Ta Muốn Làm Một Gã Thiện Lương Trùm Phản Diện

Chương 10: Lần đầu thăm dò (3)




Chương 10: Lần đầu thăm dò (3)

Có một vị sư tôn mỹ mạo giống như tiên tử là mơ ước của vô số nam nhân, thế nhưng một khi vị sư tôn này là một người thích trêu đùa đệ tử thì mọi chuyện lại trở nên rất khác biệt. Liệu khắp Bắc vực này mấy ai dám tin tưởng, Thái thượng trưởng lão của Tố nữ các lại là một nữ nhân có vẻ ngoài băng sơn nhưng nội tâm lại cực kì phong phú cơ chứ. Nếu không phải thường xuyên làm bạn bên cạnh nàng, nhiều khả năng Nguyễn Nguyên Mạnh sẽ cho rằng, trong đầu mỹ nữ sư tôn còn che giấu thêm một nhân cách khác.

- Kính yêu sư tôn, có một vài thứ khám phá không nói ra mới là chân lý nha.

- Hỏng đồ nhi, ngươi lại muốn giở trò xấu à? Mau nói cho vi sư biết, ngươi muốn phát tiết cái gì nhanh. Bằng không hừ hừ!

Có lẽ sợ chỉ nói bằng miệng không đủ đe dọa để tử mình, Thái Huỳnh Diễm My còn duỗi ra bàn tay, dự định chạm vào một địa phương nào đó. Lần này Nguyễn Nguyên Mạnh không thể ngồi yên được nữa. Nếu để cho mỹ nữ sư tôn tự do hành động, hắn không biết bản thân liệu có còn cầm giữ được sự tỉnh táo để tiếp tục diễn kịch nữa hay chăng.

- Thôi thôi... Nếu ngài muốn biết thì ta nói thẳng ra vậy. Dạo gần đây đệ tử luôn cảm thấy dục vọng bản thân không ngừng tăng lên, có đôi khi ta thật sự muốn tìm nữ nhân để giải quyết vấn đề này.

Vốn cho là sau khi nghe xong, mỹ nữ sư tôn sẽ có phản ứng dữ dội, thế nhưng bất ngờ là nàng trở nên trầm mặc lạ thường. Trông thấy tình huống như vậy, Nguyễn Nguyên Mạnh cũng không dám lên tiếng cắt ngang mạch suy nghĩ của nàng. Không biết trải qua bao lâu, đang lúc hắn sắp sửa mất hết kiên nhẫn chuẩn bị lay động đối phương, đã thấy nàng bắt đầu dùng vẻ mặt hoài nghi ngắm nhìn chính mình.

- Là sư tôn một mực muốn hỏi rõ ngọn nguồn, bây giờ ngài lại dùng vẻ mặt như vậy nhìn ta là sao chứ?

- Hỏng đồ nhi khai thật với vi sư, ngươi có tự ý phát tiết hay chưa hả?

- Ta có tìm nữ nhân hay không ngài phải là người biết rõ nhất không phải sao? Toàn bộ Tố nữ các làm gì có ai tránh khỏi ngài quan sát chứ.

- Hỏng đồ nhi, ngươi cũng biết vi sư sẽ không điều tra gian phòng của ngươi. Mau nói cho vi sư biết, trong đoạn thời gian này ngươi có tự mình thỏa mãn hay không?



Nhận thấy mỹ nữ sư tôn đang tỏ ra mười phần nghiêm túc, Nguyễn Nguyên Mạnh biết là mục đích chính cuộc nói chuyện ngày hôm nay đã đến rồi. Cố gắng giữ vững tinh thần tập trung, hắn bắt đầu nhìn thẳng vào đôi mắt ngập nước của nữ nhân đối diện. Nói như thế nào đây, trong sát na hắn vậy mà cảm thấy bản thân mình bị lạc ở trong đó. Đôi mắt kia ẩn chứa sự t·ang t·hương, sự mông lung và cả sự mờ mịt nữa. Âm thầm cắn mạnh vào đầu lưỡi một cái, sau khi lấy lại trạng thái trầm tĩnh hắn mới dùng giọng điệu khẳng định đáp trả nàng.

- Mặc dù rất muốn nhưng ta không hề tìm nữ nhân cũng không hề tự mình phát tiết.

Có lẽ là ảo giác chăng, Nguyễn Nguyên Mạnh vậy mà trông thấy mỹ nữ sư tôn thở dài nhẹ nhõm một hơi. Lắc lắc đầu nhằm xua tan đi ý nghĩ nực cười kia, thay vì suy tưởng viễn vong, hắn quyết định tận dụng thời cơ để tiếp tục thăm dò người sư tôn này.

- Nhìn phản ứng của ngài, không lẽ ngài đã biết ta gặp vấn đề gì rồi hay sao?

