, khả năng mà Tố nữ các muốn nhằm vào chúng ta là cực kì thấp. Mặc dù đoạn thời gian trước có người tung tin đồn, nói Mai gia bí mật thâu tóm những thế lực bên ngoài Phiêu hương thành. Tuy nhiên ta không nghĩ rằng bấy nhiêu đó là đủ để thượng tầng phát sinh nghi ngờ, thậm chí là đưa ra những quyết định tác động trực tiếp đến chúng ta.
- Bên cạnh đó, hai vị tộc lão có lẽ vì quá lo lắng mà quên mất một vấn đề quan trọng, Mai gia không chỉ có mỗi ba người chúng ta là cường giả Xung cảnh. Mặc dù khả năng các vị lão tổ động thủ là không cao, thế nhưng nếu Mai gia thật sự gặp phải nguy hiểm, bọn họ chắc hẳn sẽ chẳng tuyệt tình tới mức đứng ngoài làm ngơ không phải sao?
Nói thật, nếu Mai Xuân Hồng không nhắc tới, hai vị lão phụ nhân thực sự còn chẳng nhớ đến, Mai gia vẫn còn vài vị lão tổ đang hoạt động ở những nơi khác. Đây dĩ nhiên không phải là do bọn họ tuổi già nên hồ đồ, nguyên nhân chủ yếu là bởi vì sự tồn tại của những người kia hiện giờ đã nằm ngoài Mai gia quản lý. Giống như đã từng đề cập qua từ trước, Mai gia có thể xuất hiện hoàn toàn dựa vào Tố nữ các thúc đẩy. Trải qua nhiều năm tích súc, tất nhiên nội tình của bọn họ không chỉ giống như vẻ bề ngoài biểu hiện như vậy mà thôi.
Theo như Tố nữ các quy định, Mai gia cường giả sau khi đạt đến Xung cảnh, có quyền lựa chọn tư cách tiến nhập những thế lực khác với quy mô lớn hơn. Ngoài ra, đối với những nữ tu sĩ sở hữu tư chất tốt, nắm giữ khả năng tiếp tục tiến giai, hoàn toàn có thể đi đến Tố nữ thành để rèn luyện trong ngắn hạn. Trước kia sở dĩ Mai Phương Phương được phép đến đây mài giũa một năm, kỳ thật cũng là do nguyên nhân này mà ra.
Đối với những thế lực dưới quyền mình, lý do Tố nữ các an bài như vậy là để ngăn chặn bọn họ quá mức bành trướng. Đầu tiên là chuyển dời vị trí các cao thủ đứng đầu, nhường bọn họ trở thành thượng tầng trong những thế lực khác. Mục đích chính của hành vi trên, đơn giản là để khiến cho đám người kia ngờ vực lẫn nhau, từ đó tạo điều kiện giúp Tố nữ các có thêm không gian thao tác mà thôi. Tất nhiên điều này sẽ làm một ít người sinh lòng bất mãn, thế nhưng thông qua việc thỉnh thoảng ưu ái cho tuổi trẻ đệ tử, dẫn dắt bọn hắn đi đến những thành thị cấp cao hơn rèn luyện, nói chung những thế lực dưới quyền Tố nữ các cũng xem như chấp nhận sự an bài này.
- Xuân Hồng nói đúng, là hai lão già chúng ta tự mình dọa lấy chính mình rồi. Lại nói nếu không phải đám chuột nhắt ở trong bóng tối quấy phá, chúng ta cũng chẳng đến mức ăn ngủ không yên như thế này. Bất quá theo như lão phụ thấy, hiện tại Thiếu các chủ đã đi đến Phiêu hương thành, sợ là bọn chúng sẽ chẳng thể nào ngồi yên được nữa.
Đối với việc có người ở sau lưng đâm thọc, Mai Xuân Hồng dù cho mười phần phẫn nộ, thế nhưng trước mắt nàng vẫn chưa thể làm ra điều gì để phản kích cả. Đơn giản là bởi đám người kia chủ yếu khai thác vào địa vị của Mai gia hiện giờ, đây là một điều có thể nói là rõ ràng như ban ngày, dù cho có muốn thì bọn họ cũng chẳng che giấu được. Đáng giận hơn chính là, kẻ chủ sự sau màn vô cùng cẩn thận. Mặc dù Mai Xuân Hồng đã vận dụng rất nhiều nhân lực vật lực tiến hành điều tra, tiếc là cho đến bây giờ nàng vẫn chưa thu về bất cứ một tin tức tốt nào cả.
- Không giấu gì hai vị tộc lão, trước mắt dẫu cho đối phương ẩn tàng rất sâu, tuy nhiên ta đã tạm thời giới hạn những kẻ có khả năng mưu lợi trong sự việc này. Chỉ cần cho ta thêm một ít thời gian nữa, ta tin tưởng sẽ có thể tóm gọn những tên kia ra ngoài ánh sáng.
- Rất tốt! Xuân Hồng làm việc chúng ta đều vô cùng yên tâm! Nếu như có gặp phải cản trở, ngươi cũng đừng e ngại làm gì. Tại vùng biên cảnh này, Mai gia chúng ta còn chưa từng sợ ai bao giờ.