Đối diện với ánh mắt mong chờ tới từ đệ tử, Thái Huỳnh Diễm My nhất thời không biết nên mở lời như thế nào. Chẳng lẽ muốn nàng nói với hắn, ngươi không được phá thân bằng không thuần dương khí sẽ tán loạn sao. Đến lúc ấy nếu đối phương hỏi nàng vì sao phải duy trì thuần dương khí, chẳng lẽ lại để nàng nói với hắn sư tôn muốn cùng ngươi song tu ư. Không sai, bởi vì một vài lý do đặc biệt, ngay từ rất lâu Thái Huỳnh Diễm My đã từ bỏ mục tiêu ban đầu của mình, đáng tiếc là người nào đó không hề hay biết mà thôi.

- Đồ nhi ngoan, ngươi biết bản thân mình nắm giữ một loại thể chất đặc thù rồi đúng không?

- Đúng vậy! Ta từng đọc qua một quyển cổ tịch, bên trong đó có nhắc qua về loại thể chất này. Ý của sư tôn là tình trạng hiện tại của ta là do ảnh hưởng tới từ loại thể chất này sao?

- Không sai! Thể chất của ngươi gọi là thuần dương thể. Giống như tên gọi của nó, thuần dương thuần cương, chí dương chí cương. Nói một cách dễ hiểu thì theo tu vi gia tăng, khí dương cương trong cơ thể ngươi sẽ không ngừng b·ạo đ·ộng. Điều này sẽ vô tình làm cho ngươi cảm thấy toàn thân khó chịu, rất muốn giải tỏa áp lực ra bên ngoài.

Mặc dù ngoài miệng còn đang giảng giải cho đồ đệ nghe về thuần dương thể, trên thực tế hai tay nàng lúc này cũng không hề để yên. Chỉ thấy một bàn tay nàng dán chặt vào ngực Nguyễn Nguyên Mạnh, trong khi bàn tay còn lại thì áp vào phía sau lưng hắn. Ngay lập tức Nguyễn Nguyên Mạnh liền cảm nhận được một dòng khí âm hàn xuất phát từ trái tim, sau đó nó lại lan sang từng tấc mạch máu trong cơ thể hắn. Cuối cùng toàn bộ dòng khí kia đều đổ dồn về phía đan điền, trong nháy mắt nó liền cùng với thuần dương khí vốn cư ngụ ở nơi đó hòa làm một thể.

Kỳ thật vấn đề mà Nguyễn Nguyên Mạnh vừa đề cập không phải hoàn toàn là bịa ra. Trên thực tế, thỉnh thoảng dục vọng trong người hắn lại gia tăng thêm một ít. Tất nhiên loại ảnh hưởng này vẫn chưa thái quá đến mức giống như hắn thể hiện ra bên ngoài mà thôi. Sở dĩ ngày hôm nay Nguyễn Nguyên Mạnh lựa chọn dùng tình tiết này thăm dò mỹ nữ sư tôn là bởi vì hắn muốn thử xem, địa vị của mình trong lòng nàng là như thế nào. Quả nhiên thành quả mà hắn thu được là vô cùng khả quan, nhìn gương mặt tràn đầy ngại ngùng của nàng, hắn dám cam đoan mỹ nữ sư tôn sẽ không hướng sự tình đi đến một bước giống như trong mộng cảnh.



- Quả nhiên thuần âm khí của sư tôn đối với ta vô cùng hữu hiệu. Chỉ trong thoáng chốc vậy mà ta đã cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều rồi.

Trông thấy đệ tử tỏ vẻ hưởng thụ, Thái Huỳnh Diễm My cũng đi theo nở nụ cười hài lòng. Mặc dù biện pháp này chỉ có thể kìm hãm thuần dương khí b·ạo đ·ộng trong nhất thời, thế nhưng bấy nhiêu đó xem như là đủ để cho nàng chuẩn bị kĩ càng tinh thần rồi. Khẽ cắn môi một cái, nàng lập tức điều động bản nguyên chân khí rót thẳng vào trong người đệ tử mình. Phải biết rằng việc này sẽ gây cho nàng không ít khổ nhọc, nhưng mà đối với tình cảnh hai người lúc này tới nói thì đây đã là biện pháp tốt nhất rồi.

- Đồ nhi ngoan cảm thấy như thế nào hả?

- Ân! Vô cùng thoải mái! Ta cảm nhận được hai chủng băng hỏa liên tiếp xung kích đan điền mình. Mặc dù lúc đầu còn có đôi chút đau xót, thế nhưng sau đó lại có một cỗ khoái cảm rất khó mà diễn tả bằng ngôn từ.

- Nếu đã như vậy ngươi còn không mau nhắm mắt lại, tập trung điều tiết hai luồng chân khí đi nào.

Không biết trải qua bao lâu, có lẽ là một phút, mười phút hay thậm chí là một giờ. Lúc này Nguyễn Nguyên Mạnh đã hoàn toàn thả tự do để linh hồn mình du ngoạn trên chín tầng mây. Bây giờ toàn bộ áp lực, toàn bộ sự kìm nén tích tụ mấy ngày hôm nay đều đã theo thời gian phai tán dần dần. Có vài thời điểm, hắn thật sự muốn mọi thứ hãy dừng lại ngay tại đây. Hắn thật sự yêu thích cuộc sống ở kiếp này, có khoái hoạt mà cũng tràn đầy sắc thái.

- Tốt... Hỏng đồ nhi mau tỉnh lại đi nào! Lần này sư tôn đã giúp ngươi trấn áp thuần dương khí b·ạo đ·ộng. Trong một đoạn thời gian sắp tới, ngươi không cần phải quá lo lắng về vấn đề này nữa.

- Đa tạ sư tôn... Những gì ngài làm cho ta, ta sẽ ghi khắc mãi trong lòng.

- Hừ hừ! Chỉ nói bằng miệng thôi sao? Vi sư muốn ngươi bày tỏ bằng hành động thay vì cứ nói suông như thế cơ.

Ngắm nhìn gương mặt xinh đẹp đang nửa ngẩng lên thể hiện rõ sự đắc ý, Nguyễn Nguyên Mạnh phần nào đã đoán ra nàng yêu cầu điều gì. Tất nhiên đây cũng là thứ mà hắn mong muốn, đối với hắn hiện tại thì việc giữ gìn mối quan hệ với mỹ nữ sư tôn mới là việc cần phải ưu tiên hàng đầu.



- Được rồi, ngài muốn gì thì cứ nói thẳng ra đi... Chỉ cần đủ khả năng, đệ tử nhất định sẽ vì ngài thực hiện lấy.

- Ân, là ngươi nói đó nha! Vậy thì hãy hứa với sư tôn, chỉ được phá thân sau khi đột phá Quy nguyên cảnh có được không?

Mặc dù dựa theo thân phận nàng là trưởng bối của Nguyễn Nguyên Mạnh, thế nhưng từ trong câu nói trên hắn lại cảm nhận được sự khẩn cầu. Có thể nói sau khi nghe được những lời kia, hắn thật sự cảm thấy vui mừng. Phải biết ở trong mộng cảnh, nàng đã bồi dưỡng hắn đến Ngự không cảnh để thu lấy thuần dương khí. Sở dĩ xuất hiện điều này là bởi vì chỉ khi ở cảnh giới ấy, thuần dương khí bị rút ra mới không bị phai nhạt và biến chất. Hiện tại thì khác, nàng chỉ yêu cầu hắn đạt đến Quy nguyên cảnh, có thể nói là rút ngắn đi hai cảnh giới lớn, có là kẻ ngu cũng đều hiểu nàng đã thai đổi quyết sách của mình rồi.

- Tốt! Ta đáp ứng ngài được chưa! Quả nhiên làm nam nhân thật là khổ cực mà.

- Hi hi! Đồ nhi ngoan, cố gắng lên nha. Chờ ngươi thực hiện xong hứa hẹn này, sư tôn sẽ ban thưởng cho ngươi một món quà không tưởng.

- Có thể tiết lộ trước để cho ta thêm động lực hay không?

- Mơ tưởng! Nói ra thì còn gì là hấp dẫn cơ chứ!

Trông thấy mỹ nữ sư tôn đỏ mặt mà vẫn cố mạnh miệng, Nguyễn Nguyên Mạnh không khỏi xôn xao trong lòng. Bất quá hắn biết mọi việc vẫn phải từ từ thực hiện dần thì mới bền chắc được. Cố gắng hít sâu một hơi, rất nhanh tinh khí thần của hắn đã điều tiết trở lại trạng thái cân bằng. Quét mắt nhìn một loạt các món ăn không biết đã nguội lạnh từ khi nào, hai mắt Nguyễn Nguyên Mạnh chậm rãi nheo lại, khóe miệng hắn cũng bắt đầu nở nụ cười tràn ngập tà ý.

- Sư tôn, ngươi còn muốn dùng bữa tiếp sao?

- Như thế nào? Vi sư vì ngươi tổn hao không ít bản nguyên chân khí, ngươi bây giờ còn muốn lãng phí sư tôn nữa hả?

- Nào có chứ? Bởi vì trông thấy sư tôn toàn thân đều là mồ hôi, ta đây định giúp ngài đun nóng nước để tắm rửa mà thôi.

Nghe âm thanh đã hiểu nhã ý, Thái Huỳnh Diễm My dĩ nhiên biết rõ tên nghịch đồ này có ý định gì. Mặc dù trong lòng có đôi chút ngại ngùng, thế nhưng đây cũng không phải lần đầu tiên cả hai có những tiếp xúc thân mật như vậy. Nàng nhẹ nhàng nâng cánh tay vén lấy lọn tóc ra sau đầu, đôi môi đỏ mộng như có như không mấp mấy, làm lộ ra bên ngoài một vẻ vũ mị cực kì mê người. Mang theo giọng điệu lười biếng, nàng mỉm cười nháy nháy đôi mắt đẹp làm cho người nào đó bất giác rơi vào trạng thái thất thần.

- Nhanh lên nha! Sư tôn không muốn chờ đợi quá lâu đâu đấy!