Được tộc lão ủng hộ, có thể nói đây là điều vui mừng nhất đối với Mai Xuân Hồng hiện giờ. Lúc đầu nàng còn lo lắng, đối phương sẽ không cho phép mình xử lý chuyện này quá mức cao điệu. Dù sao thì mấy năm gần đây Mai gia đã có phần im tiếng, từ đó dẫn tới một vài người đã quên mất rằng, Mai gia mới chính là tồn tại đứng đầu Phiêu hương thành. Bất quá rất nhanh Mai Xuân Hồng liền biết, vì sao lần này tộc lão lại quyết đoán đến như vậy. Chỉ thấy một vị lão phụ nhân không chờ cho Mai Xuân Hồng thở dài nhẹ nhõm, lập tức đã nhắc nhở nàng về một việc khác cần phải ưu tiên nhất hiện giờ.
- Mặc dù chúng ta đã loại trừ khả năng, Thiếu các chủ đến đây là bởi vì có ý đồ với Mai gia. Tuy nhiên lão phụ không cho rằng, ngài ấy chỉ đơn thuần là muốn lịch luyện tăng thêm kinh nghiệm. Nếu như có thể, ta mong Xuân Hồng hãy bỏ tâm nhiều hơn vào việc này. Một khi chúng ta có thể trợ giúp cho Thiếu các chủ, tương lai khi ngài ấy kế thừa Tố nữ các, ta tin ngươi cũng biết chỗ tốt đối với Mai gia là lớn như thế nào đi.
Phát hiện là vấn đề này, Mai Xuân Hồng cũng xem như yên tâm phần nào. Kỳ thật ngay từ đầu thì nàng đã có ý định tương tự như vậy rồi. Đối với vị Thiếu các chủ kia, Mai Xuân Hồng thật sự vô cùng coi trọng, những thành tựu mà đối phương có thể thu được về sau. Trước tiên chưa đề cập tới thân phận đặc thù của hắn, chỉ riêng việc người này sở hữu thiên phú nghịch thiên, kết hợp với phong cách hành sự cẩn trọng, xem như là đủ để cho ngoại nhân phải lau mắt mà nhìn rồi. Mặc dù Mai Xuân Hồng thừa hiểu, sự việc mà ngay cả nhân vật như vậy cũng muốn nhúng tay vào, chắc chắn không phải là chuyện nhỏ nhặt gì. Tuy nhiên giống như tộc lão vừa nói bên trên, nếu tận dụng tốt hết thảy thì đây hoàn toàn là thời cơ để cả Mai gia tiến xa thêm một bước nữa.
- Xin nghe theo hai vị tộc lão dặn dò. Kế tiếp ta sẽ nhường Phương Phương đi theo bên cạnh Thiếu các chủ học tập nhiều hơn. Với tư chất và sự nhạy bén của mình, ta tin tưởng Phương Phương sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ này.
Lời tác giả: Chương này khoảng 1800 từ, những gì mình viết tiếp theo không tính vào tổng số từ nhé.
Có lẽ nhiều bạn khi đọc những chương đầu tiên này sẽ cảm thấy truyện khá là dài dòng, tác giả giải thích quá nhiều thứ mà chưa chịu đi thẳng vào cốt truyện chính.
Nhân đây mình cũng nói luôn là, truyện mặc dù giải thích nhiều nhưng không r·ối l·oạn, phần lớn trong đó là sự suy diễn, phán đoán giữa các nhân vật với nhau tạo nên.
Tác giả từng đọc qua vài bộ phản diện văn trước khi viết truyện này. Trong số đó có nhiều bộ vừa vào vài chương đã cho nam chính gặp mặt khí vận chi tử, sau đó bắt đầu bán hành cho đối phương.
Cách viết này mặc dù ban đầu sẽ gây cho đọc giả hiếu kì, tuy nhiên vì làm nền không đủ nên về sau truyện sẽ rất dễ nhạt dần. Khi đọc những bộ truyện kia, càng kéo dài thì mình càng cảm thấy tác giả bên đó bị đuối. Do đó khi viết truyện này mình rút kinh nghiệm với việc xây dựng các tình tiết cốt lõi kỹ càng hơn.
Ngoài ra mình cũng hy vọng, bản thân có thể viết ra một bộ truyện, nơi mà nhân vật phụ sở hữu sự đặc sắc, chứ không đơn thuần chỉ là các npc mà thôi. Tuy mình chưa đủ sức để có thể viết người nào thì người đó thành thần, thế nhưng chí ít vẫn dám đảm bảo, những nhân vật đã từng xuất hiện sẽ để lại trong lòng người đọc ấn tượng nhất định.
Nói tóm lại, truyện này câu từ nhiều, giảng giải nhiều, nhân vật đấu trí đấu dũng với không khí cũng nhiều, do đó nếu đọc giả nào cảm thấy nhai không nổi có thể bỏ qua. Ngược lại những ai có kiên nhẫn, thích sự nhịp nhàng ăn khớp, vậy thì cứ đặt niềm tin vào mình nhé, xin cảm ơn.